Tiên Võ Đế Vương

Chương 438


trước sau

Chương 438

“Vậy con có thể xuống núi chưa?”, Diệp Thành xoa tay, đôi mắt long lanh nhìn Sở Huyên.

“Ngươi muốn xuống núi vậy sao?”

“Con muốn tới Vạn Bảo Các mua ít đồ”, Diệp Thành cười hi hi, thực ra hắn muốn đi mua linh thảo để luyện chế Hồn Linh Đan, Đã biết được phương pháp luyện chế Hồn Linh Đan còn linh hồn cũng đột phá tới Cấp Huyền nên hắn đương nhiên muốn thử một lần.

“Tối phải quay về”, Sở Huyên lên tiếng cho phép Diệp Thành xuống núi.

“Vâng ạ”, Diệp Thành cười xoà quay đầu chạy ra khỏi thạch thất.

Nhìn bóng Diệp Thành rời đi, Sở Huyên mới quay sang nhìn Sở Linh. Muội muội của cô còn đang đứng đó gãi đầu xoa cằm, miệng lẩm bẩm trông hết sức thần bí.

“Có phải muội có cảm giác thất bại không?”, Sở Huyên hỏi bằng giọng hứng thú.

“Đâu…đâu có”.

“Đừng giảo biện nữa”, Sở Huyên mỉm cười: “Đại sở của ngày hôm nay ngoại trừ Thiên Huyền Môn ra thì những người có cấp bậc linh hồn cao như muội chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn luận về khả năng của linh hồn thì theo như ta biết không ai có thể sánh ngang với muội”.

Nói tới đây, Sở Huyên lại chớp mắt nhìn Sở Linh: “Có điều linh hồn mà muội vẫn luôn tự hào đã bại dưới tay đồ đệ của ta rồi”.

“Ôi tỷ tỷ à, đúng như tỷ nói không vậy?”, Sở Linh dụi chân chẳng vui vẻ gì nhìn Sở Huyên sau đó quay người chạy ra khỏi thạch thất.

Nhìn Sở Linh với bộ dạng bực bội đó, Sở Huyên chỉ lắc đầu cười bất lực, thế nhưng đối với Diệp Thành, trong mắt cô lại hiện lên ánh nhìn an tâm và không khỏi ngạc nhiên. Hắn lại lần nữa khiến cô có thêm một bất ngờ mới.

Bên này, Diệp Thành đã chạy tới Vạn Bảo Các ở nội môn.

Ô!

Nhìn thấy Diệp Thành, Bàng Đại Xuyên đang nằm trên ghế nghỉ ngơi nhướng mày cười bảo: “Tiểu tử, lâu

rồi không tới nhé! Thế nào, hình nộm của ngươi đã lên Huyền Cấp chưa?”

“Đương nhiên rồi ạ”, Diệp Thành cười hì hì rồi đưa tờ giấy viết đầy chữ cho ông ta, trên đó có hơn một trăm loại linh thảo, đều là nguyên liệu cần thiết để luyện chế Hồn Linh Đan.

“Trưởng lão, con mua tất cả những thứ trên này”, Diệp Thành cười nói.

Bàng Đại Xuyên nhận lấy tờ giấy rồi liếc nhìn, không khỏi ngạc nhiên nhìn Diệp Thành: “Tiểu tử, ngươi mua nhiều linh thảo thế làm gì?”

“Nấu canh uống ạ”.

“Coi như ta chưa hỏi gì”, Bàng Đại Xuyên tức giận đáp một câu rồi xoay người đi vào nội các.

Chẳng bao lâu, Bàng Đại Xuyên đã xách một túi đựng đồ ra, sau đó giơ ngón tay lên: “Tám mươi nghìn linh thạch”.

“Đắt thế ạ!”, Diệp Thành sửng sốt.

“Thế này mà còn chê đắt?”, Bàng Đại Xuyên lườm Diệp Thành, chỉ vào túi đựng đồ rồi bảo: “Ngươi biết không, trong này có mấy loại linh thảo cực kỳ quý giá, tám mươi nghìn đã là rẻ lắm rồi, lấy hay không tuỳ ngươi”.

“Con lấy”, Diệp Thành vẫn đưa túi đựng đồ chứa tám mươi nghìn linh thạch ra.

Diệp Thành nhận linh thảo xong cũng không đi ngay mà hơi nghiêng người về phía Bàng Đại Xuyên, nhỏ giọng hỏi: “Trưởng lão, con hỏi chút, nâng cấp hình nộm từ Huyền Cấp lên Địa Cấp cần bao nhiêu linh thạch?”

“Cái này à!”, Bàng Đại Xuyên sờ cằm, nhẩm tính rồi trả lời: “Nguyên liệu dùng để nâng cấp cần hai triệu linh thạch, linh phù cần tám trăm nghìn linh thạch. Hmm, tổng cộng khoảng hai triệu tám trăm nghìn!”

Ừng ực!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện