Tiên Võ Đế Vương

Chương 602


trước sau

Chương 602

“Không có huyền thuật hoa lệ, Diệp Thành thi triển thuật chiến đấu gần thật bá đạo”, Thượng Quan Bác cũng phải tấm tắc.

“Cách đánh của Diệp Thành cũng thật khác người”.

“Hoa Vân phải chịu thiệt trong tay một tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên, đây là lần đầu tiên ta chứng kiến”.

“Thú Tâm Nộ của tộc người Man, tên tiểu tử này cũng không vừa”, trong hư không, Đông Hoàng Thái Tâm mỉm cười: “Vả lại hăn thi triển hết sức thuần thục”.

“Ta cũng rất bất ngờ, có vẻ như hắn không hề đơn giản như trong tưởng tượng của chúng ta”, Phục Nhai vuốt vuốt râu, lời nói hết sức ý tứ: “Vả lại thông qua vài trận chiến như vậy mà hắn vẫn chưa dùng tới tiên hoả”.

“Hậu bối của Đại Sở Huyền Tông quả là nhân tài xuất chúng”, Huyền Thần mỉm cười lên tiếng.

Bịch!

Khi cả ba đang nói chuyện thì Hoa Vân đã phải chịu một đòn từ Diệp Thành, hắn nhanh chóng lùi về sau, toàn thân chỉ toàn dấu chân và dấu tay. Miệng hắn còn trào máu, có lẽ sau mỗi đòn đánh của Diệp Thành, hắn cảm thấy hết sức đau đớn.

“Ngươi khiến ta điên lên rồi đấy”, Hoa Vân gằn lên, trong tay áo có điện mang bay ra, nếu nhìn kỹ thì đây chính là sát kiếm màu bạc được hắn nắm trong lòng bàn tay.

Vút!

Ngay sau đó, sát kiếm màu bạc vang lên âm thanh sắc lạnh, còn có ánh sáng bạc bao quanh. Còn chưa xuất kiếm mà kiếm khí ngút trời đã xuất hiện đâm xuyên bầu không khí khiến không trung vang lên từng âm thanh khác thường, có thể thấy uy lực của nhát kiếm này mạnh tới nhường nào.

Phi Thiên Trảm!

Sau tiếng hô, Hoa Vân sải bước, một kiếm chém về phía Diệp Thành.

Vút!

Diệp Thành lật tay lấy ra kiếm Thiên Khuyết, hai tay cầm chắc thanh kiếm và giơ lên đỉnh đầu.

Bang!

Một kiếm của Hoa Vân chém vào kiếm Thiên Khuyết phát ra

âm thanh của tiếng kim loại va chạm với nhau và còn có cả những đốm lửa đỏ loé sáng.

Ôi trời!

Khí huyết trong cơ thể Diệp Thành sục sôi, khoé miệng hắn chảy máu, bờ vai hắn tê dại, đôi chân vì phải chịu áp lực nặng nề nên suýt chút nữa thì hắn phải quỳ xuống.

Phi Thiên Trảm!

Một kiếm chưa thể khiến Diệp Thành trọng thương nên Hoa Vân lại lần nữa vung kiếm.

“Đã chịu thiệt một lần, ngươi tưởng ta đây chịu lần thứ hai sao?”, Diệp Thành cười lạnh lùng, vung tay khiến thanh Thiên Khuyết bay đi, sau đó hắn vung mạnh cánh tay, chân khí được đẩy vào đầu ngón tay, phần đầu ngón tay còn có từng đốm lửa màu vàng kim và điện lôi màu đen bao quanh. Diệp Thành chỉ tay lên trời!

Thấy vậy, Hoa Vân không thể không dùng bí thuật, hắn chém bay thanh Thiên Khuyết của Diệp Thành sau đó chém một kiếm thật mạnh về phía trước mình.

Bang!

Nhất chỉ của Diệp Thành đánh trúng sát kiếm màu bạc của Hoa Vân tạo ra từng đốm lửa đỏ sáng rực.

Hoa Vân hắng giọng, rõ ràng hắn không ngờ nổi nhất chỉ của Diệp Thành lại bá đạo như vậy, đến cả trường kiếm của hắn cũng phải rung lên, cánh tay hắn đau đớn, Hoa Vân bị đánh lùi về sau vài bước.

“Đến lượt ta”, Diệp Thành hô lên, chân đạp ra bộ pháp huyền diệu Tốc Ảnh Thiên Hoan, hắn di chuyển nhanh như cơn gió, khi đi qua thanh Thiên Khuyết, hắn còn không quên nhặt thanh kiếm lên.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện