Nói làm là làm, Diệp Thành không hề chần chừ.
Tiên hoả màu vàng kim cứ thế cháy rực thiêu đốt nguyên liệu sau đó thông qua từng bí pháp kì diệu, nó luyện hoá nguyên liệu lại với nhau.
Đây là một quá trình hết sức lâu dài.
Sau hai ngày, cơ thể của Lý Trọng đã bị hoá thành Âm Minh Tử Tướng.
So với Lôi Viêm và Phong Dực thì Âm Minh Tử Tướng do cơ thể của Lý Trọng luyện thành mạnh hơn một chút vì cơ thể của ông ta vốn dĩ đã mạnh hơn Lôi Viêm và Phong Dực nhiều, lại thêm huyết mạch đặc thù nên thực lực của Lý Trọng không hề vừa.
“Ta tặng cho ngươi cái tên Hoả Chân”, Diệp Thành khẽ vỗ vào Hoả Chân với khuôn mặt đờ đẫn, hắn tỏ ra vô cùng thích thú với Âm Minh Tử Tướng này.
Tiếp đó, Diệp Thành không hề nghỉ ngơi, hắn đem những nguyên liệu còn lại ra, mục đích của hắn rất rõ ràng, chính là luyện hoá toàn bộ những nguyên liệu này thành chú ấn của Âm Minh Tử Tướng.
Những ngày này, Diệp Thành đã trải qua nhiều trận đại chiến, hắn cũng thu về không ít cơ thể của kẻ mạnh, chỉ những cơ thể của kẻ mạnh ở tầng cảnh giới thứ chín mới lọt vào mắt của hắn, nếu không phải hiện giờ hắn không có cơ thể của tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thì hắn cũng không nỡ luyện chú ấn Âm Minh vào trong cơ thể bọn chúng, vì nguyên liệu luyện chế Âm Minh Chú Ấn thật sự quá khó tìm.
Thời gian cứ thế dần trôi, chớp mắt đã chín ngày trôi qua.
Trong chín ngày này, Diệp Thành không hề ngừng nghỉ.
Nếu bước vào trong mà nhìn thì sẽ phải trầm trồ, kể cả có huyết mạch dồi dào của Hoang Cổ Thánh Thể, được chín phần phân thân liên tục truyền tinh nguyên đại địa, được chín phần phân thân đẩy sức mạnh của những vì tinh tú thì sắc mặt của Diệp Thành cũng hết sức mỏi mệt, khoé miệng còn mọc râu lởm chởm, đôi mắt hằn lên từng đường vân máu, trong ánh mắt rõ vẻ lao lực.
Có điều sự nỗ