“Sao có thể…”, đại quân nhà họ Tề mặt mày tái mét, bọn họ run rẩy, trận dung khổng lồ của đối phương khiến bọn họ không thể nào còn động lực chiến đấu.
Phụt! Phụt! Phụt!
Kẻ mạnh của Viêm Hoàng và Hằng Nhạc đã bao vây từ tứ phía tới, đây là cảnh tượng giết chóc một phương, bọn họ giống như cả đám sát thần, cứ đi qua nơi nào thì bóng người ở nơi đó đều ngã nhào giữa hư không, từng bóng hình đấm máu hoá thành huyết vụ.
“Ở…ở đâu ra nhiều kẻ mạnh thế này?”, trên tường thành của Hạo Vũ Thiên Thành, nhóm người của nhà họ Hùng ngơ ngác nhìn cảnh tượng đẫm máu bên ngoài, cho dù bọn họ có nghĩ thế nào cũng không khỏi run rẩy.
“Đến…đến giúp chúng ta sao?”
“Đây… đây là những tu sĩ do ai mời tới thế này?”, có lẽ vì quá kinh ngạc nên Hùng Đại Hải không nhận ra giọng nói của mình đã run lên, trận dung lớn thế này nên trong phút chốc đã có thể phá tan kết giới hộ thành của nhà họ Hùng.
“Là con mời tới”, tiếng cười giòn tan vang lên, tên béo Hùng Nhị đã leo lên tường thành, nói rồi không quên vuốt vuốt tóc, cười giả lả: “Giỏi chứ ạ?”
“Sao con lại quay về rồi?”, thấy Hùng Nhị, Hùng Đại Hải liền lôi hắn lại, cứ thế nhìn chằm chằm và hỏi: “Còn nữa, bên ngoài thành là ai, con mời bọn họ từ đâu về vậy?”
“Việc này nói ra thì dài lắm ạ”, Hùng Nhị thở dài nói.
“Ngươi cút đi cho ta”, Hùng Đại Hải dùng một chân đạp Hùng Nhị bay đi sau đó lật tay lấy ra một thanh kim long đại đao, thế rồi hùng hổ xông ra khỏi tường thành: “Nhà họ Hùng nghe lệnh, giết cho ta”.
Sau tiếng hô của Hùng Đại Hải, những tu sĩ mạnh của nhà họ Hùng lần lượt xông ra khỏi tường thành, người nào người nấy khí huyết sục sôi giống như có ngọn lửa thiêu đốt.
Những ngày này nhà họ hùng bị nhà họ Tề trấn áp đủ rồi, bọn họ vốn dĩ đã vô cùng căm phẫn, hiện giờ có tu sĩ mạnh mẽ trợ chiến, người nào người nấy càng hăng hái chiến đấu hơn, những tiếng thở hằn học vang lên trong không trung, cuối cùng