Khi mấy người đang nói chuyện thì bên dưới đã có người luyện ra đan dược thành công, và người đó chính là thánh tử Thất Tịch Từ Nặc Nghiên.
Vù!
Sau cô ta chính là thánh thử Huyết Linh ở bên trái.
Sau thánh tử Huyết Linh chính là thánh nữ Tinh Nguyệt và thánh tử Âm Dương, tiếp đó là Lạc Hi ở phía sau Diệp Thành và sau Lạc Hi là Trần Vinh Vân của Chú Kiếm Thành, Lý Chương của Bắc Hải thế gia, Vi Văn Trác của Huyền Thiên thế gia.
Hiện giờ trên hội trường cũng chỉ còn lại bốn người, một là Diệp Thành, một người là Thượng Quan Vân Khuyết của nhà Thượng Quan, một người là Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông và cuối cùng là Nguyên Chí của Thanh Vân Tông.
Không lâu sau đó, Thượng Quan Vân Khuyết cũng xuất đan còn Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông và Nguyên Chí của Thanh Vân Tông lần lượt xuất đan.
Ôi chao!
Hội trường luyện đan lúc này chỉ còn lại một mình Diệp Thành vẫn đang chật vật kiểm soát ngọn lửa.
Bên dưới, mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía này, những người còn lại không muốn chú ý đến hắn cũng khó vì hiện giờ cũng chỉ còn lại có một mình hắn.
“Nếu hắn bị nổ lư tiếp thì cho dù có luyện đan lại cũng không đủ thời gian”, có người lên tiếng.
“Cho nên lần này phải luyện đan thành công thì hắn mới có thể vào vòng tổng kết, luyện không được thì chỉ có thể nói số hắn đen thôi”.
“Nghe nói hắn còn là một đệ tử ký danh của Đan Thành”.
“Không biết là người của thế lực nào”, có người vuốt râu, muốn dùng bí pháp để nhìn thấu nhưng lại không thể.
“Về phải tra lại danh tính người này”, ở vị trí ngồi, Cơ Tuyết Băng lãnh đạm lên tiếng, trong ánh mắt hiện lên cái nhìn khác thường.
“Ta sẽ điều tra kỹ”, lão già tóc xám ở bên cung kính đáp lời.
“Sư tỷ, tỷ nói xem huynh ấy có thể luyện ra đan dược không?”, trên hội trường, Lạc