Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn lập tức nuốt trọn cục huyết ma đó.
Ma huyết vào cơ thể nhanh chóng chảy vào các đường kinh mạch lớn của Diệp Thành, dung hoà vào máu của hắn.
Đột nhiên, một luồng sức mạnh bạo tàn và khát máu chiếm lấy cơ thể hắn.
Hự!
Diệp Thành quỳ trên mặt đất, hai tay ôm đầu gào thét, vùng đan hải và đan điền dậy sóng cuộn trào.
Hự, hự…!
Ngay sau đó, tiếng gào thét như lệ quỷ vang lên, khí huyết dồi dào bắt đầu cuộn trào trên người Diệp Thành như muốn thiêu đốt, ma khí hình thành nên một vòng xoáy xung quanh hắn.
Tiếp đó, phần trán của Diệp Thành xuất hiện một đạo ma văn, ma văn lần này rõ ràng hơn ma văn lần trước, nó như được khắc lên trán hắn vậy.
Tiếp đó là mái tóc bạc trắng của Diệp Thành biến thành màu đen rồi lại từ màu đen biến thành màu đỏ, đôi mắt hắn cũng đỏ lừ mang theo cái nhìn bạo tàn và khát máu.
Tách!
Trong hư không