“Lý Tu Minh xếp thứ sáu mươi chín mà bị một kẻ xếp thứ chín mươi chín như Tần Vũ đánh bay đi sao?”, mọi thứ chỉ xảy ra trong hai giây khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng lại.
Bịch!
Lý Tu Minh trên chiến đài bị nện thật mạnh xuống chiến đài.
Phụt!
Ngay sau đó, hắn phun ra cả miệng máu.
“Không thể nào”, Lý Tu Minh mặt mày tôi độc, hắn là đệ tử xếp thứ sáu mươi chín mà lại bị một tên xếp thứ chín mươi chín đánh bại sao, hắn sao có thể chấp nhận nổi chứ.
A…!
Sau tiếng hét của Lý Tu Minh, một đạo đại ấn bay về phía Diệp Thành.
Bát hoang!
Diệp Thành với khí thế bá đạo, hắn đối kháng trực diện.
Rầm!
Quyền chưởng giao nhau, Lý Tu Minh lại lần nữa bay đi.
“Hắn ẩn giấu thực lực, cùng lên”, hiện giờ đến kẻ ngốc cũng có thể thấy thực lực thật sự của Diệp Thành, mấy tên phía Bách Lý Đoan Mộc sục sôi khí thế.
Ù! Ù! Ù!
Lập tức từng binh khí được triệu hồi,