Ngay sau đó, Âm Sơn Lão Vu lập tức cảm thấy đầu óc choáng váng, đôi mắt mờ đi.
Lúc này, Ngô Tam Pháo đã vung đại đao tới, chém xuống một nhát suýt chút nữa chém trúng Âm Sơn Lão Vu.
A….!
Âm Sơn Lão Vu gằn giọng vung tay đánh lui Ngô Tam Pháo, thế nhưng hắn còn chưa kịp đứng vững thì một kiếm tuyệt sát của Diệp Thành đã giáng xuống, vẫn là Phong Thần Quyết, đại chiêu tấn công đơn lẻ, một kiếm chém trúng ngực Âm Sơn Lão Vu.
“Chết đi”, Âm Sơn Lão Vu mặt mày tôi độc, há hốc miệng, một thanh kiếm vừa dài vừa mảnh vung ra, cứ thế chĩa về phía trán Diệp Thành.
“Lão tử sợ sao?”, Diệp Thành cười lạnh lùng, hắn đạp ra bộ pháp huyền diệu né qua nhát kiếm tuyệt sát kia sau đó đánh ra chưởng Cuồng Long Thiên Nộ, Âm Sơn Lão Vu lập tức lảo đảo lùi về sau, đầu óc choáng váng.
A….!
Cơn choáng váng do một roi trước đó quất xuống khiến ông ta còn chưa kịp phản ứng lại, lại đã bị trúng tiếp một chưởng Hàng Long Thiên Nộ của Diệp Thành.
Âm Sơn Lão Vu lập tức lảo đảo lùi về sau, cơn đau đớn dữ dội choán lấy đầu óc.
“Tiểu tử, đánh hay lắm”, Ngô Tam Pháo hú hét, lại một lần nữa tới trước Âm Sơn Lão Vu, hắn đánh ra