Nhìn cách ăn mặc, đeo mặt nạ Quỷ Minh, tóc trắng của Diệp Thành, xung quanh lập tức bùng nổ, không ai ngờ Diệp Thành vẫn dám xuất hiện ở đây.
“Ngươi còn dám xuất hiện?”, mười mấy lão già lập tức nhảy ra, ai nấy đều nhìn Diệp Thành với ánh mắt lạnh lùng.
“Hôm nay tới rồi thì ngươi không cần phải đi nữa”, ở bên kia cũng có hơn chục lão già bước ra, trong mắt lộ ra sát khí lạnh lùng.
“Giết đồ đệ của ta, hôm nay không ai cứu được ngươi đâu”, hướng khác cũng có một nhóm người nhảy ra, ai nấy khí thế sục sôi, sát khí lạnh lẽo, tư thế như muốn giết chết Diệp Thành chỉ bằng một đòn.
“Muốn đánh à? Có bản lĩnh thì vào mà đánh”, Diệp Thành không để tâm, xoay người đi vào hố thần, hắn biết chỉ người tu vi dưới cảnh giới Không Minh mới vào được nên mới không kiêng dè như thế.
Muốn giết lão tử, có gan thì vào đây.
Diệp Thành chuồn vào trong khiến những lão già kia suýt thì tức ói máu.
“Mau mau mau, vào đi”, cửa hố thần mở ra một nửa, đám đệ tử trẻ tuổi đã không kìm nổi kích động, đã có người nhảy khỏi vân đoàn, lao vút vào trong.
Thấy thế, rất nhiều người phía sau cũng ào vào.
Những người khác thì không sao, nhưng đệ tử của Thị Huyết Điện vừa đi vào, bên trong đã có động tĩnh.
Ầm! Keng! Uỳnh!
Ngay sau đó đệ tử Thị Huyết Điện vừa xông vào đã bay ra ngoài.
Nhìn thấy điều này, tất cả mọi người đều sửng sốt, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện cũng nheo mắt.
Chỉ là chẳng mấy chốc,