“Trận đồ này thật mạnh”, Cơ Tuyết Băng đuổi theo sát nhất chợt thay đổi sắc mặt, lùi về sau từng bước lớn.
“Đáng chết”, động tác của Hoắc Tôn cũng không chậm, tuy rằng không thể áp chế sát khí của Diệp Thành, nhưng cũng buộc phải tạm thời tránh sự lợi hại của trận đồ này, hắn ta dịch chuyển không gian, chớp mắt đã chạy mất.
Dù hai người đã né đi nhưng những người phía sau bọn họ đều phải hứng chịu, những tên đuổi theo tới đều bị đâm trực diện.
“Là sát trận đấy, rút lui”, đã có người dừng bước.
“Đến rồi còn định đi à?”, Diệp Thành hừ lạnh, hắn vung tay, tru sát trận trong hư không đột nhiên ập xuống.
Phụt! Phụt! Phụt!
Ngay lập tức, từng bóng người bị giết chết, hoá thành huyết vụ, trong đó có không ít cao thủ cảnh giới Không Minh, người đông nghìn nghịt cuối cùng rơi xuống từng tốp từng tốp, rất nhiều người còn chưa kịp hét lên đã hoá thành tro bụi.
Những cao thủ sát khí đằng đằng bị trận đồ của Diệp Thành đánh cho người chết ngựa đổ, ngã xuống hàng loạt.
Cửu Thiên Huyền Linh Gương!
Giữa những tiếng la hét, một giọng nói lạnh lùng và thờ ơ vang lên dưới bầu trời.
Ầm!
Sau tiếng nổ, linh gương khổng lồ cao hai mươi trượng đột nhiên dựng đứng trên mặt đất, tản ra thần hà ba màu, ánh lên thần quang chói mắt, mà Cơ Tuyết Băng đã hoá thân thành người trong gương.
Cơ Tuyết Băng trong gương bắt đầu