Tại Tương Tây, nếu muốn nhắc đến nhà nào có thể ngang địa vị với nhà họ Thạch, vậy cũng chỉ có dòng tộc đuổi thi A Phổ thôi.
"Đừng nói là cậu, cho dù có là Vu vương Thạch Tứ Quỷ đến đây cũng không dám nói những lời đó ở trước mặt tôi.
" A Phổ Tử Khôi lạnh lùng mở miệng nói.
Mà A Phổ Tử Khôi vừa xuất hiện, nhất thời khiến Lưu Văn Vĩ ngẩn cả người, cũng không nhịn được lui về sau vài bước.
A Phổ Tử Khôi thì anh ta vẫn biết.
Đó là người đứng đầu dòng họ đuổi thi hiện giờ.
Luận địa vị và thân phận, đây là nhân vật có cấp bậc ngang với Vu vương của nhà họ Thạch.
Lưu Văn Vĩ anh ta chỉ là một đệ tử khác họ của nhà họ Thạch thôi.
Nào dám đắc tội với A Phổ Tử Khôi?
Lưu Văn Vĩ vốn còn cảm thấy Lạc Tú này chỉ là một người bình thường, mình có thể mặc sức bắt nạt, nhưng không nghĩ tới lại dẫn đến xích mích với A Phổ Tử Khôi.
"Xin lỗi Lạc gia cho tôi.
" A Phổ Tử Khôi lạnh lùng mở miệng.
"Tôi… "
"Bốp!" A Phổ Tử Khôi giáng xuống một bạt tai.
"Xin lỗi Lạc gia.
" A Phổ Tử Khôi quát.
Tình huống trở nên có hơi xấu hổ rồi.
Vừa rồi Lưu Văn Vĩ vẫn còn cao ngạo, dáng vẻ hôm nay không dạy cho Lạc Tú bài học thì không được, lúc này lại bị người ta tát cho như tát cháu trai.
A Phổ Tử Khôi đánh anh ta, anh ta thật sự không dám oán trách lấy một câu.
"Xin lỗi!"
A Phổ Tử Khôi tiến lên nhéo lấy hai tai Lưu Văn Vĩ khiến mặt Lưu Văn Vĩ tím tái cả rồi.
Không chỉ Lưu Văn Vĩ ngẩn ngơ mà đến những người khác cũng đều ngỡ ngàng.
Tuy bọn họ không biết A Phổ Tử Khôi, nhưng hiện giờ nhìn thấy Lưu Văn Vĩ sợ như vậy cũng biết người phụ nữ này có lai lịch lớn rồi.
Mà Lưu Văn Vĩ càng nghĩ không ra, chỉ muốn giải quyết một tên Lạc Tú sao lại phiền phức như vậy?
Hiện giờ còn kéo cả người đứng đầu dòng họ đuổi thi đến.
Có điều Lưu Văn Vĩ cũng không dám nói thêm gì.
Người tài không chịu thiệt trước mắt, đối phương là người đứng đầu dòng họ đuổi thi, hôm nay có giết anh ta, anh ta cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
"Vâng, tôi xin lỗi.
" Lưu Văn Vĩ ôm mặt cúi đầu nói.
"Xin lỗi sớm có phải đã không bị đánh rồi không.
" Lạc Tú cười nói.
Nhưng sắc mặt Lạc Tú lại nhanh chóng trầm xuống.
"Nhớ kỹ, không có lần sau!"
"Cút đi!" A Phổ Tử Khôi lạnh lùng mở miệng nói.
"Nhớ cho rõ, hôm nay cậu nhặt về được một cái mạng đấy!" A Phổ Tử Khôi lại mở miệng nói.
Ý của cô ta là, hôm nay là Lạc Tú không ra tay, bằng không Lưu Văn Vĩ sợ là có đi mà không có về.
Nhưng hiển nhiên Lưu Văn Vĩ đã hiểu nhầm, tưởng rằng hôm nay A Phổ Tử Khôi không muốn ra tay với anh ta thôi.
Cho nên tuy Lưu Văn Vĩ cúi đầu rời đi, nhưng trong lòng vẫn không phục.
"Lạc Tú, chờ có cơ hội, ông đây nhất định giết chết cậu.
"
Lưu Văn Vĩ âm thầm nói trong lòng.
Dù sao ở trong mắt anh ta, Lạc Tú chỉ là người bình thường, mà với bản lĩnh của anh ta, một vài võ giả bình thường còn không phải là đối thủ của anh ta, cho nên Lưu Văn Vĩ vẫn muốn giết chết Lạc Tú.
"Ngài tới đây sao không báo trước với tôi một tiếng?" A Phổ Tử Khôi cười nói.
"Có thể vinh hạnh được mời ngài một ly cà phê không?" A Phổ Tử Khôi mở miệng nói.
"Cô cũng uống cà phê à?" Lạc Tú có chút kinh ngạc, rất khó để hình dung người đuổi thi như A Phổ Tử Khôi với hai chữ cà phê.
A Phổ Tử Khôi trợn trắng mắt nhìn Lạc Tú một cái.
Trong một tiệm cà phê, trong tay A Phổ Tử Khôi ôm một ly cà phê.
Nếu không phải trên người A Phổ Tử Khôi vẫn luôn mang theo một loại hơi thở âm u lạnh lẽo thì cô ta cũng được coi là một người đẹp vẹn toàn.
Thậm chí còn là một người đẹp đô thị.
"Lạc gia, ngài tới là vì Huyết Thi Vương đúng không?" A Phổ Tử Khôi cũng không khách khí với Lạc Tú, trực tiếp nói ra mục đích của anh.
Lạc Tú không cố ý giấu giếm, trực tiếp gật đầu.
"Nếu ngài đã tới, tôi cảm thấy chuyện Thi Vương này coi như đã định rồi.
" A Phổ Tử Khôi cười nói.
Dù sao cảnh tượng ngày ấy Lạc Tú tự tay chém Thi Vương đến giờ vẫn còn như mới trong ký ức của cô ta.
"Thiếu niên tông sư vang danh Hoa Đông, nói vậy chính là Lạc gia đúng không?" A Phổ Tử Khôi đương nhiên cũng có nghe nói đến chuyện này.
Lạc Tú không phủ nhận.
"Ài, lời đồn quả nhiên không đáng tin, thực lực của Lạc gia đâu phải một thiếu niên tông sư có thể sánh bằng?" A Phổ Tử Khôi cười, nhấp một ngụm cà phê.
"Nói cho tôi nghe chút tình hình của Thi Vương đi.
"
Nếu đổi thành những người khác nói chuyện như vậy với A Phổ Tử Khôi, A Phổ Tử Khôi chắc chắn sẽ không thèm để ý đến.
Nhưng Lạc Tú lại khác, tính ra cái