Không chỉ có vị Võ Thánh nhà họ Chu kia, mà còn cả những Võ Thánh khác ở các gia tộc võ đạo trong nước, tất cả đều là một đám quái vật.
Nghe nói sở trưởng của Sở Tài Quyết Vũ Lực kia chính là người triều Minh, đến nay đã sống hơn ba trăm năm.
Đây là chuyện đáng sợ khủng khiếp đến mức nào?
Ngay cả một số tu pháp thông thần giả cảnh cũng không dám đi một bước này.
Nếu không thì sao dám xưng là thánh?
Một nhân vật như vậy, say mê võ đạo, công lực xuất thần nhập hóa, dày công tôi luyện.
Có lời đồn rằng, Võ Thánh đã từng ra tay, chỉ một kiếm có thể bổ nguyên một ngọn núi lớn.
Cũng có lời đồn rằng, Võ Thánh đã ra tay và từng một đao giết sạch một đội quân lớn gần vạn người.
Có điều, các gia tộc lớn võ đạo có khế ước riêng với nhau, họ sẽ không dễ dàng gia nhập vào thế giới loài người, nếu không loại thế lực đó chắc chắn sẽ khiến thế tục đại loạn.
Nhưng đến thời điểm này, một số gia tộc võ đạo cổ xưa đã bắt đầu ngồi không yên.
Cho nên mới ngo ngoe rục rịch.
Người ta nói rằng trong nước không có công phu chân chính, nhưng thực chất thì không phải vậy.
Chỉ là bởi vì những cao nhân chân chính này chưa từng ra tay, và họ cũng chưa vào thế giới.
Cái gọi là khinh công, cái gọi là kiếm khí, cái gọi là nội lực, kỳ thật không có nghĩa là chỉ có trong truyền thuyết.
Chỉ là phần lớn nó đều nằm trong tay các gia tộc võ đạo cổ mà thôi.
Nó chắc chắn sẽ không được lan truyền một cách dễ dàng.
Gia tộc như vậy, khổ học khổ luyện, đương nhiên sẽ chẳng phải mấy chiêu thức như Vịnh Xuân Quyền, hay Hình Ý Quyền gì đó.
Mà thật sự sẽ là một số công phu trong truyền thuyết.
Đây cũng là lý do vì sao mà Chu Long lại cuồng ngạo như vậy.
Bởi vì ông ta có vốn và tư cách để cuồng ngạo!
Sở Tài Quyết Vũ Lực vừa ra, phàm là người trong võ đạo, chắc chắn sẽ không có ai dám không nghe theo.
Bởi vì dù bạn là một tông sư, hay là một cường giả tuyệt hảo, thì bạn vẫn chỉ có một con đường là cái chết.
Tài Quyết Vũ Lực!
Chỉ bốn chữ đã nói lên tất cả.
Mà giờ khắc này, Lạc Tú lại dám chọc đến thứ này, hiển nhiên là khiến mọi người cảm thấy khủng khiếp và sợ hãi.
Có rất nhiều người đã âm thầm lắc đầu, xem ra là Lạc Tú đang tỏ rõ tài năng, nhưng lại phô trương quá mức.
Dám đắc tội với Võ Thánh, lúc này Lạc Tú mới vừa bước lên được tới đỉnh, e là còn chưa kịp cười, đã chuẩn bị tiếp nhận đại nạn.
Thẩm Nguyệt Lan và ba Lạc lo lắng nhìn về phía Lạc Tú, mặc dù họ biết thực lực của Lạc Tú, nhưng khi nghe tới cái gì mà Sở Tài Quyết Vũ Lực, cái gì mà Võ Thánh, họ liền biết địa vị đối phương chắc chắn không phải dạng vừa.
Vì Lạc Tú mà lo lắng không thôi.
Mà người vui mừng nhất ở đây lại chính là Thẩm Thiên Quân.
Ông ta vốn đang định rời đi, nhưng lại không ngờ trước khi rời đi lại gặp phải chuyện như vậy.
Võ Thánh, mặc dù rất thần bí, nhưng ông ta cũng từng nghe qua.
Vì dù sao thì trước đây ông ta cũng có chú ý tới một số chuyện.
Đó chính là chưởng khống giả chân chính, trên đời này nào có ai dám chống lại?
Lạc Tú làm hại khiến nhà họ Thẩm sụp đổ, hiện tại bỗng nhiên có người từ gia tộc Võ Thánh tìm tới cửa, Thẩm Thiên Quân đương nhiên phải thấy sung sướng trong lòng, cảm giác vui sướng khi thấy người ta gặp họa.
Có điều, Lạc Tú vẫn chỉ lắc đầu như cũ, có vẻ cực kỳ khinh thường và cũng chẳng hề để tâm đến.
“Nếu bây giờ ông quỳ xuống dập đầu nhận sai với tôi, tôi còn có thể suy xét thả một con ngựa nhà ông.
”
Lời vừa nói ra, nhóm người Lâm Hóa Long đều kinh hãi.
Hiển nhiên, bọn họ thật sự không ngờ đối mặt với Võ Thánh và Tài Quyết Vũ Lực, Lạc Tú vẫn có thể cứng rắn như vậy.
Mặc dù Lâm Hóa Long biết thực lực của Lạc Tú, có lẽ có thể sánh ngang với Võ Thánh.
Nhưng nếu động tới Sở Tài Quyết Vũ Lực kia, chỉ e là anh thật sự sẽ gặp rắc rối lớn!
Điều này nhất định sẽ dẫn tới một thảm họa tàn khốc.
Và đương nhiên, Chu Long cũng không ngờ Lạc Tú lại dám nói ra những lời đó.
Đầu tiên là sửng sốt, sau đó ông ta không nhịn được mở miệng cười khẩy một tiếng.
“Quả nhiên là nghé con mới sinh không biết sợ cọp.
”
“E là cậu không biết cái gọi là Sở Tài Quyết Vũ Lực, cậu có tư cách nói chuyện với thế lực như này sao?” Chu Long quát.
“Vậy còn ông?” Lạc Tú hỏi lại.
“Chẳng lẽ ông biết ông đang nói chuyện với ai, ông biết ông đang nói chuyện với người như thế nào sao?”
“Ha ha, nghe đồn là cậu đã đạt tới Võ Thánh.
” Chu Long cười khẩy một tiếng.
“Nhưng mà liệu có khả năng đó không?”
“Không luyện mất trăm năm, không thể là Võ Thánh!”
“Chẳng qua chỉ là người bên ngoài nói quá lên mà thôi, cậu giờ được mấy tuổi rồi?” Chu Long lắc đầu.
“Nếu hôm nay cậu vẫn ngang ngược không biết điều như thế, tôi nhất định phải dạy dỗ lại cậu cách để làm người!” Chu Long thở phì phò, nhướng mày, ngay sau đó ông ta lập tức ra tay.
Lòng bàn tay và ngón tay xoay chuyển, một luồng gió mạnh thổi tới, tức khắc, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được nội kình ngưng tụ