Điền Kỳ Kỳ đứng chết lặng trên sân thượng, vốn dĩ đang trong trạng thái không còn tia hy vọng nào, nhưng không biết vì sao, chỉ một cái bạt tai của Lạc Tú khiến cô ấy hoàn toàn tỉnh táo lại, cô ấy thực biết ơn vô cùng, vào lúc bản thân tuyệt vọng nhất, có một người anh như vậy, kéo cô ấy từ trong vực sâu tuyệt vọng ra.
Điền Kỳ Kỳ lấy điện thoại ra, gọi cho mấy tay chủ nợ kia.
Mà trước cửa nhà số 304 thôn Bạc lúc này, từng tên từng tên cao to cường tráng cầm theo đao bước từ trên Minibus xuống.
Thôi Hạo băng bó rồi, anh ta muốn làm lớn chuyện!
Đêm nay dù có giết chết cả nhà đối phương anh ta cũng không tiếc.
“Phá cửa!” Thôi Hạo hung tợn kêu lên một tiếng, tức khắc, mười mấy tay vạm vỡ cùng vọt tới, sau đó một tiếng rầm vang lên, cánh cửa lớn nhà số 304 bị phá tung.
Bên trong sân không một bóng người, vốn dĩ Dương Như Vũ đã ngủ rồi, nhưng dù sao cô ta cũng là người tập võ, nên tính cảnh giác cực kỳ cao, tiện tay mặc một cái áo khoác rồi chạy ra ngoài.
Thôi Hạo không bước vào, nhưng khi đứng ngoài cửa nhìn thấy một mỹ nữ chạy ra, nụ cười khẩy trên mặt anh ta lại càng đậm.
Thật không ngờ trong nhà tên này còn giấu một cô gái xinh đẹp như vậy.
Mà Dương Như Vũ chạy ra tới nơi cũng sửng sốt không thôi, rốt cuộc thì trong sân xuất hiện mười mấy người vạm vỡ tay cầm đao thép, ánh mắt hung tợn đứng ở đó, vừa nhìn đã biết không phải chuyện gì tốt đẹp.
Mà lúc này Dương Thiên Cương cũng ra tới nơi, sắc mặt cũng hơi hơi sửng sốt.
“Các người tới đây tìm đường chết sao?” Nét mặt Dương Như Vũ trầm như nước, mặc dù trong cửa ngoài cửa xuất hiện thêm mấy chục người, cô ta cũng chẳng thèm để vào mắt.
Chưa kể, ngược lại trong lòng cô ta lại bùng lên ngọn lửa giận, hôm nay sau khi bị Lạc Tú chọc tức xong, cô ta vẫn nghẹn trong họng chưa biết trút đi đâu.
Giờ hơn nửa đêm rồi, vậy mà không thể hiểu nổi từ đâu xuất hiện đám người phá tung cửa nhà cô ta, tức khắc đã chọc giận tới cô ta.
Thật sự coi Võ Thánh dễ bị bắt nạt vậy sao?
Thật sự coi Dương Như Vũ cô ta dễ bắt nạt thế à?
Giờ lại xuất hiện thêm đám kiến không biết từ đâu chui ra, dám trắng trợn táo bạo tới tận cửa gây chuyện?
Đến cả Dương Thiên Cương cũng phải ngây ngẩn cả người, lão tốt xấu gì cũng là Võ Thánh, đây là lần đầu tiên có người dám vọt vào nhà lão lúc nửa đêm, thậm chí còn cầm theo hung khí.
“Người phụ nữ kia các người muốn làm gì thì làm, còn lão già kia giết cho tao!” Lời này vừa thốt ra khỏi miệng Thôi Hạo, tức khắc, mấy chục tên vạm vỡ kia bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Đôi mắt bọn họ bắt đầu chuyển sang ánh mắt như một con sói đói, dẫu sao thì Dương Như Vũ cũng là một mỹ nữ, diện mạo cũng ở tầm cực phẩm.
Chưa kể mấy chục tên trai tráng, mà đối phương lại chỉ có một cô gái và một ông già, kết quả không cần nói cũng biết.
Dương Như Vũ làm sao có thể không nghe ra được ý tứ trong câu nói này?
Lúc này, cô ta thực sự nổi giận, ngay cả Dương Thiên Cương sống hơn ba trăm tuổi cũng phải nổi giận.
“Chỉ cần không ra mạng người, cháu muốn làm gì thì tùy.
” Dương Thiên Cương xoay người, định về phòng, nhưng những lời này cũng đại diện cho việc hôm nay e là mấy người này xong đời rồi.
Nơi này chính là Sở Tài Quyết Vũ Lực, nhà lão.
Mấy chục tên côn đồ tìm đến thì cũng có làm sao?
Nếu không phải Dương Thiên Cương ngại quy định pháp luật của xã hội hiện tại, đổi lại là trước đây mà nói, thì e là đám người này chết nhăn răng lâu rồi!
Nhưng rất rõ ràng, Dương Thiên Cương nói những lời này cũng không có nghĩa sẽ buông tha cho bọn họ.
Chỉ cần không ra mạng người!
Nói cách khác là chỉ cần không chết, còn lại tùy Dương Như Vũ xử trí.
Có đôi khi, để ai đó phải chết, chi bằng để người đó sống cuộc đời tàn tật, như vậy mới là hành hạ đúng nghĩa!
Không có bất kỳ hành động dư thừa không cần thiết nào, mười mấy tay vạm vỡ kia đã động thủ, có hai tên xông tới trước, duỗi tay định tóm lấy Dương Như Vũ.
Trong mắt bọn họ lúc này chỉ có, phải vui vẻ hưởng thụ cô gái xinh đẹp như này thật tốt mới được.
Về phần Thôi Hạo, anh ta nghiêng người dựa lên đầu xe, miệng ngậm một điếu thuốc, trên mặt lộ nụ cười khẩy.
Mỹ nữ kia chắc hẳn là chị hoặc em gái của thằng nhóc kia, đến lúc đó làm chuyện ấy ngay trước mặt anh, he he, nhất định sẽ khiến tên nhóc kia phải nhận lấy bài học đau đớn thống khổ tột cùng.
Nhưng anh ta vừa mới nghĩ đến đây thì, rầm!
Một người nào đó bay thẳng ra ngoài, đập thẳng vào đầu xe.
Người kia không chết, nhưng cơ thể anh ta giờ phút này chẳng khác gì một đống bùn lầy, giống như xương cốt đều bị người ta rút ra hết vậy.
Trên thực tế chính là như vậy, đây là chiêu thức độc nhất vô nhị của Dương Thiên Cương.
Hóa cốt chưởng!
Đây là một loại quyền pháp cổ xưa, khi đã luyện tới một cảnh giới nhất định, đừng nói là có