Khí thế dồi dào cuồn cuộn như mây đen kéo đến.
Trên đỉnh đầu nhanh chóng hình thành mây đen đầu lâu màu đen khổng lồ, trông cực kỳ đáng sợ.
Mọi người đều cảm nhận được hơi thở dồn dập, cảm giác bị kìm nén bao trùm toàn thân, như thể trời sắp sập xuống.
Ngay cả Hư Kinh Thiên cũng biến sắc, cảm nhận được cỗ áp lực.
Bạc Tuấn càng lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, chỉ cảm nhận được cỗ áp lực từ trên người kiếm tôn sư phụ anh ta.
“Sư thúc, tại sao Nữ Thần Tử Vong này lại mang đến cỗ áp lực đáng sợ như vậy?” Bạc Tuấn đang cố gắng kiềm chế giọng nói run rẩy của mình.
Trên thực tế anh ta còn đỡ, đám người xung quanh, nhất là những người bình thường, hai chân đều đang run rẩy, cả người yếu ớt, như thể sắp ngã quỵ xuống đất.
Trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ hoảng loạn sợ sệt, nhất là khi bọn họ nhìn thấy đầu lâu màu đen khổng lồ trên đỉnh đầu.
Bây giờ dường như đại dương vốn đang gào thét ở đằng xa đã bị đông cứng, mặt biển nhấp nhô sóng vỗ cũng trở nên phẳng lặng như mặt gương.
Chỉ riêng khí thế đã làm được điều này, có thể tưởng tượng được sức mạnh đáng sợ của Nữ Thần Tử Vong.
Hư Kinh Thiên cũng ngẩng đầu lên nhìn mây đầu lâu khổng lồ kia, từ tốn trả lời.
"Nếu là bá chủ quốc tế, tất nhiên sẽ có năng lực này.
"
Mặc dù nói như thế, nhưng Hư Kinh Thiên vẫn cảm thấy hơi ngạc nhiên, không ngờ Nữ Thần Tử Vong lại có khí thế như vậy, ngay cả đại dương cũng bị trấn áp.
Nhưng càng như vậy thì càng chứng tỏ Nữ Thần Tử Vong hùng mạnh.
Chắc chắn hôm nay Lạc Tú sẽ khó mà thoát khỏi kiếp nạn này.
Cảm nhận được cỗ áp lực này, Hư Kinh Thiên lại lắc đầu.
Ông ta vốn định đến đây để bảo vệ Lạc Tú, ai dè thằng nhãi này lại không biết lý lẽ, ngay cả ông ta cũng dám đắc tội.
Mặc dù ông ta đã nhìn nhầm, ai dè trong tay thằng nhãi này thật sự có chút bản lĩnh.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Chẳng phải bây giờ anh vẫn bị đánh chết ở đây à?
Không biết lát nữa Lạc Tú có hối hận vì đã đắc tội với ông ta ở sân bay hay không?
Hư Kinh Thiên cười khẩy đầy lạnh lùng chứng kiến mọi chuyện.
Còn Chu Càn Khôn và võ thánh Vô Không thì lộ ra vẻ mặt chẳng hề kiêng dè.
Thậm chí ánh mắt còn mang theo vẻ mong đợi mãnh liệt.
Bởi vì trong đám mây đầu lâu trên đỉnh đầu, bỗng sáng lên ánh vàng, rồi lan ra chiếu thẳng xuống mặt đất, một bóng người mặc váy dài màu đen bước ra từ trong ánh vàng đó.
Xung quanh còn có bảy tám người đàn ông điển trai mắt xanh tóc vàng, ai cũng mang vẻ mặt kiêu ngạo, như thể bọn họ đang nắm giữ dòng máu cao quý.
Từ khí thế mạnh mẽ đó, vừa nhìn đã biết bọn họ đều là cao thủ.
Còn người phụ nữ kia, cả người bao trùm trong chiếc váy dài màu đen, không nhìn thấy rõ diện mạo thật, nhưng qua vóc dáng cao ráo gợi cảm kia, có thể đoán ra chắc chắn vóc dáng này là một báu vật.
Cộng thêm dòng máu vốn thuộc về Châu Âu nên càng cao quý hơn.
Nhưng không ai dám có suy nghĩ gì, dù gì đó cũng là Nữ Thần Tử Vong.
Chỉ dựa vào khí thế đó đã đủ chứng minh mọi chuyện rồi.
Hơn nữa cách thức xuất hiện này có thể nói là thần kỳ.
Bước ra từ trong đám mây, rất nhiều người đều kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Đây chính là bá chủ quốc tế ư?
Ngày nay ai dám đối địch với cô ấy?
Cô ấy giống như thần tiên giáng trần, thật sự quá đáng sợ.
Thậm chí có người đã quỳ rạp dưới đất.
Nữ Thần Tử Vong đã bước xuống đất, cả người đều toát ra hơi thở lạnh lẽo đáng sợ.
Nhưng tiếc rằng dung mạo xinh đẹp của cô ấy đã bị lớp màng màu đen che khuất, không thể nhìn thấy rõ gương mặt thật của cô ấy.
Chu Càn Khôn bỗng cười ha hả, Nữ Thần Tử Vong đã đến rồi.
Vậy thì hôm nay làm sao Lạc Tú có thể sống sót, bởi vì đó chính là nữ thần Tử Vong.
Người mà cô ấy đồng ý muốn giết, chẳng khác nào đã bị tuyên án cái chết, chắc chắn sẽ không thể nào sống sót.
Bây giờ, Chu Càn Khôn liếc nhìn Lạc Tú trước, ánh mắt hiện lên sát ý, bỗng lên tiếng.
“Nữ Thần Tử Vong, hoan nghênh cô, chính là người này, cô hãy giúp tôi giết người này.
” Chu Càn Khôn chỉ vào Lạc Tú, nói bằng giọng điệu hung ác nham hiểm.
Theo ông ta