“Cậu Lạc, tuyệt đối đừng nhận.
”
Giọng nói đột ngột truyền đến, khi Lạc Tú quay đầu lại, liền nhìn thấy Tô Bửu Điền đứng ở cửa.
"Cậu Lạc, cậu đừng tham gia vào chuyện này.
" Tô Bửu Điền không kiên nhẫn bước vào.
Hôm nay, Lạc Tú đã làm đảo lộn cả đất nước, bây giờ Internet và các phương tiện truyền thông lớn vẫn đang thảo luận về trận chiến ở đảo Tần Hoàng.
Tô Bửu Điền xông tới, vốn định đến đây để ngăn cản Lạc Tú, nhưng trước khi ông ta đến thì trận chiến đã kết thúc rồi.
Vốn tưởng rằng trận chiến này đã kết thúc, cho nên Lạc Tú cũng sẽ yên tĩnh lại, hơn nữa kết quả trận chiến này cũng xem như mỹ mãn.
Kết quả là vừa tới cửa, liền nghe nói Lạc Tú muốn trợ giúp Triều Tiên ngăn chặn quyền thần Đông Á quyền!
Khuôn mặt của Tô Bửu Điền trở nên tái nhợt vì sợ hãi.
May mắn thay, Tô Bửu Điền không nghe thấy những lời trước đó, nếu không thì không thể đơn giản như tái nhợt vì sợ hãi.
“Sao ông lại ở đây?” Lạc Tú cười cười.
"Tôi sợ cậu Lạc hôm nay lại quậy tung một trận nữa.
" Tô Bửu Điền đã rất quen thuộc với Lạc Tú, cho nên tự mình tìm một chỗ ngồi, đặt mông ngồi xuống, tự rót một chén trà.
“Anh về trước đi, chuyện này cứ quyết định như thế thôi.
” Lạc Tú nói với Vinh Tại Húc.
Vinh Tại Húc đứng dậy chào Lạc Tú, rời đi với vẻ mặt phấn khích.
Sau khi Vinh Tại Húc rời đi, Tô Bửu Điền nghiêm túc nói.
"Cậu Lạc, cậu lại tự chuốc họa vào thân rồi, còn muốn đi giúp người khác chặn đánh sao?”
"Ồ? Tôi có phiền phức gì sao?" Lạc Tú không quan tâm chút nào.
"Ôi, cậu Lạc, cậu, cậu thật bạo gan mà.
” Tô Bửu Điền thở dài.
“Kiếm Cung Côn Lôn thật sự là một tồn tại không thể trêu vào đâu!” Trên mặt Tô Bửu Điền lộ ra vẻ chua xót.
"Cậu Lạc, hôm nay cậu đã giết hai vị võ thánh, nhưng Kiếm Cung Côn Lôn, ôi, cậu?" Tô Bửu Điền do dự muốn nói lại thôi.
"Thế nào? Bọn họ là Thiên Vương Lão Tử sao?" Lạc Tú cười nói.
“Gần như là thế.
” Tô Bửu Điền lại thở dài.
"Cậu làm vậy là chọc vào tổ ong vò vẽ người tu pháp trong nươc rồi.
Tôi đã nhận được tin người tu pháp bên núi Thanh Thành đã lên kế hoạch tấn công cậu rồi.
" Tô Bửu Điền bất lực nói.
Hiện tại Tô Bửu Điền đã hiểu rằng bản thân Lạc Tú đã là một rắc rối rồi.
Đi đâu cũng có thể gây chuyện, vừa giết hai vị võ thánh ở đây, thế mà lại chọc tới người tu pháp ở bên kia.
“Kệ họ đi, tôi cũng không để ý lắm.
” Lạc Tú phất phất tay.
"Vậy chuyện bên Triều Tiên, cậu thật sự có ý định đó sao?" Tô Bửu Điền hiển nhiên vẫn còn muốn thuyết phục Lạc Tú.
Lạc Tú gật đầu.
Tô Bửu Điền sững sờ nhìn Lạc Tú, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói.
"Cậu Lạc, quyền thần Đông Á là dị nhân cấp bảy, hơn nữa hắn còn là thất cấp dị nhân, thực lực không thua kém gì Hư Kinh Thiên của Côn Lôn, hay nói cách khác, Hư Kinh Thiên không xứng so với người ta!" Tô Bửu Điền hiển nhiên biết rõ về quyền thần Đông Á.
"Nói như vậy, ít nhất một nửa số trận đấu quyền anh ngầm trên thế giới đều do vị quyền thần Đông Á đó khống chế.
" Tô Bửu Điền nói thêm.
Nhưng điểm này cũng đủ cho thấy sự kinh khủng của quyền thần Đông Á, một nửa số trận quyền anh ngầm trên thế giới, chỉ cần nghĩ thôi cũng đã thấy khiếp sợ cỡ nào.
"Với cả, chắc là cậu Lạc cũng đã nghe nói đến dị nhân.
"
Đối với dị nhân, Lạc Tú cũng đã có ý nghĩ của riêng mình.
Có vẻ như một cái gì đó đã bắt đầu rồi.
"Được rồi, nói thẳng đi, ông tìm tôi nhất định là không có chuyện tốt gì.
” Lạc Tú không muốn Tô Bửu Điền nói nhảm nữa.
“Ha ha, vẫn không thể gạt được cậu Lạc.
” Tô Bửu Điền bị vạch trần, khuôn mặt già nua đỏ bừng.
“Vào đi.
” Tô Bửu Điền nói về phía cửa.
Sau đó, một bóng người xinh đẹp lập tức lao tới, sau đó lao về phía Lạc Tú, trực tiếp ôm Lạc Tú một cái thật chặt.
Mùi thơm thoảng qua lỗ mũi, Lạc Tú có chút xấu hổ đẩy thân ảnh xinh đẹp trong lòng ra.
“Thầy Lạc, đã lâu không gặp.
” An Linh Như chớp đôi mắt to tròn, lộ ra nụ cười ngọt ngào.
“Nhóc con, mới một đoạn thời gian mà em càng ngày càng xinh đẹp đấy.
” Lạc Tú xoa đầu An Linh Như.
Ngay khi An Linh Như đến, Lạc Tú đã đoán được chuyện gì đang xảy ra.
"Tôi nói mà, ông đến thì chẳng có gì tốt lành cả.
" Lạc Tú có chút không hài lòng hỏi Tô Bửu Điền.
"Ha ha, tôi cũng không còn cách nào, tôi cũng không có nhiều mặt mũi như cô gái này trước mặt cậu, muốn nhờ cậu cứu giáo sư An, chỉ có thể kéo cô nhóc này ra.
" Tô Bửu Điền đỏ mặt nói.
Ý tứ của bên trên chính là bảo Tô Bửu Điền ra mặt mời Lạc Tú giải cứu giáo sư An.
Nhưng Tô Bửu Điền biết rất rõ Lạc Tú sẽ không nể mặt Tô Bửu Điền, vì vậy ông ta không còn cách nào khác ngoài việc mời An Linh Như đến đây.
Dù sao, An Linh Như là học trò của Lạc Tú, nếu An Linh Như mở miệng, Lạc Tú sẽ không bao giờ từ chối, bởi vì Tô Bửu Điền đã quen Lạc Tú khá lâu, ông ta biết rõ Lạc