Chị góa phụ, Tống Hiền Châu!
Hầu như tất cả những người đàn ông cô ta yêu cuối cùng đều không có kết cục tốt đẹp.
Cô ta sẽ để bạn kết giao với cô ta, nhưng một khi bạn đồng ý, đó sẽ là khởi đầu của cơn ác mộng, bởi vì tinh thần của cô ta có một chút bất thường, người ta nói rằng cô ta có khuynh hướng tàn bạo.
Nhưng vì gia cảnh vô cùng thâm hậu, cô ta không chỉ có thể ngang nhiên làm bậy, nghịch ngợm ở trong trường mà ngay cả bên ngoài trường học cũng thế.
Xét cho cùng, nhà họ Tống là gia tộc lớn thứ hai ở Phủ Sơn bên cạnh nhà họ Vinh.
Cô ta cũng là con gái độc nhất của nhà họ Tống, thân phận địa vị có thể tưởng tượng được.
Quan trọng nhất là dựa vào tài sản của gia đình, cô ta gần như có thể nói là bá đạo ở trong trường, người đắc tội với cô ta tốt nhất không nên rời trường, một khi rời trường sẽ không thể quay lại được nữa.
Cô ta thay đổi bạn trai của mình hai tuần một lần, hầu như tất cả những người bạn trai đã thay đổi đều biến mất hoặc nhập viện mà không có lý do.
Vì vậy, mọi người trong trường đã bí mật gọi cô ta là chị góa phụ.
Vì thế, trong toàn trường, hầu như tất cả nam sinh đều tránh mặt cô ta, vì sợ bị cô ta nhìn trúng.
Một khi bị cô ta nhìn trúng thì gần như không thể trốn thoát.
Bây giờ Lạc Tú rõ ràng đã bị cô ta thu hút, ngay lập tức khiến nhiều người xung quanh lộ ra vẻ hả hê.
Đường Hạo nhìn Lạc Tú, vẻ hả hê trong mắt anh ta đã đạt đến cực điểm.
"Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng xin lỗi tôi, tôi có thể cầu xin giúp anh.
"
Nhưng Lạc Tú phớt lờ Đường Hạo, vẫn tiếp tục ngồi đó và ăn.
"Ôi, lại là một con quỷ xui xẻo.
Con quỷ xui xẻo lần trước nghe nói là được tìm thấy trong một nhà máy bỏ hoang ở Phủ Sơn, nghe nói đã phát điên rồi.
" Có người nhìn Lạc Tú với ánh mắt thương hại.
Và Tống Hiền Châu đã cầm hoa hồng bước tới.
"Lạc Tú, anh đồng ý với cô ta trước, tuyệt đối đừng từ chối, sau đó nghĩ cách sau.
" Dư Mộng Đình ở bên cạnh nhắc nhở.
Đúng lúc này, Tống Hiền Châu đã đi tới trước mặt Lạc Tú, sau đó cô ta vén sợi tóc trên trán, dùng ánh mắt trịch thượng nhìn Lạc Tú.
"Tôi thích anh, hẹn hò với tôi đi!"
Đây không phải là lời tỏ tình, mà là mệnh lệnh với giọng điệu không thể nghi ngờ.
"Cô xứng đáng!"
Giọng nói lạnh lùng lập tức khiến cả căn tin rơi vào im lặng.
"Chà…"
"Anh ta đã nói gì vậy?"
"Anh ta nói Tống Hiền Châu không xứng ư?"
Trong nháy mắt, vẻ mặt của mọi người đều đông cứng lại.
Trong đó có Tống Hiền Châu.
Đường Hạo cũng sững sờ, Dư Mộng Đình cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Đây là điếc không sợ súng à?
Đối phương là Tống Hiền Châu đấy!
Con gái độc nhất của nhà họ Tống! Kẻ bắt nạt của cả trường.
Dư Mộng Đình dùng vẻ mặt phức tạp nhìn Lạc Tú, vừa rồi cô ta đã nhắc nhở Lạc Tú, Lạc Tú nên đồng ý trước, thế mà bây giờ Lạc Tú lại dám nói như vậy?
"Đường Hạo, dù sao anh ta cũng đến từ Hoa Hạ, anh…"
"Đã muộn rồi, sự tình đã trở nên nghiêm trọng, anh ta nói như vậy thì anh cũng không cứu được.
" Đường Hạo lắc đầu.
Dù sao thì Tống Hiền Châu cũng là con gái của nhà họ Tống, xuất thân của cô ta quá lớn nên người thường không thể đắc tội được.
Những lời của Lạc Tú chẳng khác nào làm nhục Tống Hiền Châu, người ta có thể giết anh ta chỉ bằng một ngón tay đấy.
"Anh vừa mới nói tôi không xứng sao?" Tống Hiền Châu sực tỉnh, ném hoa hồng trong tay xuống đất!
Mười mấy người đàn ông lực lưỡng từ phía sau xông tới, những người này đều là sinh viên, hơn nữa còn là vệ sĩ của Tống Hiền Châu!
Với năng lực của nhà họ Tống, việc bố trí hơn chục sinh viên làm vệ sĩ trong trường là quá dư dả.
"Một người chỉ có thể ăn rau xanh, tôi đã chủ động đề nghị hẹn hò với anh, thế mà anh lại nói tôi không xứng sao?” Tống Hiền Châu thực sự bị Lạc Tú chọc tức.
Cô ta là con gái nhà họ Tống, một món đồ trang sức có thể giá mấy vạn đô la, bây giờ cô ta lại tỏ tình với một người đàn ông ăn rau xanh, đối phương lại nói cô ta không xứng?
"Anh biết tôi là ai không?" Tống Hiền Châu cười lạnh một tiếng.
"Tôi không biết, cũng không có hứng thú biết, nhưng cô đang quấy rầy bữa ăn của tôi, cho cô một cơ hội lăn ra ngoài!" Lạc Tú lạnh lùng nói.
Nếu không phải bởi vì không thể vạch trần quá sớm, ảnh hưởng đến kế hoạch cứu người của anh, vừa nói câu đầu tiên là Lạc Tú đã động thủ rồi.
"Được rồi, sinh viên mới thật sự là điên rồi!"
"Còn không thèm nhìn lại bản thân xem, tôi đề nghị hẹn hò với anh, nhưng anh lại nói tôi không xứng?" Tuy rằng tính tình Tống Hiền Châu có vấn đề, nhưng dù sao cô ta cũng là một tiểu thư nhà giàu.
Khi hẹn hò với mọi người, mặc dù nhiều người sợ hãi cô ta, nhưng vẫn