Tàn phá bừa bãi suốt cả một đêm, đến gần hừng đông thì tiếng lôi minh uỳnh uỳnh ầm ầm nhức óc cũng ngừng nghỉ.
Khi tia nắng đầu tiền xuyên qua tấm giấy dán màu lục sắc trên cửa sổ chiếu vào phòng, một thân hình cả đêm bất động – Trương Văn Trọng cuối cùng cũng tỉnh giấc.
Nhưng Trương Văn Trọng hôm nay đã không còn là Trương Văn Trọng của ngày hôm qua nữa.
Những lời này nghe có vẻ phức tạp, nhưng sự thật chính là như thế.
Tối hôm qua, cái người gọi là Trương Văn Trọng từng là chủ nhân của khối thân thể này, vừa tốt nghiệp đại học bước vào đời, một giáo y trẻ tuổi của bệnh viện trường Đại Học Ung Thành – bởi vì tràng lôi minh (tiếng sấm sét) như Sơn Băng Địa Liệt tối hôm qua kích thích mà đột tử.
(Ác, đàn ông con trai mà bị tiếng sấm hù chết, pó cẳng).
Hiện tại chiếm cứ thân thể này cùng toàn bộ trí nhớ của Trương Văn Trọng chính là một y tiên (hay tiên y đều như nhau) độ kiếp thất bại, tại kiếp trước cũng đồng dạng được gọi là Trương Văn Trọng.
Mà tràng sấm chớp mưa bão như Sơn Băng Địa Liệt trăm năm hiếm thấy tối hôm qua, chính là do cái tên Trương Văn Trọng độ kiếp thành Thiên Tiên thất bại này dẫn phát mà ra.
May mắn chính là tại lúc độ kiếp thất bại, trong sát na mà thân thể và linh hồn sắp bị Thiên Lôi phá hủy, nguyên thần của Trương Văn Trọng quyết đoán xuất khiếu chiếm hữu thân thể vừa mới chết này khi thân nhiệt còn chưa biến mất mới thành công thoát khỏi uy lực của cái được gọi là Cửu Cửu Vô Quy Diệt Hồn Đại Thiên Kiếp này.
Suốt cả đêm qua, Trương Văn Trọng đều kiệt lực khống chế nguyên thần của mình, sợ Thiên Kiếp phát hiện hơi thở của bản thân trốn trong khối thân thể này.
Bởi vây, mãi cho tới lúc này, khi mà tiếng lôi minh cuối cùng biến mất, Cửu Cửu Vô Quy Diệt Hồn Đại Thiên Kiếp cuối cùng cũng biến mất, hắn mới mở mắt ra, thở dài.
Trương Văn Trọng thật sự không hiểu tại sao mình độ kiếp mà đụng phải Cửu Cửu Vô Quy Diệt Hồn Đại Thiên Kiếp khủng bố này!?
Loại thiên kiếp khủng bố này chỉ có tại lúc những tên tận ác, ma đầu giết người vô số độ kiếp mới xuất hiện.
Mà Trương Văn Trọng hắn cả đời đối với tiên, nhân, quỷ, yêu đều nhất nhất chữa trị, đối xử với tất cả người bệnh bình đẳng như nhau, không có nặng nhẹ bên nào.
Dựa theo Phật thuyết – cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, thì công đức của hắn phải là thật cao mới đúng.
Cho dù không đủ để trực tiếp thăng Thiên Tiên thì cũng tuyệt đối không có khả năng dẫn tới cái loại Thiên Kiếp đáng sợ này!
Như vậy thì rốt cuộc là vấn đề xảy ra ở chỗ nào đây?!
Nằm trên giường, Trương Văn Trọng khổ sở suy nghĩ mà vẫn không tìm được lời giải đáp cho vấn đề này
Nhất thời cũng không thể nghĩ ra thì Trương Văn Trọng cũng không thèm suy nghĩ nữa.
Dù sao, bây giờ hắn cũng coi như trở lại điểm bắt đầu, cũng có dư thời gian để tìm hiểu nguyên nhân trong đó.
Trương Văn Trọng rời giường, vệ sinh mặt mũi rồi dứt khoát đi làm.
Bởi vì hiện tại hắn đã không còn là Tiên Y cao cao tại thượng nữa, mà là một giáo y của bệnh viện đại học Ung Thành.
Ít nhất trước khi tu vi đến Tích Cốc tiền kiếm được cũng đủ nuôi sống chình mình.
Huống chi hiện tại nghề nghiệp của hắn chỉ mới là y sinh, cũng coi như gần là một giáo y nhưng cũng đủ để chữa bệnh cho người ta.
Đây chính là một cách tốt nhất để tăng thêm thiện duyên cho mình.
Căn cứ theo kinh nghiệm kiếp trước của hắn thì thiện duyên càng nhiều, tu vi tăng tiến cũng càng nhanh.
Tại kiếp trước, tất cả thời gian Trương Văn Trọng đều để ở nghiên cứu y đạo và tu luyện tiên thuật.
Đối với cuộc sống của thế tục gần như không hề trải qua.
Đó cũng là sự tiếc nuối lớn nhất của Trương Văn Trọng.
Mà hiện tại, lão thiên (ông trời già) nếu đã cho hắn cơ hội một lần nữa được sống.
Vì vậy, hắn quyết định thay đổi cách sống, vừa tu luyện đồng thời lãnh hội thật tốt cuộc sống thế tục đầy đặc sắc này một phen, không thể để giống như cuộc sống kiếp trước được.
Mặt khác, Trương Văn Trọng cũng muốn từ Dược phòng của bệnh viện điều chế chút dược liệu để điều dưỡng cái thân thể mới này.
Bởi vì cái thân thể này quả thật là quá yếu nhược, nếu không cũng không có khả năng bị tiếng sấm sét hù cho đứng tim mà chết như vậy.
Muốn bắt đầu tu luyện lại, thì hắn phải dùng thuật châm cứu và dược vật loại trừ tất cả tạp chất để cường hóa khối thân thể này lên.
Trương Văn Trọng hiểu rõ rằng thân thể chính là nền tảng, vô luận là loại tiên pháp nào, muốn tu luyện thì bước đầu tiên đều phải tăng cường khí lực cùng căn cơ.
Nếu căn cơ không vững thì tu vi cũng không đạt được thành tựu cao.
Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Trương Văn Trọng tiện tay với lấy cái châm hạp (hộp đựng châm – kim) mà lúc trước hắn mua để rèn luyện thủ pháp châm cứu với các loại kim châm màu bạc dài ngắn khác nhau, rồi đẩy cửa bước ra ngoài.
Căn phòng Trương Văn Trọng thuê ở tại một khu chung cư được xây dựng theo kiểu cũ từ những năm 70 – 80.
Trên đường xuống lầu, thỉnh thoảng lại gặp những người hàng xóm vội vàng đi làm, hoặc là đi công viên tập thể dục, người đi ăn điểm tâm sáng, hay là xách lồng chim đi dạo.
Mỉm cười chào hỏi bọn họ, hắn không kiềm được muốn cùng bọn họ nói chuyện về tràng sấm chớp mưa bão trăm năm khó gặp tối hôm qua.
Mọi người đều than thở, tối hôm qua tràng sấm chớp mưa bão ầm ầm đó làm hại bọn họ không thể chợp mắt được.
Hôm nay đi làm, chắc thế nào cũng ngủ gà ngủ gật, chỉ mong sao các vị sếp của mình không nhìn thấy, gian khổ lắm mới kiếm được tiền, nếu như vì vậy mà bị trừ lương thì thật là không đáng a.
Nghe những người than oán, Trương Văn Trọng cũng chỉ có thể cười khổ mà ứng đối.
Đi hết hành lang lầu một, Trương Văn Trọng từ trong đống xe đạp lấy ra một chiếc Pigeon không hề bắt mắt với hai cái bánh xe rỉ sét loang lổ.
Sau đó leo lên đạp tới bệnh viện trong Ung Thành đại học đi làm.
Ung Thành đại học là một đại học cấp quốc gia.
Nó nằm ở ngoại thành phía tây của Ung Thành với rất nhiều phong cảnh tú lệ xung quanh.
Mặt khác, vài trường đại học mới nổi lên cũng đồng