Nhìn thấy hai vị sĩ quan mang quân hàm đại tá xuất hiện ngay cửa nhà hàng, Trương Trạch Thụy vội vàng đứng lên nghênh đón: “Tần tư lệnh, Từ chính ủy, sao hai anh lại tới đây? Xảy ra chuyện gì hay sao?”
Hai vị đại tá vừa tới, là tư lệnh và chính ủy của quân khu Vân Thai, đều là người lãnh đạo trực tiếp của Trương Trạch Thụy.
Hiện nay Trương Trạch Thụy đang đảm nhiệm chức bộ trưởng bộ vũ trang của huyện Ẩn Ngạc, vốn đã qua tuổi chuyển đơn vị, thế nhưng bởi vì năng lực xuất chúng cùng với sự cần thiết trong công tác, cho nên tạm thời còn ở lại trong quân khu huyện Ẩn Ngạc.
Tần tư lệnh vừa cười vừa nói: “Lão Trương lần này hai chúng ta tới, chủ yếu có hai việc.
Một là chúc thọ cho lão gia tử, anh thật tệ, chuyện chúc thọ cho lão gia tử lớn như vậy, không ngờ cũng không nói cho chúng ta biết một tiếng.
Thế nào? Sợ chúng ta đến kiểm bữa ăn của anh à?”
Trương Trạch Thụy vội vã giải thích: “Tần tư lệnh, sao anh lại nói lời này, anh và Từ chính ủy chịu tới, là vinh hạnh của Trương gia chúng ta.
Tôi chủ yếu chỉ vì lo lắng hai vị thủ trưởng đều là người bận rộn, mỗi ngày đều có rất nhiều sự vụ cần phải xử lý.
Cho nên không nói cho hai người nghe việc này.
Không nghĩ tới, lại làm kinh động cả hai vị.”
Lúc này Từ chính ủy vừa cười vừa nói: “Lão Trương lần này chúng ta tới, ngoại trừ chúc thọ cho lão gia tử, còn có một việc khác, cũng có quan hệ tới anh.”
Trương Trạch Thụy ngây người một thoáng mới dò hỏi: “Chuyện gì? Chuyện chuyển đơn vị sao?”
Tần tư lênh hỏi: “Thế nào, lão Trương anh lại mong chuyển đơn vị như vậy à?”
Trương Trạch Thụy lắc đầu, thở dài nói: “Tần tư lệnh, anh cũng biết rõ tính cách của lão Trương tôi.
Nếu như có thể làm việc trong quân đội cả đời, tôi khẳng định sẽ lựa chọn không chuyển đơn vị.
Ngày trước, nếu không bởi vì mẹ của bọn nhỏ đã chết, lưu lại hai đứa trẻ cô đơn cùng lão nhân trong nhà không ai chăm sóc, tôi cũng sẽ không từ chức ở quân đội quay về bộ vũ trang huyện Ẩn Ngạc để nhậm chức...”
Không đợi hắn nói cho hết lời, Tần tư lệnh nở nụ cười nói: “Ha ha, thế nào lão Từ, lần này anh nên chịu thua rồi chứ? Tôi đã nói, với tính tình của lão Trương khẳng định sẽ trả lời chúng ta như vậy.
Chúng ta đã có đánh cược trước, người thua phải trả một tháng tiền thuốc lá.
Anh cũng không thế quỵt nợ, lão Trương cảm ơn a, thay tôi thắng được tiền.”
Từ chính ủy cũng không giận, chỉ lắc đầu than thở: “Thật là, người làm công tác chính trị như tôi, không ngờ đoán tâm tư người khác còn không chuẩn bằng anh.”
Trương Trạch Thụy mê man, không giải thích được hỏi: “Tần tư lệnh, Từ chính ủy, hai người đến tột cùng đang muốn làm gì?”
Tần tư lệnh thắng cược, hiển nhiên rất vui vẻ, vừa cười vừa nói: “Là như vậy.
Lão Trương, quân khu tỉnh đã hạ điều lệnh, thăng nhiệm cho anh làm phó tư lệnh viên tại quân khu Vân Thai thị chúng ta, quân hàm đại tá.
Vốn chuyện này cũng không cần chúng ta tự mình đến thông tri cho anh, thế nhưng nhớ tới hôm nay là sinh nhật của lão gia tử, cho nên hai chúng ta liền quyết định, vội tới chúc thọ cho lão gia tử, đồng thời đem tin tức này thông báo luôn cho anh.
Lúc trên đường tới, lão Từ nhắc tới chuyện anh sắp chuyển đơn vị, sợ anh sẽ đối với chuyện này sản sinh tâm lý mâu thuẫn.
Tôi liền nói cho hắn, đừng nói là hiện tại cho anh thăng chức tấn hàm, dù hạ chức hạ hàm với anh, chỉ cần anh vẫn được ở lại trong quân đội, anh cũng sẽ không có nữa câu oán hận, lại càng không có tâm lý mâu thuẫn.
Lão Từ hắn không tin, cho nên tôi mới đánh cuộc với hắn, kết quả chính là tôi thắng.”
“Ai, lão Trương tôi có thể thắng cũng có công lao của anh bên trong.
Cho nên nếu như tháng sau anh không có thuốc hút, thì cứ tới tìm tôi.” Nói đến đây, hắn chỉ Từ chính ủy, nói đùa: “Dù sao đều là hắn ra tiền, hai chúng ta cứ tận lực mà hút, hút cho hắn nghèo luôn.”
Từ chính ủy vui vẻ, nói: “Vậy là hai người đang câu kết giết người nha? Được, nguyện đổ chịu thua.
Tiền thuốc lá tháng sau của hai người tôi đều bao hết.
Ta thật ra cũng muốn nhìn, hai người hết sức mà hút, có thể hút được bao nhiêu.”
Trương Trạch Thụy nghe được câu nói của Tần tư lệnh, cả người cũng đã lâm vào trạng thái khiếp sợ đến dại ra.
Lúc này tuy hắn đã hồi phục tinh thần, thế nhưng cũng không tin điều mà mình vừa nghe được, vội vã dò hỏi: “Tần tư lệnh, anh vừa nói đều là thực sự? Hay là đang gạt tôi đó?”
“Anh nói vậy mà nghe được.” Tần tư lệnh ra vẻ không vui: “Tần Dũng tôi lại đem chuyện này đi lừa gạt anh sao?”
Từ chính ủy vội vã nói: “Trương ngốc, tôi có thể làm chứng, lão Tần nói chính là sự thực, điều lệnh hẳn rất nhanh sẽ xuống tới.”
“Tốt! Đây đúng thật là một tin tức tốt!” Trương Trạch Thụy kích động không ngớt, hắn túm Tần tư lệnh và Từ chính ủy, thở hổn hển nói: “Tần tư 1ệnh, Từ chính ủy, đi, chúng ta đi uống rượu! Ngày hôm nay xem như là song hỷ lâm môn, chúng ta nhất định phải uống đến không say không về! Ha ha...!“
Tần tư lệnh và Từ chính ủy vội vàng nói: “Ai, lão Trương anh đừng vội kéo chúng tôi đi uống rượu, chúng tôi còn chưa chúc thọ cho lão gia tử đây!”
“Ác, Tần tư lệnh nói rất đúng xem tôi kích động đến vậy.” Trương Trạch Thụy tự giễu nói.
Sở dĩ hắn kích động như vậy, đích thật là do nguyên nhân được thăng chức tấn hàm, thế nhưng nguyên nhân lớn nhất, chính là hắn có thể tiếp tục ở lại trong quân đội.
Sau khi dẫn Tần tư lệnh và Từ chính ủy đến chúc thọ cho Trương Thành Quý, Trương Trạch Thụy đưa hai người bọn họ đều an bài trong bàn của gia đình, không cho bọn họ chút cơ hội cự tuyệt, hắn mở bình rượu đế, rót đầy ba ly thủy tinh, “cô đông cô đông” đã rót đầy tràn.
Nhìn ly rượu đầy tràn, mặt mũi Từ chính ủy trắng bệch, vội vàng nói: “Lão Trương tửu lượng của tôi cũng không biến thái như anh và lão Tần đâu, anh không phải thật sự muốn cho tôi nằm úp sấp đó chứ?”
Tần tư lệnh vừa cười vừa nói: “Hôm nay vui vẻ, uống úp sấp thì đã làm sao? Lại nói, chúng ta cộng sự nhiều năm như vậy, tôi còn chưa từng thấy anh uống rượu