“Thật sự không ngờ tới, trên thế giới này thực sự tồn tại một loại bênh tật kỳ bí như vậy.
Bệnh quỷ hút máu a, chỉ nghe cái tên bệnh thôi, cũng khiến cho người ta sởn cả tóc gáy.” Sau khi nghe giải thích triệu chứng ma cà rồng Porphyria xong, Vưu Tinh Tinh lập tức trợn mắt há mồm, lĩu lưỡi lắc đầu, thầm than không thôi.
Bất quá rất nhanh nàng đã nghĩ đến một vấn đề mấu chốt, sắc mặt lập tức biến thành có một chút khó coi, nhanh chóng mở miệng dò hỏi: “A, đúng rồi, cái triệu chứng ma cà rồng tên Porphyria gì gì này, có lây bệnh hay không a ?” Truyện Tiên Y
Cái người bác sĩ xém chút nữa bị cắn kia, lúc này đang đứng ở sau lưng Trương Văn Trọng, mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Allan Smith đang phát bệnh, cũng không quay đầu lại đáp: “Lây bệnh sao? Yên tâm đi.
Triệu chứng Porphyria này cũng không phải bệnh tật lây lan gì, nó là do đột biến hoặc thiếu hụt gien chổ nào đó mà gây ra.
Bất quá, căn cứ theo các nghiên cứu gần đây, tỷ lệ người mắc bệnh này rất thấp cứ 20 vạn người thì có 1 người mắc bệnh.
Nguyên nhân khiến cho bệnh này phát sinh là khi nào sử dụng chất kích thích, ma túy, bị nhiễm phóng xạ, chất độc hại, hay sinh sống lâu ngày trong điều kiện ô nhiễm môi trường nghiêm trọng mới có khả năng khiến bệnh phát tác.
Chỉ là không biết, cái người Anh quốc này mắc bệnh là do nguyên nhân gì dẫn phát.”
“Không lây bệnh là tốt rồi.” Vưu Tinh Tinh không khỏi nhẹ nhàng thở phào ra.
Khi còn ở Anh quốc, Allan Smith một mực theo đuổi, truy cầu nàng, thậm chí còn một mực dây dưa đến cả Trung Quốc như bây giờ.
Vạn nhất cái loại bệnh ma cà rồng này là một căn bệnh lây lan.
Như vậy, tỷ lệ nàng bị lây bệnh không thể nghi ngờ chính là rất cao.
Mà loại bệnh này triệu chứng khi phát tác, quá khủng bố như vậy thật là cho người ta kinh hoàng sợ hãi.
Nhất là toàn thân bởi vì bị ánh sáng chiếu vào mà xuất hiện mảng lớn bỏng rát nổi bọng nước cùng sẹo xám đen loang lỗ, càng làm cho nàng không rét mà run.
Nàng đương nhiên không hỵ vọng, mình bị mắc cái loại bệnh đáng sợ như vậy.
Sau khi dùng ngân châm làm cho Allan Smith tinh thần đang không bình thường, bình tĩnh trở lại.
Trương Văn Trọng đứng lên, xoay người lại nói với mọi người: “Ta hoài nghi, sở dĩ Allan Smith bị triệu chứng ma cả rồng phát tác, rất có thể là do trước đó trúng độc rắn Thanh Trúc Xà mà dẫn phát nguyên nhân gây bệnh.
Tuy độc rắn đã sớm hóa giải, nhưng dù sao cũng tổn thương khí quan phủ tạng, mười phần chính là bởi vì vậy mà dẫn phát triệu chứng bệnh ma cả rồng.
Hiện tại, ta đã dùng ngân châm làm cho tâm tình của hắn tạm thời khôi phục ổn định.
Nhưng mà phương pháp như vậy, chỉ trị được phần ngọn mà không trị được tận gốc.
Bây giờ cần phải nhanh chóng đưa đến bệnh viện, mới có thể kịp thời trị liệu cho hắn.”
Ba người bác sĩ đứng bên người Trương Văn Trọng kia, cau mày nói: “Theo như chúng tôi biết, hiện tại y học đối với triệu chứng Porphyria này, ngoại trừ tiêm huyết hồng tố vào tĩnh mạch hoặc truyền máu tươi trực tiếp từ bên ngoài vào, cũng không có biện pháp nào khác trị liệu tốt.
Vả lại, tiêm huyết hồng tố hay là truyền máu tươi cũng không thể hoàn toàn trị tận gốc căn bệnh này.
Thậm chí có rất nhiều người mắc căn bệnh này, cả đời đều phải tiếp nhận phương pháp tiêm huyết hồng tố vào tĩnh mạch hoặc là truyền máu tươi trực tiếp này.
”
Lời này của ba người bác sĩ, làm cho Vưu Lương, Vưu Giai Giai cũng Vưu Tinh Tinh ba huynh muội sắc mặt đồng thời biến đổi.
Allan Smith dù sao cũng coi như khách của Vưu Gia từ xa tới.
Huống chi, bởi vì Vưu lão gia tử mà vạ lây bị trúng độc rắn Thanh Trúc Xà, rồi dẫn phát đến mắc triệu chứng ma cả rồng này.
Nếu như căn bệnh này triền miên khó trị như lời vừa nói, như vậy người Vưu gia bọn họ thật cảm thấy có lỗi với cái người Anh quốc này.
“Trọng ca.” Vưu Giai Giai thời khắc này đem tất cả hi vọng đều ký thác vào trên người Trương Văn Trọng.
Hi vọng hắn có thể tiếp tục giống như lần trước, sáng tạo ra kì tích làm chấn động mọi người.
Dường như biết rõ trước Vưu Giai Giai muốn nói điều gì, nàng vừa mới mở miệng, Trương Văn Trọng liền nhìn nảng mỉm cười nói ra: “Yên tâm đi, ta chắc chắn có thể trị được.”
“Thật tốt quá !” Lúc này đây hoan hô không chỉ có một mình Vưu Giai Giai, Vưu Lương cùng Vưu Tinh Tinh cũng thở dài một hơi, cùng với nàng một chổ mà hoan hô.
“Ta lập tức an bài xe, mang hắn đi bệnh viện Ung Thành.” Sau khi hoan hô, Vưu Lương vội vàng móc ra điện thoại, bắt đầu an bài xe.
Trương Văn Trọng cũng móc ra điện thoại, bấm gọi cho Nhạc Tử Mẫn, đem bệnh tình Allan Smith báo cho hắn biết, để sớm mà có chuẩn bị trị liệu tốt.
Sau khi gọi xong điện thoại, hắn thu hồi điện thoại cho vào trong túi quần, cõi lòng đầy xin lỗi nhìn Vưu Giai Giai nói ra: “Thật xin lỗi, Vưu Giai Giai, ta phải cùng Allan Smith đi tới bệnh viện Ung Thành.
Bởi vì chỉ có ta, mới có thể trị liệu tốt cho hắn.
Bất quá, ta sẽ mau chóng khám và chữa trị cho hắn, rồi nhanh chóng quay về cùng ngươi ăn mừng sinh nhật nha.”
Vưu Giai Giai đương nhiên là người thông tình đạt lý, hiểu được nặng nhẹ vấn đề, nhưng nghe được những lời này của Trương Văn Trọng, trên mặt nàng hiện lên một nụ cười ngọt ngào, nói: “Trị bệnh cứu người mới là quan trọng hơn cả, Trọng ca, em xin anh nhất định phải chữa trị tốt cho triệu chứng ma cà rồng của Allan Smith nha.” Kỳ thật trong lòng nàng còn cất giấu một câu dám nghĩ nhưng chưa có nói ra: “Chỉ cần anh có nghĩ đến em, là em liền cảm thấy mỹ mãn rồi.” Nhưng mà, bởi vì nơi này hiện có nhiều người, còn có ba người ngoại nhân hoàn toàn xa lạ, cho nên những lời nói này nàng không có nói ra miệng, chỉ có thể tạm thời cất giấu ở trong lòng.
Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
Vừa lúc đó, Vưu Lương đã an bài xong mọi chuyện, mở miệng nói ra: “Ta đã sắp xếp xe xong xuôi, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát.” Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng gật đầu nói: “Tốt lắm, ta cùng với Allan Smith sẽ lập tức lên đường.
Yến hội vẫn còn, mọi người còn có khách khứa cần phải tiếp đãi, không cần phải đi theo ta.
Sau khi chữa xong cho hắn, ta sẽ báo cho mọi người biết.” Truyện Tiên Y
Thân là nhân vật chính của buổi yến hội sinh nhật này, Vưu Giai Giai cùng với ca ca của nàng Vưu Lương, thật sự không thể nào bỏ hết những khách khứa này mà đi theo Trương Văn Trọng đến bệnh viện Ung Thành.
Cho nên khi nghe thấy những lời Trương Văn Trọng nói này, hai người bọn họ không hẹn mà cùng cảm kích nói: “Tốt, hết thảy đều trông cậy vào anh.” Truyện Tiên Y
Nhưng mà Vưu Tinh Tinh lại ở phía sau nói ra: “Trọng ca, để cho em đi cùng với anh nha.”
Trương