Vài ngày sau, trong lúc nữa đêm, Allan Smith gõ cửa phòng trọ Trương Văn Trọng.
Cùng đi với hắn lúc này còn có một cặp vợ chồng Anh quốc khoảng năm mươi tuổi.
“Ngươi đã đến ! Hai vị này là …?” Sau khi nhìn thấy Allan Smith, Trương Văn Trọng ánh mắt rơi vào trên người cặp vợ chồng người Anh quốc phia sau.
Allan Smith vội vàng giới thiệu nói: “ Trương tiên sinh, hai vị này chính là cha mẹ của tôi.
Bọn họ sau khi nhận được điện thoại của tôi, liền lập tức từ Anh quốc đi thẳng đến đây.” Hắn cảm thấy có chút ngại ngùng, nhưng vẫn dò hỏi: “Trương tiên sinh, cha mẹ của tôi có một thỉnh cầu, muốn tận mắt nhìn thấy ngài trị liệu cho tôi.
Không biết như vậy có thể được hay không ?”
“Đương nhiên là có thể.
Đây là chuyện bình thường, không có gì phải ái ngại cả.” Trương Văn Trọng mỉm cười nói tiếp: “Được rồi, mọi người đừng đứng ở đây mà nói chuyện nữa, đến đây vào trong ngồi chơi đi.” Hắn nghiêng người ra tư thế mời cả nhà Allan Smith vào trong phòng trọ của mình.
Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng cũng không lo lắng sẽ bị người nhà Allan Smith phát hiện ra bí mật gì của mình, bởi vì hắn đã chuẩn bị rất tốt mọi thứ.
Sau khi trị liệu hoàn tất, sẽ tiến hành thôi miên người nhà Allan Smith, sửa đổi lại đoạn trí nhớ này của họ, để tránh những phiền toái không cần thiết khi bí mật của mình bị tiết lộ ra ngoài.
Sau khi đóng cửa lại, Trương Văn Trọng dùng tiếng Anh nói với ông bà Smith: “Smith tiên sinh, Smith phu nhân, thật cao hứng được quen biết hai người.
Chúng ta đi thẳng vào vấn đề luôn, chắc hẳn Allan đã cùng hai vị nói qua, ta chỉ có bốn phần nắm chắc có thể làm cho hắn trở về thành một người bình thường.” Truyện Tiên Y
“Chúng tôi cũng rất cao hứng được làm quen với anh, thần bí Trung Quốc Trung y Trương bác sĩ.” Một thân mặc tây trang, Smith tiên sinh toàn thân đều tản ra khí chất quý tộc điển hình của Anh quốc.
Đầu tiên nho nhã lễ độ hướng Trương Văn Trọng chào hỏi xã giao, sau đó mới trả lời: “Đúng vậy, Allan trong điện thoại cũng đã nói với chúng tôi việc này.”
Trương Văn Trọng hỏi: “Như vậy ý kiến của hai người ra sao? Các người cũng đồng ý cho hắn tiếp nhận trị liệu sao? Phải biết rằng, trị liệu một khi thất bại sẽ trả một cái giá rất lớn, chính là cả tính mạng đó !” Truyện Tiên Y
Ông bà Smith thoáng trao đổi ánh mắt với nhau, rồi sau đó cùng nhìn về phía Allan Smith, cuối cùng mới quay sang Trương Văn Trọng trả lời: “Chúng tôi tôn trọng lựa chọn của Allan ! Chúng tôi mặc dù cũng lo sợ, nhưng càng không nhẫn tâm thấy hắn đi theo gót của tổ tiên, sa vào một cái kết cuộc cả đời chỉ có thể trong bóng tối, dựa vào hút máu tươi trở thành một con quỷ hút máu !”
“Trương tiên sinh, xin người cứ yên tâm, đây là phần văn kiện xác nhận.
Lần này tôi tiếp nhận trị liệu hoàn toàn là bản thân tự nguyện, nếu như tôi bởi vì trị liệu thất bại mà chết, đó là do mệnh tôi không tốt, Trương tiên sinh không phải chịu một chút trách nhiệm nào.” Allan Smith vừa nói, vừa lấy từ trong người, móc ra một phần văn kiện có văn tự hai nước Trung-Anh, hơn nữa ở cuối văn kiện còn có chữ viết của hắn cùng ông bà Smith tự tay ký tên đóng dấu xác nhận, rồi giao nó cho Trương Văn Trọng.
Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng không có cự tuyệt, tiếp nhận phần thanh minh văn kiện này, cất vào trong người.
Sau đó, đưa đến hai cái ghế, mời ông bà Smith ngồi xuống.
Cũng quay sang họ căn dặn nói: “Ta hy vọng hai người nhớ kỹ, một hồi bất luận hai người nhìn thấy điều gì, cũng không nên phát hoảng hét lớn, để tránh làm nhiễu loạn ta trong lúc trị liệu cho Allan.
Các người hiểu chứ ?”
“Vâng, chúng tôi biết rồi.” Ông bà Smith gật đầu trả lời.
Trương Văn Trọng lúc này mới xoay người lại, hỏi Allan Smith: “Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
“Tôi đã chuẩn bị tốt tinh thần rồi.” Allan Smith trả lời.
“Tốt, vậy chúng ta bắt đầu thôi.” Trương Văn Trọng liền đem Hỗn Độn Lô lấy ra.
Đưa tay ném vào trong phòng khách, đồng thời quát nhẹ một tiếng: “Lớn lên !”.
Hỗn Độn Lô vốn chỉ lớn vỏn vẹn như một bình rượu bình thường, lập tức biến lớn cực đại, trở về nguyên dạng hai người ôm không xuể.
Nhìn thấy một màn như vậy, làm cho cả ba người nhà họ Smith vốn chưa từng được thấy qua pháp bảo, pháp thuật Trung Hoa, lập tức khiếp sợ không thôi.
Bọn họ trợn mắt há mồm nhìn xem cái Hỗn Độn Lô khổng lồ chiễm chệ giữa phòng khách kia, rồi quay sang nhìn chằm chằm Trương Văn Trọng đang đứng kế bên, trong miệng không ngừng lẩm bẩm nói: “Ma pháp thần kỳ! Vu thuật thật thần kỳ a !”.
Allan Smith đối với Trương Văn Trọng càng tin tưởng thêm vài phần, hắn nhịn không được kêu lên: “Thượng đế a, tôi thật sự không ngờ, Trương tiên sinh, người cư nhiên còn lại một Đông Phương ma pháp sư thần bí ?!”
“Đông Phương ma pháp sư thần bí ?” Trương Văn Trọng nhịn không được bật cười lên, lắc đầu nói ra: “Ngươi không thấy danh xưng như vậy có chút không thuận miệng sao? Ta không phải cái gì Đông Phương ma pháp sư, ta là một Tu Chân giả.”
“Tu Chân giả ?” Allan Smith miệng nói ba từ nói có chút khó khăn, ngượng ngịu, hiếu kỳ dò hỏi: “Đó là cái gì? Chẳng lẽ so với ma pháp sư càng thêm lợi hại hơn sao?”
Trương Văn Trọng cũng không có ý định cùng Allan Smith tiếp tục thảo luận vấn đề này, hắn khoát tay áo, nói ra: “Được rồi, Allan đừng có nghĩ đến chuyện đó nữa.
Đến ngồi vào trong đỉnh lô đi, chuẩn bị tiếp nhận trị liệu nào.” Truyện Tiên Y
“Ngồi vào trong đỉnh lô ?” Allan Smith không khỏi sững sờ, không hiểu nổi vì cái gì mà tiếp nhận trị liệu lại phải ngồi vào trong cái đỉnh lô này.
Bất quá hắn đối với Trương Văn Trọng gần như mù quáng tín nhiệm, cho nên không chút do dự liền chui vào trong đỉnh lô ngồi xuống.
(DG: Cố lên, cũng có một con khỉ trong truyền thuyết ngồi như vậy mà luyện thành Kim Tinh Hỏa Nhãn đó.
)
Trương Văn Trọng cũng đã sớm chuẩn bị xong dược liệu, bỏ từng cái vào trong Hỗn Độn Lô.
Sau đó, lại cắt một khối hàn thạch màu chàm, kêu Allan Smith há miệng ra, để vào trong miệng của hắn.
Cũng dặn dò hắn bất kể như thế nào, cũng không được đem khối hàn thạch màu chàm này nhổ ra.
Allan Smith mặc dù không hiểu ra sao, nhưng vẫn dùng sức gật đầu.
Cha mẹ Allan Smith ngồi ở trên ghế trong góc phòng khách, cũng đồng dạng xem không hiểu ra sao.
Nhưng bởi vì một màn Hỗn Độn Lô từ nhỏ biến thành cực đại vừa rồi, làm cho bọn họ phi thường khiếp sợ, cho nên mặc dù bọn họ hiện tại cảm thấy kinh ngạc, nhưng lại cũng không có mở miệng hỏi lung tung, chỉ là lẳng lặng mà nhìn xem.
Sau khi