Bất thinh linh bị Đàm Thanh hôn trộm một cái, nhưng Trương Văn Trọng lại không có tâm tinh thưởng thức dư âm.
Dưới tinh huống trước mắt, ở trong lòng hắn chỉ có một ý niệm, chính là phải mau chóng đưa Đàm Thanh ra khỏi tòa nhà đang chim trong biển lửa thiêu đốt hừng hực này.
Khi Trương Văn Trọng khuếch tán thần thức tràn lan tới tầng mười, đột nhiên thần thức của hắn bị một cỗ linh lực cường đại ngăn chặn.
Cỗ linh lực này so với những Tu Chân giả cùng dị năng giả mà Trương Văn Trọng đã từng gặp qua trước kia thì vẫn cường đại hơn rất nhiều, thậm chí so sánh cùng tu vi hiện tại của hắn cũng đều cao hơn.
Xem lực lượng hùng hậu của cỗ linh lực này, hẳn là phải do người có tu vi Kết Đan hậu kỳ phát ra!
Trong xã hội hiện đại, linh khí mỏng manh thưa thớt này, thì người có tu vi Kết Đan hậu kỳ, cũng được coi là một cao thủ giữa đám người Tu Chân rồi.
Lúc này Trương Văn Trọng cũng đoán già đoán non, trận hỏa hoạn quỷ dị này tám chúi phần mười là do người có linh lực hùng hậu kia gây nên.
Đồng thời hắn còn mẫn tuệ cảm nhận được, trong cỗ linh lực có ẩn chửa yêu khí nồng đậm? Dám chắc Tu Chân giả thực lực Kết Đan hậu kỳ kia, hằn cũng chính là một con yêu thú.
Mặc dù tạm thời còn chưa hiểu nguyên nhân vì sao con yêu thú này phóng hỏa đốt nhà, tạo ra nhiều thương vong cho cư dân bách tính.
Nhưng Trương Văn Trọng lại phi thường rõ ràng một chuyện: Dưới tĩnh huống đang ôm Đàm Thanh, đừng nói là muốn đấu cùng yêu vật thực lực Kết Đan hậu kỳ thậm chí tựu ngay cả chạy trốn bảo vệ tính mạng cũng sẽ là tham vọng quá đáng.
Trương Văn Trọng cũng không hi vọng mình và Đàm Thanh đều trở thành món thịt nướng của con yêu vật ở trên tầng mười kia.
Cho nên trước khi nó kịp đuổi xuống, Trương Văn Trọng phải nhanh chóng đưa Đàm Thanh ra khỏi tòa nhà này.
Chỉ dưới tinh huống không bị phân tâm bởi ngoại lực, Trương Văn Trọng mới có đủ tự tin đấu một trận cùng yêu thú Kết Đan hậu kỳ!
Trương Văn Trọng hít một hơi thật sâu, bài trừ tất cả những suy nghĩ tạp nham ở trong đầu, hai chân giẫm mạnh xuống nền nhà, nhất thời cả người nhảy xuống dưới cầu thang.
Mỗi một tầng, cơ hồ Trương Văn Trọng đều dùng phương thức nhảy xuống.
Chỉ trong nháy mắt công phu, Trương Văn Trọng cùng Đàm Thanh từ trên tầng chín đã xuống được hành lang tầng bốn.
Bất quá, tựa như lần này may mắn không đứng về phía Trương Văn Trọng.
Con yếu thú phóng hỏa đốt nhà ở trên tầng mười, hẳn là đã nhận ra sự tồn tại của hắn và Đàm Thanh? Hơn nữa, nó cũng không có ý định buông tha cho hai tên nhân loại nhỏ nhoi chạy thoát ra khỏi biển lửa.
Từ trên tầng mười đột nhiên truyền ra một tiếng minh ngâm quái dị hơn nữa trong bất tri giác sóng âm còn đánh thẳng vào màng nhĩ của hai người Trương Văn Trọng và Đàm Thanh.
Đàm Thanh không khỏi hoảng hốt, theo bản năng liền giơ tay lên bịt kín hai tai, thần tinh khẩn trương hỏi: “Trương ca đó...đó là thanh âm gì vậy?”
Trương Văn Trọng không dám trả lời thẳng thắn câu hỏi này của Đàm Thanh, mặc dù nàng là con cháu võ học thế gia, nhưng đoán chừng cho tới bây giờ còn chưa được gặp qua Tu Chân giả hoặc Dị Năng giả.
Lúc này nói cho nàng nghe đúng sự thật, thì không biết sẽ phải giải thích dây dưa đến nhường nào.
Bởi vậy nên Trương Văn Trọng tùy tiện lấy một lý do, đem chuyện tinh hồ lộng qua mặt Đàm Thanh: “Chắc là thanh âm do đồ điện gia dụng nào đó bị tiêu hủy.”
Bất quá lí do này không làm cho Đàm Thanh tin tưởng, nàng cau mày liễu, thần tinh ngập ngừng nói: “Không đúng nha, thanh âm vừa rồi có phải tiếng nố bạo đâu.”
Nhìn màu sắc ngọn lửa bốn phía xung quanh càng lúc càng xanh chàm, biểu tình trên mặt của Trương Văn Trọng cũng biến thành nặng nề, hắn rõ ràng cảm giác được ngọn lửa xung quanh đang phát sinh biến hóa.
Mặc dù không hiểu cái biến hóa này đến tột cùng là gì, nhưng không thể hoài nghi, cái biến hóa này sẽ phi thường nguy hiểm.
Đương nhiên chuyện này Trương Văn Trọng tuyệt đối sẽ không nói cho Đàm Thanh biết, hắn chỉ tùy tiện: “Khu nhà này đang bốc cháy ngùn ngụt, cũng không phải hoang sơn dã ngoại, làm sao có thể xuất hiện tiếng kêu của dã thú được chứ? Theo tôi nghĩ, hẳn là do cô vẫn còn đang hoảng loạn, cho nên mới nghe lầm ảo giác.
Thồi không nói nhiều nữa, chúng ta phải mau chóng tìm cách ra khỏi khu nhà này ngay bây