Bốn người béo hòa thượng híp mắt lại quan sát Lâm Hải trang viên phía sau, không giải thích được nói: “Xem tình huống, so sánh với đêm qua cũng không có gì khác nhau, vì sao lại có vấn đề?”
Trương Văn Trọng nói: “Chính bởi vì tình huống hiện tại không có vẻ gi khác với đêm quạ, cho nên mới có chuyện.
Các vị cũng đừng quên, đêm qua bọn hắn đã chết mất ba mươi người.
Vô luận như thế nào cũng không khả năng không hề phản ứng, tình huống cũng giống như hôm qua.
Trừ phi.., bọn hắn đã bố trí cạm bẫy chờ chúng ta tự chui đầu vào!”
“Cạm bẫy?” Bốn người béo hòa thượng nghe vậy cả kinh.
Trương Văn Trọng cũng không nói tiệp, nheo mắt lại dụng tâm cảm thụ linh khí dao động quanh mình.
Từ sau khi rảo bước tiến lên Dưỡng Khí Cảnh của Y Giám Tâm Kinh, cảm ứng của hắn đối với linh khí rất nhạy cảm.
Tuy rằng lúc này bởi vì sử dụng Tàng Nặc Phù, không thể tùy tiện đơn giản sử dụng linh lực, thế nhưng cũng không gây trở ngại hắn cảm nhận linh khí dao động quanh thân.
Rất nhanh, Trương Văn Trọng đã nhận ra linh khí dao động quanh thân đúng thật đã có chuyện.
Lại trài qua một phen tỉ mỉ tra xét, hắn cười lạnh nói: “Quà nhiên không ngoài sự sở liệu của tôi, bảy vu sư kia đều là mồi! Từ một chỗ bí mật gần đây, còn cất giấu năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ.
Trận thế như vậy, thật đúng làm cho tôi có chút sợ hãi a.
Xem rạ, Vu Pháp Liên Minh đã thực sự nổi giận với chúng ta, không diệt trừ chúng ta thì thề không bỏ qua.”
Bốn người béo hòa thượng nghe vậy kinh hãi, đều đè thấp thanh âm nói: “Cái.., cái gì?”
“Trong chỗ tối ẩn nấp năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ? Trời ạ, chỉ dựa vào năm người chúng tạ, làm sao có thể đấu qua bọn họ?”
“Cũng may chúng ta không tùy tiện tiến lên, bằng không dù có trưởng bối sư môn ban cho pháp bảo cũng không chống nổi.”
“Trương tổ phó, hiện tại chúng ta nên làm gi bây giờ? Hay là chúng ta lui trước? Tôi cũng không tin, Vu Pháp Liên Minh có thể kiên trì mỗi ngày đều làm được như vậy!”
Trương Văn Trọng thoáng trầm ngâm, cười lạnh nói: “Nếu bọn hắn muốn dùng kế sách bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình phía sau, như vậy chúng ta cứ tương kế tựu kế, thừa dịp hai vu sư Hóa Thần kỳ còn chưa tới, đem đoàn người này một lưới bắt hết!”
Béo hòa thượng kinh ngạc nói: “Một lưới bắt hết? Trương tổ phó, anh đang nói giỡn sao? Chỉ dựa vào năm người chúng tạ, làm sao có thể đem năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ một lưới bắt hết? Hơn nữa nếu như bọn hắn đã thiết lập cạm bẫy, như vậy hai trăm vu sư Kết Đan kỳ còn lại khẳng định cũng đang ở gần đáy đợi lệnh, tùy thơi đều có thể vây quanh chứng ta! Cho đến lúc đó, chi sợ một lưới bị bắt hết chính là năm chúng ta.”
Tam Si nói: “Trương tổ phó, anh có phải đã nghĩ ra biện pháp gi?” Trương Văn Trọng cũng không giải thích nhiều, chỉ nói: “Không sai, tôi đích thật có một biện pháp.
Bốn người ở lại đây trông chừng bọn hắn, ngàn vạn lần đừng để bại lộ.
Tôi đến Tây Sem chuẩn bị, sau khi thu được tin tức của tôi, các vị dẫn dụ bọn hắn đến Tây Sem.” Hắn từ trong Càn Khôn Hồ lấy ra một bình sứ nhỏ, giao cho bốn người béo hòa thượng: “Bên trong bình sứ này có bốn viên đan dược, có thể trong khoảng thời gian ngắn đề thăng linh lực cho các vị, vì thế các vị đừng tham chiến, chỉ cố gắng dẫn dụ bọn hắn đến Tây Sem là được!”
“Tốt.” Bốn người béo hòa thượng cùng gật đầu đáp.
Nhờ vào Tàng Nặc Phù, Trương Văn Trọng lặng yên không chút tiếng động rời khỏi nơi đó, sau đó gỡ xuống Tàng Nặc Phù, hiện ra thân hình, thúc đẩy linh lực dùng tốc độ mà người thường khó nhìn thấy, hướng Tây Sơn của Penang bay nhanh đi.
Sở dĩ Trương Văn Trọng muốn đến Tây Son, chính bởi vì phát hiện địa thế Tây San rất thích hợp để cấu trúc trận pháp.
Ý nghĩ của hắn kỳ thực rất đơn giàn, chính là muốn đem cà Tây Sơn biến thành một tòa trận pháp uy lực siêu quần.
Sau đó dẫn dụ người của Vu Pháp Liên Minh tới, mượn uy lực trận pháp giết chết hết bọn hắn!
Đêm khuya trên Tây Sơn một mảnh vắng vẻ, Trương Văn Trọng nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định nơi này không có người ngoài, hắn lấy ra Hỗn Độn Lô, lại biến trở lại nguyên dạng, lập tức lấy ra đủ loại linh tài liệu bên trong Càn Khôn Hồ, ném hết toàn bộ vải có bên trong Hỗn Đọn Lô, luyện hóa trở thành tài liệu cấu trúc linh trận cần thiết.
Trương Văn Trọng chuẩn bị cấu trúc Bắc Đẩu Địa Sát Trận trên Tây Son.
Linh trận này, ít nhất cần bảy từ trận, nếu hoàn toàn thì cần tới bảy mươi hai từ trận.
Số lượng từ trận càng nhiều, uy lực cũng lại càng mạnh.
Mà một khi cấu trúc hoàn thành bày mươi hai từ trận, như vậy uy lực toàn trận sẽ tăng gấp mấy lần, mượn uy lực của linh trận, diệt trừ năm vu sư Nguyên Anh kỳ cùng mười tám vu sư Kim Đan kỳ, thêm hai trăm vu sư Kết Đan kỳ, cũng không phải là chuyện khó khăn.
Dù hai vu sư Hóa Thần kỳ đúng lúc chạy tới, Trương Văn Trọng cũng có thể dựa trên cơ sở của Bắc Đẩu Địa Sát trận, lại bỏ thêm một Bắc Đẩu Thiển Quang trận, kể từ đó, liền biến thành Bắc Đẩu Thiên Cương Địa Sát trận! Uy lực càng tăng!
Rất nhanh, Hỗn Độn Lô đã luyện chế xong tài liệu cấu trúc Bắc Đẩu Địa Sát trận.
Trương Văn Trọng cũng bắt đầu chạy tới chạy lui trên Tây Sem, dùng những linh tài liệu ở trên Tây Sơn cậu trúc ra một tử trận lại một từ trận.
Dưới ánh trăng sáng tỏ chiếu rọi, cà tòa Tây Sơn dần hiện ra quang mang bảy màu.
Hoàn hào những luồng ánh sáng này tương đối nhạt, ở cách xa cũng nhìn không thấy.
Bằng không người của Vu Pháp Liên Minh rất có khả năng bời vì vậy mà sinh ra cảnh giác.
Dù đã có tu vi Nguyên Anh kỳ, Trương Văn Trọng cũng bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ, mới có thể cau trúc hoàn tất bảy mươi hai từ trận của Bắc Đẩu Địa Sát trận, ở ngay trận nhãn, Trương Văn Trọng để cho mình đến tọa trán thủ trận.
Sau khi cấu trúc xong Bắc Đẩu Địa Sát trận, Trương Văn Trọng thở hổn hển vài hoi, cấu trúc linh trận kỳ thực cũng cực kỳ hao tổn linh lực và tinh lực, nhất là trong khoảng thòi gian ngắn như vậy, cấu trúc ra một đại trận, phải tiêu hao tinh lực càng kinh người.
Nếu đổi lại là bốn người béo hòa thượng, dù bọn họ có biết làm sao cấu trúc Bắc Đẩu Địa Sát trận, dù bọn họ cũng có đủ tài liệu, chỉ sợ không dùng mười ngày nửa tháng công phu, cũng đừng mơ