Lần này Trương Văn Trọng cũng không gọi Tam Túc ô hay Minh Xà tiến đến giúp đỡ hắn luyện chế, hai yêu quái tuy rằng đều biết phóng hỏa, nhưng với thực lực của chúng nó hiện nay, hỏa diễm phóng ra tuy có lực sát thương rất cao, nhưng dùna đế luyện chế linh tài liệu thiên cấp lục phẩm như Phỉ Thúy Hồn cũng có chút lực không tòng tâm.
Trương Văn Trọng cũng không mong muốn, minh thật vất vả mói có được Phì Thúy Hồn, cuối cùna bởi vì vấn đề hòa diễm mà bị lãna phí.
Để có thể luyện chế ra cực phấm pháp bảo có uy lực vô cùna cao minh, lần này hắn cũng bất cứ giá nào, chuẩn bị xa hoa lãng phí một hồi.
Đi vào trong phòng sách.
Trương Văn Trọng cũng không vội vã bắt đầu luyện chế pháp bảo, mà từ trong đống linh tài liệu tìm kiếm ra vài món linh tài liệu hỏa hệ, dùng một loại quy luật đặc thù bày ra khắp bốn phía Tụ Linh trận, do đó cấu trúc thành một pháp trận mới có thể đề thăng uy lực hỏa diễm trên diện rộng.
Sau đó, hắn đứng bên ngòai pháp trận, hai tay kháp ra pháp ấn, há mồm bắt đầu rất nhanh niệm tụng chú ngữ Cửu Huyền Chân Hỏa Quyết.
Trong tiếng chú ngữ tối nghĩa huyền diệu, linh khí tràn ngập quanh thân bắt đầu sàn sinh biến hóa.
Một lúc sau, Trương Văn Trọng niệm tụng xong chú ngữ, đưa tay chỉ vào phương vị Linh Khí Nhãn, trong miệng bỗng nhiên quát khẽ: “Cửu Huyền Chân Hòa Nhất Nhiên!” Trong tích tắc, một đoàn hỏa diễm từ trong Linh Khí Nhãn toát ra, đồng thòi thiêu đốt lên hừng hực, màu sắc của đoàn hỏa diễm tuyệt khác hẳn, có cả đỏ, cam, vàng, lục, lam, tím, xám, trắng đủ loại màu sắc đẹp đẽ, nhìn quỷ dị đến cực điếm.
Nhung đoàn hỏa diễm đủ màu này, cũng làm cho người khiếp sợ.
Chân chính làm người khiếp sợ chính là đoàn hỏa diễm này, chính là vì linh khí toát ra trong Linh Khí Nhãn bốc cháy lên!
Trên thế giới hiện nay, phóng mắt toàn bộ tu chân giới, dù người tu chân có phá sản như thế nào, có xa xỉ lãna phí thế nào, chì sợ cũng không dám dùng linh khí tinh thuần như vậy làm nhiên liệu để thiêu đốt đi? Nếu như có người tu chân nhìn thấy chuyện Trương Văn Trọng làm lúc này, chỉ sợ không những phát bệnh đơn giản, còn trực tiếp ngã dưới đất xiu đi đòi nhà ma.
Đây không phải bị hù chết, mà là bị tức chết!
Bởi vì trong thế giới hiện nay, toàn bộ người tu chân, dị năng giả đều vô cùng quý trọng đối vói linh khí, aiống như Trương Văn Trọng, dùng linh khí làm nhiên liệu, không thể nghi ngờ là phá sản nhất, là lãng phí xa xỉ nhất.
Nhưng theo Trương Văn Trọng xem ra, chi cần có thể luyện chế ra một hai kiện pháp bảo cực phẩm có uy lực vô cùng cao minh, như vậy chút lãng phí xa xỉ cũng tương đối đáng giá!
Tuy rằng bỏ được, nhưng Trương Văn Trọng cũng sẽ không công để cho linh khí bị thiêu hủy như thế.
Ngay khi đoàn hỏa diễm đủ màu bốc cháy lên, tay phải hắn đặt về Hỗn Độn Lô điểm nhẹ, một cỗ linh lực nhất thời từ trong ngón tay hắn phóng xuất ra, quấn lên Hỗn Độn Lô, đem nó vận chuyển đến chỗ Linh Khí Nhãn, trong nháy mắt đã bị đoàn hỏa diễm thiêu đốt lên, trong khoảnh khắc đã đỏ bừng một mành.
Nhìn thấy tình huống, Trương Văn Trọng cũng không vội vã mờ nắp lô bắt đầu luyện chế pháp khí, hắn chuẩn bị trước tiên dùna Cửu Huyền Chân Hỏa và Phỉ Thúy Hồn, cùng vài món linh tài liệu luyện chế Hỗn Độn Lô một chút, để phẩm cấp của nó có thể đề thăng.
Kể từ đó, sau này pháp bảo do nó luyện chế ra, phẩm cấp sẽ càng cao, uy lực sẽ càng mạnh!
Nghĩ đến là làm, tay trái Trương Ván Trọng lập tức hướng về linh tài liệu vẫy nhẹ, đem Tinh vẫn Thiết, Xích Viêm Thạch, Huyền Hoàng Thổ đem tói, bỏ vào trong đoàn hỏa diễm đủ màu, trong nháy mắt biến thành đủ loại tinh hoa khác nhau, dung hợp vào trong Hỗn Độn Lô đang bị thiêu đốt đỏ bừng.
Đợi thêm chốc lát, khi tinh hoa của vài món linh tài liệu toàn bộ dung vào trong Hỗn Độn Lô, lúc này Trương Văn Trọng mới giơ lên tay phải, kháp kiếm quyết chì về hướng Phỉ Thúy Hồn.
Một đạo kiếm ý sắc bén không gì sánh được lập tức từ trong ngón tay hắn bắn nhanh ra, bắn lên Phĩ Thúy Hồn, cắt xuống một khối nhỏ cỡ ngón cái.
Sau đó liền đem khối Phì Thúy Hồn kia bỏ vào trong hỏa diễm đủ màu.
Dùng linh khí làm nhiên liệu, Cửu Huyền Chân Hỏa quả nhiên không làm Trương Văn Trọng thất vọng, trong nháy mắt đã đem tinh hoa của Phỉ Thúy Hồn thiêu luyện ra.
Nhìn từng sợi tinh hoa xanh tươi của Phi Thúy Hồn làm cho kẻ khác vui vẻ thoải mái, Trương Văn Trọng kiềm chế sự vui sướng và kích động trong lòng, nhanh dùng thần thức điều khiển nó, để nó tuân theo quy luật từng sợi từng sợi vây quanh quấn lên Hỗn Độn Lô.
Theo tinh hoa của Phì Thúy Hồn dung nhập, màu sắc và tính chất của Hỗn Độn Lô cũng bắt đầu nổi lên biến hóa.
Đợi khi luyện hóa kết thúc, màu sắc và tính chất của Hỗn Độn Lô rõ ràng có sự thay đổi nghiêng tròi lệch đất.
Hỗn Độn Lô lúc đầu đen thui, nhìn giống như một lư hương bị ăn mòn quá độ.
Mà Hỗn Độn Lô hiện tại, từ trong tới ngòai đều lộ ra vẻ xanh biếc làm cho kẻ khác kinh diễm.
Tính chất cũng từ cảm giác sắt thép ban đầu, diễn biến trở thành cảm xúc như nhìn vào ngọc thạch.
Nhất là hoa văn huyền diệu khắp bốn phía thân lô, lại có thêm vài phần khí tức nghệ thuật.
Nhưng Trương Văn Trọng quan tâm cũng không phải biến hóa bên ngòai Hỗn Độn Lô, mà là phẩm cấp của nó.
Làm Trương Văn Trọng vui mừng chính là, phẩm cấp của Hỗn Độn Lô tuy rằng dừng lại ở giai đoạn linh khí, thế nhưng dưới tác dụng của Phỉ Thúy Hồn, cũng vọt lên cấp bậc linh khí cửu phẩm.
Nhưng điều đó cũng không làm hắn quá vui mừng, chân chính làm cho hắn vui mừng chính là bên trong Hỗn Độn Lô sinh ra một khí linh!
Tuy rằng khí linh hiện nay của Hỗn Độn Lô rất yếu ớt, nhưng dù sao nó cũng đã có khí linh, rất nhiều pháp bảo linh khí cửu phẩm, dù có trải qua trăm ngàn năm cung cấp nuôi dưỡng, nhưng cũng không thể sản sinh ra khí linh.
Mà một kiện pháp bảo có khí linh, chính là then chốt cho kiện pháp bảo có thể đột phá bĩnh cảnh linh khí trở thành