Mười lăm phút sau, Trương Văn Trọng mới thu hồi toàn bộ linh lực, nếu đã chiêu cáo sự tồn tại của Phong Sơn phái cho cả tu chân giới biết, cũng không cần tiếp tục lãng phí thêm linh lực.
Để linh lực cự long quay trở về bể bơi, đồng thời phân tán thành từng sợi linh lực quay trở về thân thể mọi người, Trương Văn Trọng bắt đầu quan sát tu vi của các đệ tử Trần gia.
Đệ tử Trần gia dù sao đều là người không có tư chất tu chân, được Trương Văn Trọng dùng thủ pháp đặc thù đề cao thành người tu chân, tuy rằng đã trải qua sự luyện hóa của Hỗn Độn Lô, đồng thời còn nuốt vào rất nhiều Ngưng Khí Hoàn, nhưng tu vi hiện tại của bọn họ cũng không cao lắm.
Phần lớn đệ tử Trần gia, đều chi có tu vi Luyện Khí kỳ.
Bước lên được Trúc Cơ kỳ, cũng chi có được hai mươi người mà thôi.
Chỉ có Trần Nhàn, Trần Hi và bốn đệ tử khác của Trần gia, bởi vì bản thân có tư chất tu chân, cho nên được Âm Dương Lưỡng Nghi Đan và sự trợ giúp của Trương Văn Trọng, liền trở thành người mạnh nhất trong Trần gia, có được tu vi Trúc Cơ đỉnh kỳ.
Tuy rằng tu vi của đệ tử Trần gia cũng không cao, nhưng cũng khá lợi hại.
Dù sao ở hai ngày trước, họ đều là người thường không có tư chất tu chân mà thôi! Chỉ trong hai ngày thời gian ngắn ngủi, mấy trăm đệ tử Trần gia vốn không có tư chất tu chân, lại từ người thường biến thành người tu chân, thậm chí còn có người đạt tới tu vi Trúc Cơ kỳ, tùy thời đều có khả năng bước vào Kết Đan kỳ!
Hai ngày!
Chỉ là hai ngày mà thôi!
Tốc độ như vậy, đã không còn dùng từ thần kỳ để hình dung, tựa như lời trước của Trương Văn Trọng, đây đã là chuyện hoàn toàn nghịch thiên!
Phải biết rằng, ở thế giới hiện nay, có rất nhiều người có tư chất tu chân, thậm chí còn là người có tư chất thượng giai, khổ tu hơn mười năm, đều còn ở tu vi Luyện Khí kỳ.
Nếu như để bọn họ biết, có mấy trăm người không có tư chất tu chân, nhưng có thể trong hai ngày thu được tu vi tương đương với bọn họ, thậm chí còn có người bước vào Trúc Cơ kỳ mà bọn họ vẫn luôn khát vọng, chì sợ bọn họ lập tức sẽ tức giận phun máu bỏ mình đi thôi?
Chuyện như vậy, ở trong toàn bộ tu chân giới, cũng được xưng là chưa từng có ai!
Bất quá.
Trương Văn Trọng cũng không quá hài lòng đối với tu vi của đệ tử Trần Gia.
“Chỉ có hai mươi người đạt được Trúc Cơ kỳ, lợi hại nhất cũng chi là Trúc Cơ đinh kỳ mà thôi.
Mặc dù có tới mấy trăm Luyện Khí kỳ, nhưng lực lượng như vậy chống đối người tu chân bình thường còn được, nếu như lại gặp phải người có thực lực như Viễn Đằng Khuê, chỉ có con đường chết.” Ánh mắt Trương Văn Trọng đảo qua trên người từng đệ tử Trần gia, nói thầm: “Xem ra trước khi tu vi bọn họ đề thăng đủ mạnh, chỉ đành dùng con đường đan dược, phù chú pháp bảo thành sông, lại truyền một ít thuật pháp cùng pháp trận đặc thù cho họ mới xong.”
Gọi là sông đan dược, phù chú pháp bảo, chính là mượn lực lượng của đan dược phù chú, pháp bảo, đề thăng sức chiến đấu, do đó thu được hiệu quả lấy yếu thắng mạnh! Nói ngắn gọn, chính là dùng đan dược ném, dùng phù chú chiến đấu, dùng pháp bảo mà đập!
Đối với môn phái khác mà nói, cách làm này hoàn toàn xa xỉ lãng phí, thậm chí chẳng khác gì là phá sản.
Dù sao, ở thế giới hiện nay, phần lớn bí phương luyện đan, luyện khí đều đã thất truyền, vô luận là đan dược, phù chú hay pháp bảo đều trân quý cùng hiếm thấy.
Thế nhưng chuyện này đối với Trương Văn Trọng, chẳng hề trở thành vấn đề gì.
Phải biết rằng những bí phương luyện đan luyện khí bị thất truyền, Trương Văn Trọng trên cơ bản đều cũng biết.
Chỉ cần có linh tài liệu, hắn có thể cùng ngũ độc yêu luyện chế ra đại lượng đan dược, phù chú cùng pháp bảo.
Mà có linh cư tại Ung Thành cùng với pháp bảo Càn Khôn Hồ, bồi dưỡng linh tài liệu đồng dạng cũng không còn là việc khó.
Cho nên Trương Văn Trọng hoàn toàn có thể trang bị đầy đủ cho đệ tử Trần gia, chọn dùng cách thức phá sàn để tăng cao sức chiến đấu của bọn họ!
Ngay khi Trương Văn Trọng đang đánh giá đệ tử Trần gia, họ cũng đang xem xét sự biến hóa trong thân thể minh.
Bọn họ vui mừng phát hiện, thân thể minh đều phát triển rất tốt.
Mấy lão nhân tóc trắng xóa không chỉ thay thành tóc đen, thậm chí miệng còn muốn mọc răng mới!
Ngòai ra, bọn họ còn cảm giác bên trong thân thể mình xuất hiện lực lượng trước nay chưa từng có, cỗ lực lượng này, để cho bọn họ không tự chủ được liên tưởng đến núi non sông ngòi, tinh hoa nhật nguyệt.
Trong khoảnh khắc, trong lòng bọn họ tràn đầy sự mừng rỡ cùng khiếp sợ, nhịn không được ồn ào lên:
“Loại lực lượng tự nhiên này, lẽ nào là linh lực của người tu chân mới có hay sao?”
“Có linh lực, chẳng phải nói chúng ta đã thực sự trở thành người tu chân? Có thể thi triển pháp thuật rồi?”
“Trời ạ, ta dĩ nhiên đã thành người tu chân, khó có thể tin, thực sự là khó có thể tin, ta không phải đang nằm mơ phải không? Ai tới véo ta một chút, để ta xem đây là mộng cảnh hay hiện thực.”
Sau một phen vui mừng hoan hô, đệ tử Trần gia đều đưa mắt nhìn về hướng Trương Văn Trọng đang đứng bên bể bơi.
Bọn họ đều rất rõ ràng, bản thân minh có thể trở thành người tu chân, toàn bộ đều nhờ Trương Văn Trọng ban tặng.
Bởi vậy bên trong ánh mắt của bọn họ, tràn ngập sự tôn kính cùng cảm kích.
Cùng lúc đó, bọn họ cũng tin tưởng, nếu Trương Văn Trọng có thể để cho bọn họ trở thành người tu chân, đồng dạng cũng có thể biến họ trở về người thường thậm chí đoạt đi tính mạng bọn họ.
Cho nên bên trong ánh mắt họ, ngoại trừ tôn kính và cảm kích, còn có sự sợ hãi thật sâu.
Dưới sự suất lĩnh của Trần Thục Ân, toàn bộ đệ từ Trần gia liền quỳ xuống ngay cạnh bể bơi, đồng thời hướng Trương Văn Trọng nói: “Đại ân của tông chủ, chúng tôi xin tuyên thệ, đệ tử Trần gia đời đời thờ phụng tông chủ là chủ nhân, tuyệt không phản bội!”
Đợi khi đệ tử Trần gia hoàn tất việc hành lễ, Trương Văn Trọng đưa tay vẫy lên, nói: “Được rồi, các ngươi đều đứng lên đi.” Sau