Lợi dụng kiếp số tới để luyện chế pháp bảo cũng không phải dễ dàng gặp được như vậy.
Nếu bỏ qua Cửu Tiêu Lồi Kiếp lần này, vậy thì đành phải đợi cho tới lúc nào thăng nhập Luyện Hư đỉnh kỳ mới sẽ dẫn phát tới một hồi kiếp số nữa.
Trương Văn Trọng cũng không biết, đến lúc nào mình mới bước chân vào cảnh giới Luyện Hư đỉnh kỳ cho nên hắn quyết định nắm bắt cơ hội lần này.
Giờ phút này, chùm thiên lôi cuối cùng do Cửu Tiêu Lôi Kiếp phát ra đã bị Huyền Vũ Linh Thổ Trận ngăn cản, nên cũng tiêu hao đi một phần lực lượng.
Và thân hình chín con điện long rõ ràng đã nhỏ hơn trước rất nhiều.
Trương Văn Trọng đối với linh khí biến hóa tương đối mẫn tuệ, giác quan thứ sáu nói cho hắn biết, linh khí ở trong đạo thiên lồi cuối cùng này đang giảm sút với tốc độ cực nhanh.
Tất sẽ phải nắm chắc thời gian thành toàn.
Trương Văn Trọng biết thời gian đang cấp bách, cho nên cũng không dám lãng phí thời gian, lập tức điều khiển Hỗn Độn Lồ bay thẳng vào trong nhãn trận.
Đồng thời cũng nhanh tay ném Hải Để Hàn Tấn, Ly Hỏa Thạch, Linh Hoài Mộc cùng mấy món linh tài thất phẩm vào trong đinh lô.
Lại triệu hoán Mình Xà ra, để nó toàn lực phóng xuất Đại Tảo hung hỏa, trong nháy mắt thiêu đốt Hỗn Độn Lồ trở thành hồng rực lên.
Đám linh tài trong đỉnh lô, tùy theo đó mà bị luyện hóa thành những vũng linh khí tinh thuần nồng đậm.
Dưới thao tác của Trương Văn Trọng, Huyền Vũ Linh Thổ Trận hấp thu từng đạo thiên lôi do Cửu Tiêu Lồi Kiếp phóng xuất ra.
Tiếp đó lại đem toàn bộ linh khí thô bạo rót vào bên trong Hỗn Độn Lô.
Đạo thiên lôi chuyển hóa thành linh khí này cũng không an phận, vừa mới tiến nhập vào trong Hỗn Độn Lô, đã muốn xung đột với những linh khí do linh tài luyện hóa ra.
Hai bên giao chiến không ngừng, làm cho đinh lô run rẩy liên hồi, giống như tùy thời sẽ bị nổ tung.
Trương Văn Trọng biết, nếu không thể dung hợp hai cỗ linh khí này.
Vậy thì công cuộc luyện chế pháp bảo coi như đã thất bại.
Kết cục Hỗn Độn Lồ sẽ bị tạc nổ hoặc là tổn thương phẩm cấp.
Hiển nhiên đây là điều Trương Văn Trọng không thể chấp nhận, cho nên sau khi phát hiện tình huống dị thường của đỉnh lô, hắn đã vội vàng khoanh chân ngồi xuống, đem thần thức tiến vào bên trong đinh lô.
Bắt đầu tiến hành điều hòa hai cỗ linh khí, cũng khiến chúng nó dần dần dung hợp lại với nhau.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Cửu Thiên Lôi Kiếp cuối cùng đã hoàn toàn bị chuyển hóa dung nhập vào trong linh khí ở Hỗn Độn Lồ.
Nguyên bản, những tia linh khí thổ bạo hội tụ trên đỉnh phong sơn, cũng theo giờ khác này mà tiêu tán đi.
Ờ trong khách sạn, bốn người Lục Hòe tận mắt chứng kiến lần độ kiếp này, thì không hẹn mà đồng thời phun ra một ngụm trọc khí: “Cửu Tiêu Lôi Kiếp cuối cùng đã chấm dứt.”
Tuy đứng ở khoảng cách khá xa, nhưng sự khủng bố của trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp vẫn để lại cho bọn hắn một loại cảm giác miệng lưỡi đắng khô.
Lau cảm giác khô khốc quanh khóe miệng đi, Lục Hòe mờ mịt hỏi: “Các vị nói xem, vị bằng hữu độ kiếp trên Phong sơn kia, rốt cuộc có vượt qua được trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này không?”
Bất quá, trên mặt ba người Tôn Đình Quân vẫn mang biểu tỉnh mờ mịt khó hiểu.
Sau khi nghe thấy Lục Hòe dò hỏi, bọn hắn nhất tề lắc đầu, còn Tôn Đình Quân thì lại cười khố nói: “Ai biết được! Trận lôi kiếp này quá mức quỷ dị không giống như bình thường.
Quả thật làm cho người ta khó lòng dựa theo kinh nghiệm vốn có để phán đoán....Nói thật, ta đối với trận lôi kiếp này phi thường tò mỏ.
Chỉ đáng tiếc, mặc dù chúng ta là đồng mình của Phong Sơn phái, nhưng chưa chắc bọn họ đã cung cấp thông tin về trận lồi kiếp này cho chúng ta biết.”
Sở dĩ bốn người Lục Hòe đều mang vẻ mặt khó hiểu, chính là bởi vì trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này chấm dứt không giống với những trường hợp binh thường.
Dưới tình huống bình thường, mặc kệ người độ kiếp có vượt qua nổi kiếp số hay không, thì linh khí hình thành kiếp số đều sẽ không giảm bớt, cho dù có giảm bớt cũng là một bộ phận rất nhỏ.
Nhưng hiện giờ, trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp uy thế kinh người này vừa kết thúc.
Thì không ngờ rằng, linh khí hình thành ra nó cũng đã biến mất.
Loại chuyện tình hoang đường như thế này, chưa bao giờ từng xảy ra.
Cũng chính bởi nguyên nhân đó, mà đám người Lục Hòe đều mang vẻ mặt khó hiểu, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Không chỉ riêng bốn người Lục Hòe cảm thấy nghi hoặc về trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này, mà toàn bộ đám tu chân giả được chứng kiến tận mắt trưởng độ kiếp này đều mang một loại cảm giác mờ mịt giống nhau.
Mà khi bọn hắn đoán già đoán non, thì Trương Văn Trọng cũng đang luyện chế pháp bảo tới thời khắc mấu chốt nhất.
Khi muốn luyện chế pháp bảo, bình thường cần rất nhiều thời gian mới có thể luyện thành.
Nhưng nếu lợi dụng kiếp số để luyện chế pháp bảo, thì mức độ hao phí linh khí và thời gian cũng giảm thiểu đi nhiều.
Ngay khi