Ờ trong một quán ăn nhanh khá đặc sắc tại Vân Thai Thị dùng cơm trưa xong, Vưu Giai cùng Tô Hiểu Hồng liền đề nghị, đi tham quan hiện trường đấu giá.
Mặc dù còn cách thời điểm đấu giá khoảng hai giờ, nhưng hai người bọn họ lại vẫn có điểm khẳn trương.
Dù sao các nàng mới chỉ nghe Trương Văn Trọng nói qua về những chuyện tình ở trong tu chân đấu giá hội, mà chưa bao giờ từng được trải qua.
Cho nên rất tò mỏ, ở trong hội đấu giá sẽ xuất hiện những loại kì trân dị bảo gì.
Thấy Vưu Giai cùng Tô Hiểu Hồng đều muốn tới hiện trường hội đấu giá, Trương Văn Trọng cũng không có cự tuyệt.
Hắn móc điện thoại ra bấm số của Trần Nhàn, hỏi thăm địa chỉ tổ chức, theo sau liền đánh xe chờ hai người đẹp, chạy thẳng tới địa chỉ tổ chức tu chân đấu giá hội.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, buổi đấu giá lần này sẽ do Phong Sơn phái cùng Hà Phi Quan liên hợp tổ chức.
Địa điểm nằm tại làng du lịch suối nước nóng, nơi giáp ranh giữa Vân Thai Thị và Kiến Thành
Khi Trương Văn Trọng lái xe chạy tới địa điểm, thì chỉ còn cách thời gian khai mạc đấu giá hội khoảng một giờ nữa thôi.
Lúc này Xích Hà đạo trưởng đang trao đổi cùng Trần Nhàn, Trần Hi an bài công việc cho đám đệ tử Phong Sơn phái.
Nhìn thấy xe của Trương Văn Trọng chạy vào, liền bước tới nghênh đón, thay Trương Văn Trọng mở cửa xe, cũng hướng ba người thăm hỏi xã giao.
Vưu Giai đã biết thân phận tu chân giả của đám người Trần gia, và quan hệ giữa bọn họ cùng Trương Văn Trọng.
Cho nên giờ phút này cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Nhưng Tô Hiểu Hồng lại khác biệt, nàng mặc dù biết người của Trần gia phụng mệnh Trương Văn Trọng làm việc, nhưng lại không hề biết bọn họ đã trở thành tu chân giả.
Bởi vậy, sau khi nàng nhìn thấy hai chị em Trần Nhàn, Trần Hi xong, thì không khỏi “di” lên một tiếng, thác kinh ngạc nói: “Hai người các bạn không phải là võ giả bình thường sao? Từ khi nào đã trở thành tu chân giả vậy? Thế nhưng tu vi lại tới Kết Đan đinh ky.”
Trần Nhàn nhỏ giọng nói: “Tất cả chuyện này, đều là ân tỉnh của tông chủ ban cho.” Theo sau, nàng quét mắt nhìn Xích Hà đạo trưởng đứng ở cách đó không xa rồi lặng thinh không nói thêm gì nữa.
Tô Hiểu Hồng thiên tư mẫn tiếp, tự nhiên đã hiểu ra ý tứ của Trần Nhàn.
Biết có ngoại nhân ở đây, nàng ta không thể giải thích rõ ràng cho mình nghe.
Vì thế liền khoác vai Trần Nhàn, kéo nàng ta sang một bên, đồng thời hí hửng nói: “Tiểu Nhàn tỷ, chị dẫn em đi shoping chung quanh nhé.”
Trần Nhàn không thể lay chuyển được tâm tư của Tô Hiểu Hồng, cho nên đành phải cáo từ Trương Văn Trọng.
Dan Tô Hiểu Hồng tới một chỗ vắng vẻ không người, đem những chuyện xảy ra lần lượt tưởng thuật lại cho Tô Hiểu Hồng nghe.
Sau khi nhóm đệ tử Phong Sơn phái hướng Trương Văn Trọng hành lễ xong.
Xích Hà đạo trưởng cũng dẫn TrÁc Thanh Liên đi tới trước mặt hắn bái phỏng.
Theo mấy ngày qua, nhân số đến tham dự buổi đấu giá càng lúc càng đông, cho nên tâm tình của Xích Hà đạo trưởng cũng cao hứng phá lệ.
Phải biết rằng, lúc trước Xích Hà đạo trưởng còn lo lắng, sẽ không có ai chịu tới tham dự buổi đấu giá.
Nhưng hiện tại xem ra, mấy cái lo lắng vớ vần của mình lúc trước là hoàn toàn dư thừa.
Nói thật, đối với chuyện có nhiều tu chân giả, hay môn phái tu chân tới tham dự buổi đấu giá này.
Trong đầu Xích Hà đạo trưởng cũng tràn ngập nghi vấn.
Thậm chí, hắn đã từng hoài nghi, có phải mình đang nằm mơ hay không nữa.
Trước kia ở Ba Hà sơn, Hà Phi Quan bọn hắn đã từng tổ chức nhiều lần hội đấu giá.
Mặc dù mỗi lần đều có không ít tu chân giả đến tham gia.
Nhưng so sánh cùng lần này thì vẫn còn kém xa.
Huống chỉ, theo hắn nhìn thấy, thì lần này cũng không thiếu những môn phái tu chân xếp hạng trong Địa Tự Hào tới tham dự.
Chuyện như vậy, nếu đặt ở trước kia thì hiển nhiên là không có khả năng.
Xích Hà đạo trưởng cũng không phải kẻ ngu xuẩn, hắn tự nhiên sẽ không cho rằng, những người kia đến đây đều bởi vì mặt mũi của mình.
Tại hắn xem ra, buổi đấu giá lần này khiến cho nhiều môn phái tu chân quan tâm.
Sở dĩ chính là vì đan dược cao phẩm của Phong Sơn phái.
Cho nên trong mấy ngày qua, hắn đối với người của Phong Sơn phái càng thêm khách khí.
Lúc này nhìn thấy Trương Văn Trọng đến, hắn cũng vội vàng chào đón, thần tình mỉm cười nói: “Trương tiên sinh, anh đến sớm vậy! Vị tiểu thư này là bạn gái của anh sao? Quả nhiên xinh đẹp như tiên nữ trên Dao Trì ah!”
Vưu Giai cười cười: “Như thế nào, Chẳng lẽ đạo trưởng đã gặp qua tiên nữ trên Dao Trì rồi sao?”
“Gặp qua....” Xích Hà đạo trưởng cười nói: “Đã từng gặp qua trong ti-vi rồi.”
“Xích Hà đạo trưởng, mồm mép của ông trở nên láu lỉnh từ khi nào thế?” Trương Văn Trọng trêu ghẹo một câu, mới chuyển sang vấn đề chính: “Thế nào, toàn bộ công tác đều đã chuẩn bị xong chưa?”
Xích Hà đạo trưởng vỗ ngực cam đoan: “Yên tâm đi, đều chuẩn bị ổn thỏa rồi! Cam đoan sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ỹ muốn.”
Theo sau hắn còn nói thêm: