Tuy rằng những người xuất hiện tại làng du lịch suối nước nóng hôm nay nhiều hơn hôm qua gấp mấy lần, nhưng dưới sự hợp tác nỗ lực của đệ tử Phong Sơn phái cùng Hà Phi Quan, hội đấu giá tu chân náo nhiệt nhất trong gần trăm năm nay của tu chân giới, đang tiến hành đâu vào đấy, cũng không xảy ra sự nhiễu loạn.
Thừa dịp lực chú ý của mọi người đều bị đài đấu giá trong làng du lịch suối nước nóng hấp dẫn, Trương Văn Trọng thả ra ngũ độc yêu và Mình Xà, Tiêu Đồ bên trong Càn Khôn Hồ, đều hóa thành hình người, thực hiện lời hứa lúc trước của mình, để họ tự mình chọn mua thứ đồ vật chính mình cần.
Ngủ độc yêu còn hoàn hảo, đều từng sinh hoạt trong thế giới loài người, khi mua những vật mình cần, ra giá xem như hợp lý, cũng không quá sai lầm.
Nhưng Mình Xà và Tiêu Đồ thì khác, hai thượng cố Ác yêu một khi nhìn thấy thứ mình muốn, vô luận thế nào cũng muốn lập tức mua cho được.
Trong khoảng thời gian ngắn, đã hô ra những giá vượt quá giá trị của nó, dẫn tới ánh mắt mọi người không ngớt, đều đang âm thầm suy đoán hai bại gia tử dùng tiền như nước chảy này, đến tột cùng là đệ tử của môn phái nào.
Đối với cử động không chút “tiết kiệm” của Mình Xà và Tiêu Đồ, Trương Văn Trọng tuy lắc đầu cười khổ, nhưng cũng không ngăn cản.
Dù sao trong tay hắn có rất nhiều nhất phẩm đan dược, dù Mình Xà và Tiêu Đồ có lãng phí thế nào, cũng vẫn còn dư dả.
Ngoại trừ bảy yêu quái, Vưu Giai và Tô Hiểu Hồng cũng trước sau xuất thủ, mua mấy thứ mình thích.
Trương Văn Trọng thỉnh thoảng cũng ra giá cạnh phách, nhưng hắn mua đại khái đều là một ít linh tài liệu cao phâm.
Với hắn mà nói, vô luận là đan dược, pháp bảo hay phù chú, đều thiếu thốn lực hấp dẫn.
Chỉ bằng đi mua những thành phẩm này, còn không bằng mua linh tài liệu về để tự mình luyện chế.
Ở trong quá trình này, bốn người Lục Hòe vẫn án binh bất động.
Đối với bọn họ mà nói, mục đích tham gia hội đấu giá lần này, chính là mua đan dược vượt ngũ phẩm, trừ phi gặp phải cực phẩm bảo bối làm bọn họ động tâm, bằng không bọn họ đều bảo tồn thực lực, giữ lại để xuất thủ cạnh tranh cao phẩm đan dược.
Sau một phen chờ đợi , bốn người Lục Hòe rốt cục chờ được tới điều mình muốn, mà hội đấu giá tu chân hôm nay, cũng bởi vậy nghênh đón một ý nghĩa sáng tạo mới.
Sau khi bán ra một kiện cửu phẩm bảo khí thuộc hỏa hệ, một đệ tử Phong Sơn phái cầm một hộp gỗ, cẩn thận đi lên đài bán đấu giá.
Khâu Đại Bảo bước nhanh nghênh đón, tiếp nhận hộp gỗ, cũng thật cẩn thận đặt lên trên bàn bán đấu giá.
Tư thái cẩn thận của hai người, dẫn tới lòng hiếu kỳ của mọi người không ngớt, đều đang suy đoán nghị luận:
“Bên trong hộp gỗ kia là thứ gì vậy? Không ngờ làm cho nhân viên công tác của hội đấu giá phải cẩn thận như vậy...Những vật phẩm bán đấu giá trước đó, cũng không thấy bọn họ cẩn thận đến như vậy nha.”
“Không hề nghi ngờ, ở bên trong hộp gỗ này, nhất định là một kiện bảo bối trân quỹ, bằng không bọn họ cũng sẽ không cẩn thận như vậy.”
“Thực sự là bảo bối trân quý sao? Hay đang diễn kịch? Chí ít ta không nhận thấy được có linh khí phát ra từ bên trong hộp gỗ..
Trong lúc mọi người còn đang hiếu kỳ suy đoán, bốn người Lục Hòe cùng một ít người biết được tin tức về hội đấu giá lần này, cũng ngồi thẳng người, hai mắt nhìn chằm chằm hộp gỗ đặt trên bàn đấu giá, miệng lẩm bẩm chỉ một câu giống nhau: “Rốt cục tới.”
Lần này Khâu Đại Bảo cũng không thừa nước đục thả câu, rất nhanh đã mở ra hộp gỗ, lấy ra năm bình đan dược màu sắc khác nhau.
Sau khi cẩn thận đặt lên bàn đấu giá, lúc này mới giới thiệu: “Vật phẩm bán đấu giá kế tiếp, là bốn binh đan dược.
Không đợi Khâu Đại Bảo nói cho hết lời, đã có người cười nhạt lên: “Ta còn tưởng là kỳ trân dị bảo gì, nguyên lai là bốn bình đan dược? Có cần cẩn thận đến như vậy hay không? Chẳng lẽ bốn bình đan dược này đựng linh đan ngoài ngũ phẩm sao?” Hiển nhiên theo những người này xem ra, tư thái cẩn thận của đám người Khâu Đại Bão, căn bản chỉ là một hồi diễn xuất thấp kém mà thôi.
Người đồng ý với hắn cũng không ở số ít, nghi vấn của hắn cũng lập tức chiếm được hưởng ứng cùng duy trì.
Đối mặt với nghi vấn của mọi người, Khâu Đại Bảo vẫn không hề kinh hoảng, trái lại còn đắc ý cười, cao giọng nói: “Vị bằng hữu này nói không sai, đan dược bên trong bốn bình này, thật đúng đều là ngũ phẩm.
Chính là Huyền Diệu Đan, Như Ý Đan, Thập Toàn Hoàn và Càn Khôn Đan mỗi bình có hai mươi viên, giá cạnh phách là hai vạn viên nhất phẩm đan dược cho mỗi bình.
Bằng hữu có hứng thú, mau nhanh hạ thủ.
Dù sao ở tu chân giới hiện nay, đan dược ngũ phẩm chỉ có thể gặp mà không thể cầu.”
Câu nói của Khâu Đại Bảo, giống như đốt trúng thùng thuốc nổ, làm cho cả làng du lịch suối nước nóng trong nháy mắt liền sôi trào lên.
Đại bộ phận mọi người, đều bị tin tức này làm chắn kinh, bọn họ giống như phát điên, thất thanh kinh hô:
“Ngũ phẩm đan dược? Không ngờ thật là ngũ phẩm đan dược?”
“Huyền Diệu Đan, Như Ý Đan, Thập Toàn Hoàn và Càn Khôn Đan...Trời ạ, ta không có nghe lầm đi? Những đan dược này..
, những đan dược này không phải đã sớm thất truyền rồi hay sao?”
“Lần này quả nhiên ta không đến không, không chỉ gặp được linh khí bát phẩm, còn
Gặp được đan dược ngũ phẩm trong truyền thuyết.”
Ngay khi những người này còn chưa kịp hồi phục lại tỉnh thần, bốn người Lục Hòe cùng một ít người đã sớm nhận được tin tức, đã lập tức tranh đoạt đan dược ngũ phẩm kia.
Làm kẻ khác kinh ngạc chính là, bốn người Lục Hòe lại ra giá với bốn loại đan dược khác nhau, cũng không hề cạnh tranh lẫn nhau.
Đối với loại phản ứng này của bọn họ