Sau khi dặn dò đệ tử Phong Sơn phái một ít hạng mục công việc cần chú ý, Trương Văn Trọng liền ngồi xe quay về huyện Ẩn Ngạc.
Khi hắn đi vào nhà, Vưu Giai và Tô Hiểu Hồng sớm đã ở trong nhà, đang tán gẫu cùng Vương Hân Di và tiểu Liên Nam.
Sau khi rời xa làng du lịch suối nước nóng dày đặc mùi máu tươi giống như tu la luyện ngục, lại có Tô Hiểu Hồng dùng linh lực thay nàng điều dưỡng, thân thể cùng tình huống của nàng nhất thời khôi phục rất nhiều, dù sắc mặt nguyên bản tái nhợt cũng đã khôi phục sự hồng nhuận.
Nhìn thấy Trương Văn Trọng trở về, Vưu Giai và Tô Hiểu Hồng vội vã đứng dậy nghênh đón.
Vương Hân Di còn dùng giọng nói hơi oán giận nói: “Em trai, em đi đâu vậy? Sao lại để Giai Giai và tiểu muội quay về một mình? Hai nàng đều là người bên ngoài tỉnh, nếu như đi lạc thì làm sao bây giờ?”
Tô Hiểu Hồng nhất thời bị chọc cười, vừa cười vừa nói: “Hân Di tỷ chị cũng quá khinh thường chúng em đi thôi? Chúng em là hai người trưởng thành, cho dù thế nào, cũng không cần đến nỗi đi lạc chứ?”
Đối mặt sự chỉ trích của Vương Hân Di, Trương Văn Trọng cũng không tức giận cũng không giải thích, chỉ mỉm cười, lập tức nhìn Vưu Giai thân thiết hỏi: “Thế nào, hiện tại em cảm giác thoải mái hơn chút nào không?”
Vưu Giai ngọt ngào cười, hồi đáp: “Được tiểu muội chăm sóc, em đã khá hơn.
Sự tỉnh của anh đều xử lỹ xong rồi chứ?”
“Ân, đã xử lý tốt.” Trương Văn Trọng hồi đáp.
Hắn còn chưa nói xong, Vương Hân Di liền xen mồm hỏi: “Làm sao vậy? Vưu Giai sinh bệnh hay sao?”
Vưu Giai biết có chút chuyện tạm thời còn chưa thể nói với Vương Hân Di, chỉ tìm lý do để giải thích: “Đại khái là có chút không hợp khí hậu, vừa rồi được nghỉ ngơi một lát, đã thoải mái hơn.”
“Vậy là tốt rồi.” Lúc này Vương Hân Di mới thở dài một hơi, yên lòng.
Sau khi nói chuyện phiếm một phen, Trương Văn Trọng lại dẫn mọi người đi dạo quanh những cảnh điểm du lịch trong huyện Ẩn Ngạc.
Bởi vì hiện tại đang lúc nghỉ đông, mấy cảnh điểm du ngoạn sóng người như nước, rất náo nhiệt.
Bốn cô gái đều rất thích náo nhiệt, ở những cảnh điểm du ngoạn chơi đùa rất vui vẻ.
Nhất là Vưu Giai, sau tràng diện thảm liệt đầy máu tanh trước đó, trong lòng ít nhiều đều để lại một ít bóng ma.
Lúc này, đi theo mọi người cùng du ngoạn, cũng làm bóng ma trong lòng nàng từ từ biến mất.
Đối với biểu hiện tâm lý của Vưu Giai, người khác tuy rằng không phát hiện ra, nhưng Trương Văn Trọng lại nhạy cảm nhìn thấy rõ.
Hắn thoáng gật đầu, hài lòng nở nụ cười.
Sở dĩ hắn đề nghị mọi người ra ngoài du ngoạn, mục đích chính là vì hóa giải bóng ma trong lòng Vưu Giai.
Phải biết rằng, bóng ma tuy nhỏ, chỉ tiềm tàng tận sâu trong nội tâm, đợi khi Vưu Giai bước lên con đường tu chân, liền có khả năng dần dần hóa thành tâm ma, tại họa đến nàng.
Đối với những thứ có khả năng uy hiếp nàng, hắn tự nhiên phải bóp chết từ bên trong nôi.
Buổi đi chơi kéo dài đến lúc trăng sáng sao thưa mọi người mới quay về nhà khi còn cảm thấy chưa hoàn toàn tận hứng.
Tối hôm nay, đợi khi mọi người đẫ ngủ, Trương Văn Trọng liền gọi Tô Hiểu Hồng ra phòng khách, phân phó nàng ăn vào một viên Cừu Phẩm Tam Liên Đan, để đề thăng tu vi.
Mà Trương Văn Trọng, sau khi dùng Mê Hồn Dịch làm những người khác lâm vào trong giấc ngủ say, tránh quấy rối Tô Hiểu Hồng tu luyện, liền canh giữ bên cạnh thay nàng hộ pháp.
Sau chuyện xảy ra bên trong làng du lịch suối nước nóng, nhất là biết được có yêu quái thực lực bất phàm đang ẩn núp trong chỗ tối rình mỏ, Trương Văn Trọng liền đem chuyện đề thăng thực lực đặt lên vị trí thứ nhất.
Với tu vi hiện tại của Trương Văn Trọng, đã đạt tới Hóa Thần kỳ.
Nếu như không có kỳ ngộ hoặc cực phẩm đan dược phụ trợ, muốn đề thăng, cũng không thể thực hiện được trong thời gian ngắn ngủi.
Cho nên trong lúc đang khổ tu, hắn cũng bắt đầu tìm cách đề thăng tu vi cho Tô Hiểu Hồng cùng đệ tử Phong Sơn phái.
Chỉ cần có thể đề thăng tu vi cho những người này, cũng Chẳng khác nào tăng cường thêm thực lực của bản thân.
Sau một đêm luyện hóa hấp thu, Tô Hiểu Hồng cũng đã tiêu hóa xong dược lực trong Cửu Phẩm Tam Liên Đan.
Tuy rằng bởi vì tu vi bản thân, khi luyện hóa hấp thu đan dược, cũng làm lãng phí không ít linh lực.
Nhưng linh lực thu được cũng làm cho tu vi của nàng một lần từ Kim Đan sơ kỳ nhảy lên tới Kim Đan đỉnh kỳ.
Chỉ trong một đêm, tu vi đề thăng ba cấp bậc.
Độ tu luyện như vậy tuy nói so ra kém Trương Văn Trọng, nhưng cũng đủ làm kẻ khác nghẹn họng nhìn trân trối.
Nhất là ở thời đại linh khí loãng như hiện nay, độ đề thăng như vậy, thật sự là kinh khủng, không thể nghi ngờ, chuyện như vậy một ngày tiết lộ ra ngoài, tất nhiên sẽ tạo thành hiệu ứng oanh động trong tu chân giới.
Nhưng Trương Văn Trọng vẫn chưa muốn kết thúc việc đề thăng tu vi cho Tô Hiểu Hồng ngay tại đó.
Hắn khoát tay, đem một viên Cửu Chuyển Bồi Anh Đan đưa vào trong tay Tô Hiểu Hồng.
“Ăn viên Cửu Chuyển Bồi Anh Đan này vào.” Trương Văn Trọng nói: “Chúng ta ra Thêm sức, trong hôm nay phải ngưng luyện được nguyên anh cho cô cho tu vi của cô có thể bước vào Nguyên Anh kỳ.”
“Dạ.” Tô Hiểu Hồng gật đầu, không chút do dự đưa tay ném Cửu Chuyển Bồi Anh Đan vào trong miệng.
Tuy rằng nàng cũng biết, tu vi đề thăng quá nhanh, thì sẽ gặp phải biến cố tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng đồng thời nàng đối với Trương Văn Trọng cũng cực độ tín nhiệm.
Nàng tin tưởng, chỉ cần có Trương Văn Trọng, dù nàng thật sự bị tẩu hỏa nhập ma, cũng sẽ không có gì nguy hiểm.
Sau khi ăn vào Cửu Chuyển Bồi Anh Đan, Tô Hiểu Hồng lại khoanh chân ngồi, bắt đầu hấp thu linh lực ẩn chứa bên trong, dùng ngưng luyện đắp nặn chính nguyên anh của mình.
Cùng lúc đó, Trương Văn Trọng lại triệu hóa Mình Xà