Hội đấu giá tu chân bên trong sân bóng đang hừng hực tiến hành.
Mà bên trong phòng quý khách, cũng đang là cảnh tượng náo nhiệt ầm ĩ.
Hơn nữa sự náo nhiệt bên trong phòng cũng không kém chút nào so với sân bóng mấy vạn người bên ngoài.
Bên trong phòng quý khách, các chưởng môn đều đang vây quanh bên người Trương Văn Trọng, kiệt lực muốn chen đến trước mặt hắn, đem linh tài liệu do tông phái mang đến đưa cho hắn xem, để mong có thể bán được một giá tốt.
“Trương tiên sinh, hãy nhìn xem linh tài liệu của chúng tôi một chút, đây chính là địa cấp cửu phẩm Hồng Liên Hỏa Thạch.
Là linh tài liệu hòa hệ, vô luận dùng để luyện đan hay luyện khí, đều không tệ đâu.”
“Ta van ngươi, đừng lấy địa cấp linh tài liệu ra làm mất mặt có được hay không? Trương tiên sinh, đây là thiên cấp nhất phẩm linh tài liệu Huyền Mình Hàn Băng do bổn phái tìm được.
Ngài nhìn thử màu sắc của Huyền Mình Hàn Băng, cả vật thể đều màu lam nhạt, không hề nghi ngờ, đây là Huyền Mình Hàn Băng có độ tỉnh khiết cực cao, thế nào, ngài cho một cái giá đi.”
“Đây là linh tài liệu thiên cấp nhị phẩm do bổn tông cất giữ, Cửu Tiêu Côn Lôn Mộc, Trương tiên sinh thân là đệ tử thân truyền của tiên nhân, tất nhiên là người biết hàng, khẳng định biết được sự trân quý của nó.
Bổn tông dự định dùng nó đổi vài viên lục phẩm đan dược, hẳn không xem là quá phận chứ? Dù không thể đổi lục phẩm đan dược, đổi nhiều ngũ phẩm đan dược cũng có thể.”
“Trương tiên sinh, ngài hãy xem, đây là Thiên Niên Thủy Hỏa San Hô.
Những chưởng môn rất sợ Trương Văn Trọng không nhìn tới linh tài liệu cao phẩm của bọn họ, hận không thể trực tiếp nhét vào trong túi hắn.
Một màn như vậy, những người khác nhìn vào thật đúng là có vài phần cổ quái cùng buồn cười.
Xích Hà đạo trưởng cùng Trác Thanh Liên cũng đang ở bên trong phòng quý khách, lúc này cũng bị các chưởng môn tâm tĩnh kích động lấn tới tận góc phòng.
Nhìn cảnh tượng nhiệt náo trong phòng, hai người đều trợn tròn mắt, hai mặt nhìn nhau, không thể tin được một màn mình nhìn thấy.
Xích Hà đạo trưởng vẻ mặt khiếp sợ, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Trời ạ, địa cấp cửu phẩm linh tài liệu, không ngờ cũng bị người xem là rác rưỡi để khinh bỉ? Đây.., đây còn thiên lý nữa hay không? Còn có nhiều thiên cấp linh tài liệu như vậy..
, ta có phải đang nằm mơ không đây?”
Đối với tiểu tông phái như Hà Phi Quan mà nói, linh tài liệu địa cấp lục thất phẩm, đều được xem là thật trân quý.
Địa cấp cửu phẩm linh tài liệu, ở trong mắt bọn họ quả thực là trân bảo hiếm có.
Nhưng ở thời khắc này, không ngờ còn bị người làm hèn mọn.
Chuyện như vậy nếu như bị tiểu tông phái bên ngoài nhìn thấy được, còn không biết sẽ ước ao đố kỵ thành dạng gì.
Không chỉ có Xích Hà đạo trưởng, dù là Trác Thanh Liên luôn lạnh lùng băng băng, gương mặt không hề gợn sóng lúc này cũng phải nhỏ giọng cảm khái: “Những tông phái này không hổ có nội tĩnh mấy trăm năm lịch sử.
Cao phẩm linh tài liệu họ cất giữ, phẩm cấp cao, số lượng nhiều, quả nhiên làm kẻ khác trố mắt, xem ra Hà Phi Quan chúng ta muốn trở thành một trong số bọn họ, còn có một đoạn đường rất dài cần phải đi.”
Vẻ rầm rĩ náo nhiệt bên trong phòng khiến người ta hoa mắt, căn bản nghe không được bọn họ đang nói gì.
Rơi vào đường cùng, Trương Văn Trọng chỉ đành dùng tay làm thủ thế ý bão mọi người an tĩnh lại, nói: “Hôm nay các vị mang tới linh tài liệu, Phong Sơn phái chúng tôi toàn bộ đều lấy hết, về phần giá cả, cứ chậm rãi bàn, đừng giống như ong vỡ tổ ồn ào.
Nói cách khác, tôi căn bản không nghe được các vị đang nói gì.”
Câu nói của hắn làm các vị chưởng môn không khỏi đỏ mặt.
Đồng thời bọn họ cũng đều nghe theo an bài của hắn, an tình trở lại, chờ đệ tử Phong Sơn phái phối hợp, bài ra một đội ngủ thật dài, thành thật chờ đợi tiến hành giao dịch cùng Trương Văn Trọng.
Một màn như vậy, lần thứ hai làm Xích Hà đạo trưởng và Trác Thanh Liên chấn kinh.
Phải biết rằng, những chưởng môn bên trong phòng quý khách đều là đại nhân vật tu vi tinh thâm, thành danh đã lâu.
Để cho bọn họ thành thật đi xếp hàng, quả nhiên là chuyện nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Hành động như vậy, đại khái cũng chỉ có Trương tiên sinh mới làm được đi?” Xích Hà đạo trưởng lắc đầu cảm khái nói.
Tông phái bên trong phòng quý khách, đều nằm trong trăm môn phái Địa Tự Hào.
Đối với bọn họ mà nói, tiêu hao nhất phẩm đan dược tuy rằng rất lớn, nhưng bọn hắn có thể kiếm lại được từ phương pháp khác.
Cho nên lần này bọn hắn xuất ra cao phẩm linh tài liệu, mục đích cũng không phải là vì nhất phẩm đan dược, mà là đan dược ngoài tứ phẩm.
Đối với việc này, Trương Văn Trọng cũng không có ý kiến.
Bất quá trong tay hắn tạm thời không có nhiều tứ phẩm đan dược như vậy.
Sau một phen trao đổi, những tông phái đều đồng ý cho hắn thu hàng trước sau đó trả đan dược sau.
Đối với Trương Văn Trọng và Phong Sơn phái, bọn họ tự nhiên là tin tưởng.
Đồng thời bọn họ rành mạch từng câu, Phong Sơn phái tuyệt đối sẽ không vì một chút đan dược mà trở mặt cùng nhiều tông phái như vậy.
Trong khi tiến hành giao dịch với các tông phái, Trương Văn Trọng lại để Tiêu Đồ, Mình Xà và ngủ độc yêu cùng với đệ tử Phong Sơn phái dùng đan dược nhất phẩm trắng trợn thu mua linh tài liệu đủ loại phẩm cấp trong buổi đấu giá, cùng với pháp bảo, phù chú phẩm cấp cao.
Dù sao, hiện tại trong tay Phong Sơn phái nắm giữ nhất phẩm đan dược với số lượng kinh người, giữ lại cũng không làm gì, không bằng nhân cơ hội này dùng hết ra ngoài.
Sau khi làm xong giao dịch với các tông phái, Trương Văn Trọng cũng không ở lâu tại Vân Thai thị, liền quay về hội sở Mục Mã Trưởng, bắt đầu luyện chế đan dược.
Có linh tài liệu sung túc, tốc độ Trương Văn Trọng luyện chế đan dược tự nhiên cũng thật nhanh.
Trong nhiều ngày kế tiếp, Trương Văn Trọng vẫn ở lại bên trong Mục Mã Trưởng để luyện đan.
Bên chỗ hội đấu giá, tuy rằng hẳn không đích thân tới, thế nhưng đã phai ra Tiêu Đồ, Mình Xà cùng ngủ độc yêu.
Với ánh mắt của