Tuy rằng phương thuốc do Trương Văn Trọng viết ra chỉ tuyển dụng toàn bộ dược liệu đều là thuốc Đồng y tương đối thông thường, bên trong phòng thuốc Đồng y loại dược vật này được dự trữ với số lượng rất nhiều.
Nhưng vấn đề là hiện tại đã mình xác người bị nhiễm bệnh dịch kiểu mới cũng đã có tới mấy vạn.
Người bị nghi nhiễm bệnh số lượng lại càng lúc càng nhiều.
Hơn nữa, trước khi bệnh dịch này còn chưa hoàn toàn bị đập chết, nhân số cũng không ngừng kéo lên.
Hiện tại mặc dù bên trong bệnh viện trung y Vân Thai thị đã nhận số lượng bệnh nhân cũng đã quá tải, dưới tình huống này, dược liệu trong phương thuốc gặp phải tình trang khan hiếm cũng Chẳng có gì đáng kỳ quái.
Nguyên bản dưới tình huống dược liệu không đủ, bệnh viện có thể liên lạc những công ty bán thuốc Đông y tại Vân Thai, hoặc phái người đến chợ thuốc Đông y mua thuốc.
Nhưng vấn đề hiện tại khi trận bệnh dịch bạo phát, công y thuốc Đồng y cũng đã nghỉ không tiếp tục kinh doanh, bọn họ cũng đã đủ cách rời đến phần đất bên ngoài, mà chợ thuốc Đồng y từ chỗ náo nhiệt rầm rĩ ngày trước, biến thành trống trơn đãng đãng, cảnh tượng ngay trước cửa có thể giăng lưới bắt chìm.
Cùng lúc dược liệu cần thiết đã dùng hết, mặt khác lại mua không được dược liệu như thế.
Rơi vào đường cùng, chủ nhiệm phòng thuốc Đông y mới có thể chạy tới tìm Trương Văn Trọng, nhìn xem có thể sử dụng dược liệu khác để thay thế, hóa giải nguy cơ thiếu thuốc lần này.
Sau khi làm rõ nguyên do chuyện này, Trương Văn Trọng không khỏi nhíu mày trầm ngâm.
Sau một lát, mới lắc đầu nói: “Dược liệu được chọn trong phương thuốc đều do tôi trải qua thực nghiệm lâm sảng mới tuyển ra tới.
Nếu như gia tăng hoặc giảm thêm, hay dùng dược liệu khác thay thế, hiệu lực của thuốc chỉ sợ sẽ suy giảm lớn.
Mọi người đang bận rộn nấu thuốc bên trong phòng, lúc này đều dựng lỗ tại nghe Trương Văn Trọng và chủ nhiệm phòng thuốc Đông y nói chuyện.
Khi bọn họ nghe nói dược liệu dùng trị bệnh đang thiếu, thác trên mặt đều biến thành ngưng trọng.
Nhạc Tử Mẫn cũng thế, hắn vừa vội vàng nấu thuốc, vừa nhíu mày nói: “Có khả năng từ bệnh viện khác điều tới thêm dược liệu dành khẩn cấp?”
Chủ nhiệm phòng thuốc Đông y lắc đầu nói: “Tôi đã sớm fax phương thuốc của Trương giáo thụ cho bệnh viện khác.
Nghĩ tới hiện tại toàn bộ bệnh viện trong Vân Thai thị đều đang bận rộn dùng thuốc.
Theo tôi được biết, hiện tại bọn họ cũng đã xuất hiện tĩnh trang thiếu thuốc.
Bản thân họ còn lo không xong, làm gì còn thuốc dư mà đưa đến cho chúng ta? Về phần những bệnh viện huyện chung quanh Vân Thai, chúng tôi đã đưa ra tín hiệu cầu cứu bọn họ.
Chỉ là không biết có thể từ chỗ họ triệu tập được bao nhiêu dược liệu...”
Chuyên gia truyền nhiễm học Bạch Hiểu Xuyên trầm giọng nói: “Như vậy đi, tôi lập tức đem việc này báo cáo với quân đội, tranh thủ để quân đội từ trong toàn quốc triệu tập dược liệu, làm giảm bớt nguy cơ này.” Hắn giao việc đang làm cho người khác, tự mình đi nhanh ra khỏi phòng, đi gọi điện thoại hướng quân đội xin giúp đỡ.
Viện trưởng bệnh viện trung y Vân Thai lúc này cũng đang ở bên trong phòng thuốc, câu nói của Bạch Hiếu Xuyên cũng nhắc nhở hắn, hắn vội vã nói: “Mặc dù quân đội có thể triệu tập dược liệu từ khắp nơi trong toàn quốc, chỉ sợ thời gian cũng không nhanh.
Hiện tại tôi đem chuyện này báo cáo chính phủ, để chính phủ đứng ra giúp chúng ta nghĩ biện pháp.” Dứt lời hắn cũng đi ra khỏi phòng thuốc để liên hệ chính phủ.
Trương Văn Trọng gọi Trần Nhàn đến trước người, dùng phương pháp truyền âm nhập mật hỏi: “Có biện pháp nào dùng mạng lưới quan hệ của Trần gia ở tại Vân Thai thị triệu tập một nhóm dược liệu để hóa giải chuyện khẳn cấp này?”
Đối với lời phân phó của Trương Văn Trọng, Trần Nhàn cũng không dám chậm trễ, vội vã hồi đáp: “Trong đệ tử Trần gia, đích xác có mấy người làm sinh ý về phương diện dược tài.
Để tôi liên lạc bọn họ để cho bọn họ vô luận như thế nào, cũng phải đưa tới một nhóm dược liệu.”
“Tốt.” Trương Văn Trọng gật đầu nói: “Vậy cô mau nhanh phân phó bọn họ hành sự.
Mặt khác, không ngại nói cho bọn họ, chỉ cần có thể tìm được dược liệu, để bệnh nhân không rơi vào cục diện không thuốc trị bệnh, tôi sẽ nhớ cho họ một công lớn.
Sau này tất có hậu thường.”
“Dạ, tôi đi phân phó cho họ.” Trần Nhàn đáp, xoay người đi ra khỏi phòng thuốc Đông y, tìm một chỗ yên lặng không người, lấy điện thoại gọi cho mấy người làm sinh ý dược tài trong Trần gia, thuật lại mệnh lệnh của Trương Văn Trọng.
Mà ngay khi nàng vừa nói chuyện xong, lại nhận được điện thoại do Lục Hòe gọi tới.
Sau khi nghe xong Lục Hòe kể lại, sắc mặt Trần Nhàn nhất thời biến đổi, nàng không dám chậm trễ, vội vàng đi tới trước người Trương Văn Trọng, hồi báo: “Tông chủ, Lục Hòe vừa gọi điện thoại tới, nói bọn họ phát hiện tung tích của hai yêu quái Ngạo, Sơn tại trưởng trung học đệ ngủ Vân Thai, còn bao vây tiễu trừ.
Nhưng ngay khi bọn họ gần thành công, hai yêu quái đã hiện ra chân thân của Ngạo Nhân và Sơn Tạo, tuôn ra thực lực cường đại, mạnh mẽ giết ra một đường máu, đã chạy trốn.
Hiện tại những tông phái đã đến Vân Thai thị cũng đang triển khai sưu tìm quanh Vân Thai...
“Hai yêu quái, nguyên lai đúng là Ngạo Nhân và Sơn Tạo.
Sơn Tạo vốn có năng lực Thả ôn dịch đặc thù.
Xem ra ôn dịch lần này của Vân Thai thị hẳn do chính hắn phóng xuất ra.” Vùng lông mày của hắn nhướng lên, nhìn Trần Nhàn nói: “Cô nói cho những tông phái tham gia bao vây tiễu trừ Ngạo Nhân và Sơn Tạo ở trưởng trung học đệ ngủ, nói Phong Sơn phái sẽ đưa lên một phần lễ vật xem như cảm tạ, còn thỉnh bọn họ tiếp tục tru giết hai yêu quái, bọn chúng một ngày không chết, trận ồn dịch sẽ như tro tàn lại cháy, thậm chí khả năng còn có ồn dịch kiểu khác xuất hiện.”
“Dạ.” Trần Nhàn gật đầu đáp.
Trương Văn Trọng suy nghĩ một lát, lại nói: “Mặt khác, cô nói cho các tông phái, phàm là trong quá trình bao vây