Những người cùng tổ với Trương Văn Trọng là Lục Hòe, Tôn Đình Quân, Tiêu Chấn, Hoắc Thanh.
Sở dĩ chọn những cao thủ của bốn phái này, không chỉ bởi vì bọn hắn có quan hệ chặt chẽ với Trương Văn Trọng, mà còn bởi bốn phái này đều nguyện ý tuân theo mệnh lệnh của Trương Văn Trọng, sẽ không làm ra những chuyện bằng mặt mà không bằng lòng.
Vô luận Trương Văn Trọng hay là các tu chân giả khác, đều rất rõ ràng: “Nếu không nhanh chóng tìm ra Lệ Yểm, đem bọn chúng tiêu diệt, thì hậu quả cũng sẽ trở nên phi thường nghiêm trọng.”
Hai chân vừa mới bước vào nhà bảo tàng, nhóm người Trương Văn Trọng liền cảm thấy hoàn cảnh xung quanh mình, trong tức thì đã thay đổi triệt để.
Nguyên bản trên bầu trời khô thoáng nắng ráo, ở một khắc này mây đen ùn ùn kéo đến.
Từ xa nhìn lại, liền giống như một con ác ma đang giương nanh múa vuốt, hướng về phía đám người xâm nhập nhà bảo tàng, phát ra một tiếng cười gian manh bén nhọn chói tai.
Từng luồng hắc vụ, trong khoảnh khắc quay cuồng xung quanh đám người Trương Văn Trọng, khiến cho chỉnh thể tòa nhà bảo tàng đều bị bao phủ bên trong luồng hắc vụ, đưa tay ra không nhìn thấy được năm ngón.
Đối với biến hóa xuất hiện bất thình lình này, những thành viên của Đặc Cần Tổ với kinh nghiệm phong phú sớm đã có đoán trước.
Ngay khi tình huống dị thường phát sinh, Béo hòa thượng, Tam Si không hẹn mà cùng nhíu mày, đồng thanh quát: “Kết trận!”
Thành viên của Đặc Cần tổ sớm đã có chuẩn bị, nên mau chóng xuất pháp bảo hình chiếc gương ra, nhắm thẳng về phía tòa nhà bảo tàng, trong miệng thì tụng niệm những câu thần chú tối nghĩa.
Từng đạo quang mang mắt thường khó có thể nhìn thấy, từ trong chiếc gương phóng ra.
Lập tức hình thành một trận pháp huyền hoặc, ngăn cản tầm mắt của dân chúng bình thường.
Đặc Cần Tổ làm như thế, cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ mà thôi, cũng không thể để cho dân chúng bình thường nhìn thấy cảnh tượng tòa nhà bảo tàng này biến thành U Minh Quỷ Vực được!
Để tránh những tai nạn không cần thiết, Đặc Cần Tổ dùng một chút thủ đoạn cũng không có gì là đáng trách.
Sau khi dùng pháp bảo giống như hình chiếc gương nhỏ, hợp thành đại trận huyền hoặc che mắt dân chúng xong, Béo hòa thượng cũng thở phào ra một hơi nhẹ nhõm, ánh mắt híp lại, xuyên thấu qua trận pháp huyền hoặc, nhìn tới phía nhà bảo tàng đã biến thành U Minh Quỷ Vực, không khỏi lo lắng nói: “Tòa nhà bảo tàng này đã biến thành U Minh Quỷ Vực rồi, còn hơn cái U Minh Quỷ Vực lần trước ở Hán khu bỏ hoang....Thật không biết, Trương tổ phó có thuận lợi tìm ra hành tung của Lệ Yểm, đem nó tiêu diệt không đây?”
Tam Si tiếp lời nói: “Yên tâm, lần này đi theo Trương tổ phó có khoảng hơn trăm cao thủ trong tu chân giới.
Ta tin tưởng bọn hắn nhất định sẽ thành công tiêu diệt Lệ Yểm, đáng tiếc tu vi của ta quá thấp, nếu không ta sẽ xin đi theo Trương tổ phó, để hàng yêu trừ ma...
Ngay khi Béo hòa thượng và Tam Si đang cảm khái, thì nhóm người Trương Văn Trọng đã hoàn toàn bị luồng hắc vụ kia bao phủ quanh thân.
Ở trước mắt bọn hắn, ngoại trừ hắc vụ cuồn cuộn ra, thì chẳng còn trông thấy một cái gì khác.
Không đợi Trương Văn Trọng lên tiếng, Lục Hòe ở phía sau đã nở nụ cười lạnh: “Âm khí sương mù? Hừ, chẳng qua chỉ là một chút kĩ xảo bất nhập lưu mà thôi, cư nhiên lại không biết xấu hổ đem ra dọa chúng ta hay sao? Lệ Yểm này, thật đúng là khinh người thái quá!”
Lục Hòe nhấc tay phải lên, một đóa Hỏa Liên rực lửa, liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.
Ngay sau đó, đóa Hỏa Liên này chậm rãi bốc lên, phiêu phù ở trên đỉnh đầu mọi người.
Dưới sức nóng cường đại của đóa Hỏa Liên, luồng hắc vụ bao phủ bốn phía xung quanh, rất nhanh liền bị xua tan, làm cho tầm nhìn của mọi người khôi phục lại trạng thái bình thường.
Sau khi chứng kiến rõ ràng tình huống bên trong tòa nhà bảo tàng xong, mọi người không hẹn mà đồng thời nhíu mày.
Chỉ thấy trong nhà bảo tàng, dưới sàn nhà, vách tường, trên trần nhà, nơi nơi đều có máu đen khí tức tanh nồng, khiến cho tòa nhà bảo tàng nguyên bản tràn ngập chân khí văn hóa, lúc này liền đã biến thành một cái địa ngục âm trầm đáng sợ.
Trương Văn Trọng đảo mắt nhìn xung quanh một cái, liền thu hồi ánh mắt, sau đó đem thần thức trải rộng ra bên ngoài.
Một bên trầm giọng nói: “Tòa nhà bảo tàng này, đã bị yêu lực của Lệ Yểm phù phép thành U Minh Quỷ Vực, tùy thời đều có thể xuất hiện oan hồn lệ quỷ, cho nên mọi người nhất định phải đề cao cảnh giác, ngàn vạn lần không được lơ là.”
Bốn người Lục Hòe gật đầu, đều cảm thấy Trương Văn Trọng nói rất có đạo lý.
Trong cái U Minh Quỷ Vực âm trầm đáng sợ này, bất kỳ một giây phút buông lỏng cảnh giác nào, đều là một nhát đao chí mạng.
Sau khi thương nghị ngắn gọn một phen, bọn hắn đều tự điều chỉnh trận hình, để cho Lục Hòe tu luyện công pháp hệ hỏa, dẫn theo đệ tử Linh Xu Phái đi trước mở đường đối địch.
Tiêu Chấn và Hoắc Thanh thì phân biệt suất lĩnh đệ tử Ba Sơn tiêu gia cùng Liễm Sơn kiếm tông, cảnh giới ở hai bên trái phải, còn Tôn Đình Quân thì suất lĩnh đệ tử Hoa Gian phái,