Trương Văn Trọng và Lâm Tử Mạn cùng quay lại nhì, vừa lúc thấy người thiếu nữ có bộ ngực vĩ đại kia, xuất hiện ngay tại hành lang trong phòng y tế, vẻ mặt hưng phấn nhìn Trương Văn Trọng quơ quơ tay.
“Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền tới.
Văn Trọng, diễm phúc của anh thật đúng là không cạn đó, mới đi cùng Vưu tiểu thư, đảo mắt lại có thêm một vị tiểu mỹ nhân nhỉ!” Lâm Tử Mạn vừa nói, trong giọng ít nhiều có chút vị đạo chua chát.
Nhưng chính ngay cả bản thân nàng cũng không hề nhận thấy được.
Nhìn thiếu nữ, Trương Văn Trọng chỉ cảm thấy đau đầu, hắn lắc đầu cười khổ nói: “Tử Mạn, cô cũng đừng trêu tôi nữa, tôi đối với loại tiểu nha đầu chưa thành niên này không có chút hứng thú nào.”
“Qua thêm vài ngày tôi đã được 18 tuổi, đến lúc đó không phải đã thành niên rồi sao? Hơn nữa tôi nhỏ chỗ nào? Chẳng lẽ nơi này không phải lớn lắm sao chứ?” Thiếu nữ sôi nổi chạy tới trước người Trương Văn Trọng, vừa vặn nghe thấy được Trương Văn Trọng nói, vội vàng ưỡn bộ ngực vĩ đại của mình lên.
Nhìn thấy màn này, Lâm Tử Mạn cũng không nhịn được nữa, bật cười một tiếng.
Nàng vội vàng dùng tay che miệng lại: “Hai người trò chuyện, tôi còn có chút chuyện phải làm.” Nàng giống như bỏ chạy quay trở về phòng mình, nhưng lại dựng thẳng tai lên muốn nghe trộm Trương Văn Trọng và thiếu nữ nói chuyện gì.
Thiếu nữ cũng không để ý tới Lâm Tử Mạn, vốn nàng chỉ đến tìm Trương Văn Trọng, chỉ cần Trương Văn Trọng không bỏ chạy là được.
Lúc này nàng cười dài nói: “Trương lão sư, em vốn cho rằng khoảng tám giờ rưỡi thầy mới đến làm, định đi sớm hơn nửa giờ làm vệ sinh cho phòng làm việc của thày, nhưng không ngờ thầy lại đến sớm hơn cả em.
Ài, thầy đang chuẩn bị đi pha trà phải không? Đưa cho em đi.”
“Không cần đâu, tôi tự mình làm được.” Trương Văn Trọng vội từ chối.
“Thầy đừng khách sáo với em mà.” Thiếu nữ kêu lên một tiếng rồi đoạt lấy chén trà trong tay Trương Văn Trọng, rồi nói: “Thân là đệ tử, theo lý nên hầu hạ lão sư, sau này thầy cũng đừng tự mình dọn dẹp phòng làm gì, đều giao cho em làm đi.”
Trương Văn Trọng không khỏi nhíu mày: “Chờ chút, tôi nghĩ cô lầm rồi thì phải, tôi không phải sư phụ cô, cô cũng không phải đệ tử của tôi!”
“Không lầm, không lầm mà.” Trong ánh mắt như thái dương của thiếu nữ hiện lên vẻ giảo hoạt, đắc ý cười nói: “Hiện tại em đang thực tập bên trong phòng y tế này, mà lão sư chỉ đạo cho em chính là thầy.”
“Thực tập? Cô là học sinh của y học viện đại học Ung Thành?” Trương Văn Trọng có chút không tin.
Thiếu nữ gật đầu nói: “Đúng, năm nay em mới thi vào y học viện đại học Ung Thành.
Nếu thầy không tin, em có chứng nhận sinh viên đây.” Nói xong nàng từ trong túi xách lấy ra giấy chứng nhận sinh viên, đưa cho Trương Văn Trọng xem.
Trương Văn Trọng vừa nhìn, giấy chứng nhận sinh viên quả nhiên là của viện y học trường đại học Ung Thành, nhưng hắn vẫn không thể giải thích được, hỏi: “Cô đã là học sinh mới nhập học, lẽ ra nên vào học trong lớp mới đúng chứ, sao lại muốn thực tập lâm sàng rồi?”
Thiếu nữ vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Lão sư, thày nghĩ với khả năng và trình độ hiện tại của em còn cần phải ngồi trong lớp học khoá lý luận cơ bản nữa hay sao? Thầy yên tâm, em không phải tự mình đòi chạy đến đây học tập.
EM tới nơi này học tập là được y học viện đặc phê đó.
Lãnh đạo và lão sư trong y viện cũng xem như cởi mở, biết được tiêu chuẩn của em liền bỏ qua việc cho em học khoá lý luận cơ sở, căn bản ở đó chỉ phí thời gian.”
Trương Văn Trọng cười khổ lắc đầu: “Dù muốn thực tập, cô cũng nên đến bệnh viện Ung Thành mà thực tập chứ? Sao phải chạy đến một phòng y tế nhỏ nhoi như thế này?”
“Những chuyên gia giáo thụ bên trong bệnh viện Ung Thành, em cũng gặp qua không tít, nhưng theo ý em, trong bọn họ không có một người nào có thể so sánh được với thầy.
Cho nên em đặc biệt xin phép được đến đây thực tập, đồng thời còn yêu cầu muốn được theo thầy học tập.
May mắn là lãnh đạo và hiệu trưởng đều đồng ý với yêu cầu của em.
Cho nên hiện tại em đã là thực tập sinh của thầy.” Đang lúc nói chuyện, bình nước nóng cũng đã sôi lên, thiếu nữ pha cho Trương Văn Trọng một chén trà xanh, cung kính đặt lên trên bàn khám bệnh của hắn, sau đó kéo ghế ngồi đối diện hắn, mỉm cười gật đầu nói: “Từ hôm nay trở đi, xin mời lão sư chiếu cố nhiều hơn.”
Trương Văn Trọng cũng không khách khí, nâng chung trà lên nhẹ thổi vài hơi rồi uống một ngụm, sau đó cười nói: “Cô cho rằng trở thành thực tập sinh của tôi là có thể từ chỗ tôi học được thứ gì sao?”
“Trở thành thực tập sinh của thầy cũng không phải mục đích cuối cùng của em, trở thành đệ tử của thầy mới là mục đích chân chính.” Thiếu nữ trả lời.
Trương Văn Trọng bật cười nói: “Muốn trở thành đệ tử của tôi, không phải chuyện dễ dàng, cô phải trải qua được ba bước khảo nghiệm của tôi mới được.”
“Ba bước khảo nghiệm?”