Chương 12
Chuyện gì đang xảy ra thế này, tại sao mấy ngày qua cô không biết gì hết vậy. Cô lập tức gọi điện cho Phương Nghi, cô ấy cũng khẳng định đúng như vậy.
Thì ra số liệu mà lúc trước cơ nhìn thấy chính là kết quả của sự mục rỗng của Minh Ngọc, là do anh không kinh doanh tốt hay là có ai đó cố tình hãm hại. Trần Khánh Minh, Trần Khánh Minh của cô cuối cùng đang ở đâu? Tại sao trong lúc dầu sôi, lửa bỏng thế này, anh lại biến mất, lại để cô một mình như vậy cơ chứ?
Cùng lúc đó, Hoàng Phong, kẻ đã lâu không gặp đứng trước bàn dân thiên hạ chỉ trích Khánh Minh bất tài, anh còn lên tiếng tố cáo về vụ án Hoàng My đã lâu về trước là do có kẻ sắp đặt giúp Khánh Minh chạy tội. Xem ra hắn ta vẫn còn không chịu được kết quả Trần Khánh Minh vô tội, hắn ta vẫn khăn khăn em gái hắn ta là do anh sát hại.
Anh phá sản, lại biến mất. Bố anh không ngó ngàng đến anh, vị hôn thê của anh từ hôn anh, Hoàng Phong lại bóng gió chỉ trích anh giết người. Đây rõ ràng là họ dậu đổ bìm leo, một bước muốn giẫm chết Trần Khánh Minh. Họ thật sự quá đáng, chỉ là trong lúc anh còn giá trị lợi dụng thì mới kiên quyết giành giật anh từ tay cô bằng mọi giá. Bây giờ thì sụp đổ hết rồi sao? Họ không cần anh thì có thể đối xử với anh như vậy sao?
Trần Khánh Minh bây giờ như nước bốc hơi khỏi không gian này, anh hoàn toàn bặt tâm không một tin tức. Tất cả tài sản hiện có của anh đang rao bán với giá rẻ, thậm chí ông bố của anh cũng không buồn nhúng tay vào. Trong giới hắc đạo, mọi người lại đồn đại Hoàng Phong đang đuổi cùng giết tận Trần Khánh Minh đẻ trả thù. Anh thật sự đã rơi vào bước đường cùng.
Bây giờ, trong thế giới tâm tối của anh, chỉ còn có mình cô. Anh hôm nay, không còn thuộc về ai nữa.
Việt Nam đã bước sang mùa hạ nóng bức, cô đặt chân xuống sân bay, đây là đất nước của cô, là quê hương của cô. Sau bao năm xa cách, cảm giác vẫn vẹn nguyên sự yêu thương, nhung nhớ vô bờ bến. Hơn nữa nơi này, đã từng cho cô yêu thương, cho cô gặp anh, rồi cũng chính nơi này, hai lần tước bỏ sự tồn tại về tình yêu của cô. Bây giờ quay về, cô như được sống lại tuổi mười tám, tuổi đời tràn đầy thanh xuân, vui vẻ.
Quay về, có thể bắt đầu lại rồi, muộn hay không không quan trọng, quan trọng là Trần Khánh Minh đang ở đây, nơi đã từng là điểm xuất phát.
Hàn Ngọc nghe Phương Nghi nói, Trần Khánh Minh mấy tháng trước mở công ty ở Việt Nam, hiện đang trong quá trình gầy dựng nhưng do, từ trước quan hệ của anh rất rộng, nhưng không còn mấy ai tin tưởng nhưng mà với tài năng của anh, ít nhiều họ cũng trọng dụng cho nên, tập đoàn mới nhanh chóng phát triển và đứng đầu doanh số trong khu vực.
Mấy ngày trước, Phương Nghi nhận được tin tức Trần Khánh Minh quay về, trực tiếp điều hành công ty cô cũng khá bất ngờ. Tập đoàn “Hàn Ngọc” cô cũng có cổ phần, nhưng rất ít, vị chủ tịch lừng lẫy cuối cùng cũng xuất hiện lại chính là Trần Khánh Minh anh.
Hàn Ngọc bước xuống sân bây, giữa trời nắng gây gắt như đổ lửa như này thật khiến người ta khó chịu, nhưng cô lại vui như vậy. Thì ra thời gian cho dù có dài bao nhiêu thì tình yêu của con người vẫn chỉ vẹn nguyên không đổi.
Người của Phương Nghi đang ở ngoài đón cô, cô bước ra lập tức có một người đàn ông chạy tới cuối đầu chào rồi xách hành lý giúp cô. Chiếc ô tô màu đen đang chờ sẵn, cô bước vào xe, không khí có lẽ được cãi thiện hơn nhiều.
Vừa lên xe, cô lập tức bị họng súng đen ngòm chĩa thẳng vào thái dương, cô chưa kịp hoảng sợ thì Hoàng Phong quay lại nhìn cô nữa cười nữa lạnh lẽo: “Hi, Hàn Ngọc, lâu rồi không gặp.”
Cô im lặng, một lần bị hắn đánh cho chết đi sống lại, bây giờ đối mặt, cảm giác đó là câm