Chương 18
Trần Khánh Minh vừa đóng cửa xe lại lập tức phát giác ra đằng sau anh, có mấy chiếc xe màu bạc đang xé gió chạy tới, anh nhíu chặt mày lập tức nhảy lên phía trước, đẩy tài xế sang một bên, đồng thời hét lớn: “Đi nhanh”
Sáu chiếc ô tô như sáu tên lửa lao băng băng trên đường lộ, Trần Khánh Minh tự tay lái xe, chiếc xe dẫn lối hai chiếc còn lại, con đường khá hẹp cho nên họ chỉ có thể trải thành một dường thẳng mà đi.
Trần Khánh Minh nắm chặt vô lăng, đến ngã ba, anh không nói không rằng rẽ trái, hai chiếc xe còn lại nhận được tin nhắn rẽ phải lao nhanh như gió, ba chiếc xe nãy giờ vẫn ở đằng sau đột ngột dừng lại, sau đó chia ra làm hai ngã đuổi theo xe Trần Khánh Minh và người của anh.
Chiếc xe Trần Khánh Minh nhanh chóng biến khỏi tầm mắt của bọn người Nam Phương, họ như mây như gió không chút do dự lao về phía trước tìm kiếm, nhưng mà bằng đường vòng, Trần Khánh Minh và hai chiếc xe của người anh đã trở lại ngã ba khi nãy, quay ngược về đường cũ.
Bọn người Nam Phương sau khi đến cùng là một cánh đồng lúa và bắp biết họ đã lừa mình lập tức quay đầu trở lại, nhưng mà đồng thời, Trần Khánh Minh và người của anh đã lên bến phà.
Bọn họ đứng trên bục xi măng mắng chửa om tỏi lên, trong khi Trần Khánh Minh đã ở xa tít tắt rồi. Chiếc phà bên kia sông đợi khoảng hơn mười lăm phút mới quay trở lại, thời gian này đủ để Trần Khánh Minh trở về thành phố.
Về đến thành phố còn khoảng bốn ki lô mét thì một loạt xe khác chắn ngang giữa đường, Trần Khánh Minh nghiến răng kêu lên một tiếng mẹ kiếp, bắt đầu lấy súng ra càng quét, bọn người kia đương nhiên cũng có chuẩn bị, màng đấu súng căng thẳng diễn ra.
Trên chiếc xe chóng đạn, Hàn Ngọc vẫn nằm yên chìm vào giấc ngủ, cô không hay không biết gì cả.
Trần Khánh Minh cuối người xuống rồi lại ngẩng lên xả đạn, hai người vệ sĩ của anh thuần thục hai tay, hai súng cũng cùng nhịp điệu hết ngẩng đầu ra rồi lại rút vào.
Tấm kính bị vỡ, mảnh kính văng trên đầu anh đau điếng nhưng anh không để ý, vừa bắt đầu giơ tay nhả đạn lập tức nghe thấy tiếng xé gió của viên đạn bằng đồng vùn vụt lao về phía mình, cánh tay anh bắt đầu thấm máu, anh ôm tay nhưng không than vãn, người của anh cũng bị trúng một viên đạn ở vai trái.
Anh xót xa mắng chửi thậm tệ một lúc bắt đầu lên