Y phục của Hiểu Tinh Trần được treo gọn gàng trên khung gỗ. Y vươn tay, khẽ sờ lên. Chất liệu mềm mại, mặc vào cũng cảm thấy thoải mái. Có điều...hình như y phục hơi mỏng, chẳng may dính nước thì biến thành trong suốt luôn rồi?!
Hiểu Tinh Trần đã hỏi đi hỏi lại hạ nhân nhiều lần, nhưng đến tận giờ Hợi mới có người nói với y, Tiết Dương về rồi. Có lẽ hắn về sớm hơn, nhưng không muốn gặp đi?
Hạ nhân dẫn Hiểu Tinh Trần đến trước sảnh đường, song ba chân bốn cẳng, mấy người đó liền chạy như bị ma đuổi, không cho y cơ hội hỏi thêm. Sao cảm giác chuyện này có điểm kì lạ...
Sảnh đường vốn là nơi Tộc Quân và trưởng lão nghị sự, phía sau có một nhã gian nhỏ tiện nghỉ ngơi được ngăn bằng bình phong, hẳn mấy ngày qua, Tiết Dương là ngủ ở nơi này. Vì hoa các tuy rộng, nhưng chỉ sắp xếp một phòng ngủ. Cửa chính sảnh đường mở hé, Hiểu Tinh Trần tùy tiện đẩy ra là có thể vào. Nhưng y cảm thấy như vậy không tự nhiên lắm... Đứng do dự một hồi, Hiểu Tinh Trần nhấc tay, gõ mấy tiếng lên cửa. Tiết Dương bên trong không nhanh không chậm, giọng cũng lạnh nhạt, nói:
- Vào đi.
Không chờ y tự mở cửa, cửa đã bị linh lực đẩy ra trước. Hiểu Tinh Trần vừa bước vào, đi được hai bước, nó lại tự đóng lại. Y do dự, đứng tại chỗ một hồi lâu, hơi ngẩng đầu lên nhìn phía đối diện. Tiết Dương một thân bộ dáng biếng nhác, nghiêng người ngồi trên ghế da hổ. Hắn vừa mới tắm xong, y phục vốn là mặc đi ngủ luôn, nên chỉ có một lớp, phần cổ rộng, hớ sâu xuống, lộ ra phần lớn da thịt trước ngực và cơ bụng. Thấy Hiểu Tinh Trần, Tiết Dương hơi nâng mắt, song lại ảm đạm cười:
- Ăn mặc như vậy chạy đến tìm ta, là có ý gì? Chẳng lẽ cảm thấy thiếu thốn mặt vào đó, muốn tìm người lấp vào?
Miệng lưỡi hắn chẳng kiêng nể gì, nên vậy, cho dù hắn có nói yêu Hiểu Tinh Trần một trăm, một ngàn lần, y cũng chẳng dám tin. Xiêm y là do Tiết Dương sai người làm cho Hiểu Tinh Trần, y làm sao quyết định? Tóc y vẫn còn hơi ẩm, đâu thể vấn lên được. Lần này là Hiểu Tinh Trần có việc tìm hắn, y nhịn!
Hiểu Tinh Trần giữ khoảng cách nhất định với Tiết Dương, hơi cắn môi. Y còn chưa nói tiếp, hắn đã hỏi:
- Không mang theo chủy thủ nữa?
- ...
Hiểu Tinh Trần ngơ ngác lắc đầu. Hắn hình như hết chuyện để hỏi... Còn mỉa mai y “thích tự vẫn” trước mặt hắn... Tiết Dương còn muốn trêu chọc y thêm, thấy dáng vẻ kia, cuối cùng im lặng phất phất tay áo, hỏi:
- Tìm ta có chuyện gì?
Hiểu Tinh Trần trước giờ đều không