“Gì cơ?”Đường Hậu càng thêm hoảng sợ, nhìn sang Hứa Hằng với vẻ khó tin.
“Ta bị tình nghi là giết Lâm Thành?”Trên mặt Hứa Hằng cũng đầy sự kinh ngạc, đưa mắt nhìn nhau với Đường Hậu.
Nhưng rất nhanh, hắn nhớ ra cái gì đó, nhíu mày lại và sắc mặt dần dần u ám.
Cảnh tượng này, quen thuộc cỡ nào chứ.
Sáu năm trước, lão Hứa cũng bị Tuần Kiểm ti bắt đi tại căn nhà cũ này.
Tội danh là bị tình nghi mưu sát vợ mình.
Sau đó truyền hình khắp thành phố đều đưa tin về vụ việc này, tội danh giết vợ của đại sư võ đạo Hứa Hàn Sơn được thành lập, bị xử phạt án tù chung thân, đồng thời cướp đoạt quyền được thăm phạm nhân, ngay cả địa điểm giam cầm cũng bị giữ bí mật.
Hứa Hằng lại rất rõ ràng, mẹ của hắn căn bản là không chết.
Đêm hôm ba hắn bị bắt đi, mẹ từng xuất hiện ở trước mặt hắn, dặn hắn không nên tra việc này, cứ sống cho thật tốt, sau đó vội vội vàng vàng rời đi, bặt vô âm tín.
Hứa Hằng không có khả năng không điều tra được, mấy năm nay hắn vẫn muốn âm thầm truy tra chân tướng năm đó.
Nhưng có rất nhiều điểm đáng ngờ mà lại chẳng tra được gì cả, tất cả giống như bị cố tình che đậy.
Mà bây giờ, bản án cũ lại lăp lại?Tội danh không có một chứng cứ gì mà lại bỗng dưng rơi lên trên đầu mình, y hệt những gì lão Hứa trải qua năm đó?“Đầu tiên là ba ta, hiện tại lại đến phiên ta?”Hai nắm tay Hứa Hằng siết chặt thành quyền, nhìn về phía người đàn ông trung niên.
Trong lòng hắn suy nghĩ, nếu như cứ như vậy bị mang đi Tuần Kiểm ti, rất có thể mình sẽ giống với lão Hứa năm đó, vô duyên vô cớ bị ụp cho tội giết người, từ đó về sau tung tích không rõ.
“Đừng hòng có ý đồ bỏ chạy chống lại lệnh bắt, bằng không bọn ta có quyền đánh gục và định tội ngươi ngay tại chỗ.
”Có vẻ như người đàn ông trung niên nhận thấy được ý đồ của Hứa Hằng, hắn chậm rãi mở miệng cảnh cáo.
Một khí thế bén nhọn như ẩn như hiện cuốn tới trước mặt.
Đồng tử của Hứa Hằng nhất thời co rút lại, cảm thấy tê dại cả da đầu.
Đối phương không hề nói đùa, nếu như mình định chạy trốn thật, đám người kia tuyệt đối sẽ hạ tử thủ.
Người có thể tiến vào Tuần Kiểm ti làm việc, ít nhất phải là võ giả ở giai đoạn thứ hai.
Mình chỉ là một học sinh trung học, chỉ là một võ giải giai đoạn thứ nhất đả thông sáu mạch, làm sao có thể chạy trốn dưới mắt của đám người kia được chứ?Hứa Hằng lập tức xóa bỏ suy nghĩ xúc động trong đầu, gật đầu nói: “Ta có thể đi với các ngươi, nhưng ta muốn gọi điện thoại trước.
”“Ta có quyền không cho ngươi quyền lợi này, mang đi!”Người đàn ông trung niên ngay lập tức từ chối yêu cầu của Hứa Hằng, đồng thời phất tay ra hiệu.
Mấy đội viên Tuần Kiểm ti bên