Sau khi xuống xe, ba người đến khách sạn nhận phòng cất hành lý trước, sau đó mới vội vội vàng vàng đến phòng họp của đài truyền hình Con Nai.
Đài truyền hình Con Nai, là đài truyền hình bậc nhất của nước Z, các chương trình của đài này đều luôn hướng về nội dung tích cực, không có gameshow, mỗi ngày chỉ phát sóng Bản Tin Thời Sự và các chương trình kiểu như giáo dục xã hội.
Mặc dù chương trình của họ không được bắt mắt lắm, nhưng vì nó được thành lập bởi Cục công nghệ phát thanh của truyền hình quốc gia, với cả đây cũng là đài truyền hình đầu tiên ở nước Z, thế nên sức nặng của nó ở trong lòng mọi người vẫn không gì có thể thể so sánh được.
"Xin chào đạo diễn Lý, cháu là Diệp Niệm Ninh, còn đây là người đại diện và trợ lý của cháu."
Diệp Niệm Ninh mới vừa bước vào phòng họp thì đã trông thấy đạo diễn Lý Tuyên của Xuân Vãn lần này cùng Hứa Độ, còn cả người đại diện của Hứa Độ.
Lý Tuyên là một đạo diễn bậc nhất quốc gia, đã quay không ít bộ phim nổi tiếng, bà cũng là tổng đạo diễn của mấy kỳ Xuân Vãn rồi.
Người trong giới nói bà rất thanh cao, hơn 50 tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn chính là cảm thấy rằng tất cả đàn ông đều không xứng với bà.
Chân tướng của sự thật đến cùng là gì thì Diệp Niệm Ninh không có cách nào biết được, thế nhưng từ ấn tượng đầu tiên của cậu, trái lại cậu cảm thấy được làm việc với một đạo diễn như vậy có lẽ sẽ rất thoải mái.
"Chào đạo diễn Lý, cháu là Tống Tử Khiêm."
"Xin chào đạo diễn Lý, cháu là Trần Ngư Nhi."
Lý Tuyên khẽ gật đầu, "Cứ ngồi xuống trước đi đã."
"Vâng ạ."
Diệp Niệm Ninh, Tống Tử Khiêm và Trần Ngư Nhi ngồi đối diện với bọn người Hứa Độ, Hứa Độ mỉm cười vẫy vẫy tay với Diệp Niệm Ninh, Diệp Niệm Ninh mỉm cười đáp lại, xem như cả hai là đang chào hỏi nhau.
"Tiểu Diệp, Tiểu Hứa, hai đứa đều là những ca sĩ thuộc phái thực lực đang nổi tiếng hiện nay, nhưng theo những gì tôi tra được, dường như cả hai chưa từng hát cùng nhau, đúng chứ?"
Lý Tuyên mở cuốn sổ, lấy một cây bút từ trong túi áo trên ra, vừa viết gì đó vào cuốn sổ vừa hỏi Diệp Niệm Ninh và Hứa Độ.
"Vâng, vẫn chưa từng hợp tác." Diệp Niệm Ninh mở miệng trả lời trước.
"Xem ra những gì tôi tra được là không sai.
Lần này tôi mời hai người đến đây, thật ra là muốn để cho hai người có cơ hội hợp tác hát cùng với nhau, hai người cảm thấy thế nào?"
"Hai chúng tôi sao? Tất nhiên là có thể rồi! Tôi vẫn luôn muốn được hợp tác với thầy Diệp, cảm ơn đạo diễn Lý đã cho tôi cơ hội này!" Hứa Độ nghe thấy Lý Tuyên muốn sắp xếp cho mình và Diệp Niệm Ninh ở cùng nhau, lập tức kích động.
Lý Tuyên nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn Hứa Độ, sau đó lại nhìn về phía Diệp Niệm Ninh, ngắn gọn xúc tích hỏi, "Hai đứa không phải là một đôi đấy chứ."
Vừa dứt câu, cả phòng họp đều là một mảnh tĩnh lặng.
Diệp Niệm Ninh nghi hoặc nhìn Lý Tuyên, "Đạo diễn Lý, xin ngài đừng hiểu lầm, cháu và thầy Hứa chỉ là bạn bè của nhau mà thôi."
Lý Tuyên nửa tin nửa ngờ nhìn Diệp Niệm Ninh, không hỏi thêm câu nào nữa.
"Gần đây hai người có bài hát mới không? Là loại tương đối vui tươi chút, nếu có bài hát mừng năm mới thì càng tốt hơn."
Lý Tuyên ngừng viết, ngồi thẳng dậy lên, nghiêm túc nhìn Diệp Niệm Ninh và Hứa Độ.
"Gần đây cháu vừa mới viết xong một bài, vừa lúc là nói về năm mới, nhưng còn cần phải sửa lại một vài chi tiết."
Vốn dĩ Diệp Niệm Ninh đang đợi Hứa Độ nói trước, nhưng Hứa Độ lại lắc đầu với cậu.
"Tiểu Hứa còn cậu thì sao?" Lý Tuyên nhìn về phía Hứa Độ hỏi.
"Xin lỗi đạo diễn Lý, cháu không có bài hát mới."
Lý Tuyên cau mày, trông có vẻ không hài lòng với Hứa Độ lắm.
"Đạo diễn Lý, không lâu trước đây thầy Hứa vừa xảy ra tai nạn giao thông, mới xuất viện hai ngày trước, nên không kịp viết bài hát mới cũng là chuyện bình thường."
Diệp Niệm Ninh thấy vẻ mặt này của Lý Tuyên liền biết không xong, nói không chừng trong lòng bà đã bắt đầu trừ điểm Hứa Độ rồi.
Vì thế cậu không chút suy nghĩ đã lên tiếng giải thích thay cho Hứa Độ.
Hứa Độ vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhìn Diệp Niệm Ninh, vẻ mặt hoàn toàn không tin rằng Diệp Niệm Ninh sẽ nói thay mình.
Nghe những gì Diệp Niệm Ninh nói vẻ mặt của Lý Tuyên thoáng dịu đi một chút, "Ra là vậy, xét về mặt tình cảm quả thật có thể bỏ qua.
Tiểu Diệp, cậu có bản demo ca khúc mới của mình không?"
Diệp Niệm Ninh gật gật đầu, "Có ghi lại ạ.
Đạo diễn Lý ngài muốn nghe nó sao?"
"Ừm! Nghe thử xem."
Lý Tuyên chống tay lên mặt bàn, rất hứng thú nhìn Diệp Niệm Ninh.
Diệp Niệm Ninh lấy điện thoại mở phần mềm âm nhạc ra, nhanh chóng tìm được một bản mẫu, chỉnh âm lượng lên mức tối đa, sau đó bấm play.
Ngay khi khúc dạo đầu vang lên, đôi mắt Lý Tuyên đã vụt lên tia sáng.
Diệp Niệm Ninh vẫn luôn lén lút quan sát biểu cảm của Lý Tuyên, nhìn thấy Lý Tuyên như vậy, cậu thoáng thở phào trong lòng, bình tĩnh lại.
Bản demo chỉ được thu trong một phút rưỡi, thế nên không lâu sau thì đã nghe xong.
"Cậu có thêm kèn bầu* vào bài hát này đúng chứ? "Lý Tuyên vỗ tay cho Diệp Niệm Ninh, cười hỏi.
"Dạ vâng đạo diễn Lý."
*Đầy đủ là kèn tỏa nột nhạc cụ của Trung Quốc.
"Tốt lắm.
Vậy cậu mau sửa xong bài hát này càng sớm càng tốt rồi nó gửi cho tôi và Tiểu Hứa.
Sau khi nhận được bài hát Tiểu Hứa nhớ tranh thủ luyện tập.
Còn tôi và bên bộ phận kế hoạch sẽ nhanh chóng định ra sân khấu.
Như vậy hai người cũng sẽ có nhiều thời gian để luyện tập hơn chút." Lý Tuyên đứng dậy, cất bút lại vào túi còn sổ thì đưa cho trợ lý của bà.
"Dạ được đạo diễn Lý.
Cháu sẽ làm càng sớm càng tốt." Diệp Niệm Ninh cũng vội vàng đứng lên nói với Lý Tuyên.
"Chút nữa trợ lý của tôi sẽ gửi WeChat của tôi cho người đại diện của các cậu, một lát các cậu nhớ thêm vào đấy nhé."
"Được ạ."
"Được rồi, vậy chúng ta trở về khách sạn nghỉ ngơi cho tốt đi.
Có chuyện gì tôi sẽ báo lại cho hai người biết." Lý