Tại một quán bar sang trọng nổi tiếng bậc nhất trong thành phố, Hàn Nam Phong ngồi giữa một dàn thiếu gia nổi tiếng ăn chơi sa đọa bậc nhất!
Anh cầm ly rượu có giá hàng triệu đô trên tay, lắc nhẹ rồi đưa lên miệng thưởng thức, tay còn lại đang ôm mỹ nữ nổi tiếng nhất quán bar này!
"Hàn thiếu! sao lâu lắm rồi mới đến thăm người ta! "
Hàn Nam Phong cười cười, đưa tay chạm vào khuôn mặt xinh đẹp kia!
"Dạo này anh bận lắm bảo bối! sẽ bù đắp cho em sau! "
Mộ Chiến Bắc nhìn đôi nam nữ kia, liền lên giọng trách móc Hàn Nam Phong!
"Tiểu mỹ nữ đây chỉ tiếp mình cậu thôi đấy, chớ để nàng buồn! "
Hàn Nam Phong ôm nữ nhân vào trong lòng, cúi xuống thưởng thức mùi hương tinh tế trên cơ thể nữ nhân khiến cô có chút phản ứng!
"Vậy hôm nay, anh sẽ thỏa mãn em được không! "
Hà Thiên Tâm có chút giật mình, đẩy đẩy đầu anh ra, giọng nói càng trở nên ủy khuất!
"Đành phụ anh rồi! tối nay em có chút việc quan trọng! để khi khác được không anh! "
Hàn Nam Phong nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, mỗi lần anh nói muốn thì cô lại có chuyện cần giải quyết!
"Anh không quan trọng bằng chút việc của em sao! "
"Ưm! sao anh lại nói thế, với em anh luôn là người quan trọng nhất mà, chỉ là! "
Thiên Tâm hơi mím môi, ánh mắt có chút mọng nước khiến Nam Phong đỡ không nổi!
"Vậy em đi làm việc quan trọng đi, khi nào cần anh sẽ gọi em! "
Hàn Nam Phong rút một tấm thẻ ra, bên trong có chừng mười triệu đưa Thiên Tâm, cô liền hôn nhẹ lên má anh rồi lặng lẽ rời đi!
"Cậu tha cho cô ta dễ dàng như vậy hả, bao nhiêu lần rồi! "
Giang Bắc Minh lên tiếng nhắc nhở anh nhưng có vẻ anh cũng chẳng để tâm là mấy, khuôn mặt yêu nghiệt cứ cười cười!
"Cô ta chỉ để chơi thôi, đụng vào sợ bẩn tay tớ! "
Hà Thiên Tâm vào nhà vệ sinh tắm rửa lại sạch sẽ, cô thay một bộ đồ hoàn toàn kín đáo khác với lúc nãy, trong lòng không khỏi cảm thấy ghê tởm!
"Em biết chị không thích công việc này! tại sao phải gượng ép chứ! "
Nhan Y bước tới, đưa thêm một số tiền cho cô khiến Thiên Tâm có chút vui mừng!
"Có tiền là được! "
Hà Thiên Tâm là một người rất ngay thẳng và có lòng tự trọng rất cao, nếu không phải gia đình cô gặp chuyện thì cô sẽ không bao giờ bước chân vào cái nơi dơ bẩn này, cô sẽ không bao giờ lấy lòng bọn đàn ông đáng khinh nhờn kia!
Thiên Tâm lên chuyến xe buýt cuối cùng lúc tám giờ tối để về cái nơi được gọi là nhà kia, trong lòng có chút lạnh lẽo!
Choang! !
Âm thanh ném đồ vang lớn lên ở bên trong khiến tim cô đập nhanh, vừa mở cửa đã có một mảnh thủy tinh bay vào cánh tay, khiến máu rơi xuống nền nhà!
"Đây là con gái của mày à! "
Bọn xã hội đen quay lại nhìn thấy Thiên Tâm, ánh mắt không khỏi dâng lên vẻ thèm khát!
Thiên Tâm thấy bọn chúng đang trói cha cô vào thành giường, trên người họ đầy vết thương tích do những mảnh sắc vụn để lại!
"Bao nhiêu! "
"Năm mươi triệu! "
Thiên Tâm lấy trong túi ra tấm thẻ mà Nam Phong đưa và số tiền mặt được thưởng thêm đưa cho bọn chúng!
"Đây là mười lăm triệu! số còn lại tôi sẽ trả sau! "
"Được! mày mà không trả thì cứ đợi nhận xác bọn chúng đi! "
Bọn xã hội đen lấy được tiền liền đi mất, cô mới có can đảm lại tháo dây tráo cho cha, mặt không có chút cảm xúc nào!
"Mẹ nó! sao bây giờ mày mới về hả! "
Thoát khỏi dây trói, Hà Kỳ đưa chân đạp mạnh cô vào tường, tay lại chạm vào mảnh thủy tinh dưới sàn, xước thêm một đường dài!
"Mẹ! tôi đâu! "
"Con đàn bà điên đấy ở đâu sao tao biết được! "
Thiên Tâm mặc kệ vết thương, chạy nhanh ra ngoài, luôn miệng gọi mẹ cô một cách đau đớn nhất nhưng không ai trả lời!
Đây chính là cuộc sống hằng ngày của cô, trả nợ cho người cha bài bạc, luôn chửi đánh mẹ cô đến mức bà không chịu nổi liền chạy loạn ra ngoài!
"Tâm! Tâm nhi! "
Thiên Tâm ngẩng khuôn mặt đầy nước lên, thấp thoáng thấy mẹ đang định ôm cô vào lòng!
"Mẹ! đi đâu vậy hả, mẹ có biết con lo lắng thế nào không! "
Thiên Tâm nghẹn ngào trách móc mẹ cô, nhìn bao nhiêu vết thương chồng chất trên người bà mà xót kinh khủng, cô không biết phải làm gì mới có thể bảo vệ được mẹ cô nữa!
Dường như không chịu nổi, mẹ cô liền ngất đi trong lòng cô khiến Thiên Tâm bàng hoàng, cô liền nhanh chóng gọi xe cấp cứu!
Thiên Tâm lau sạch nước mắt, cô không muốn người khác nhìn thấy sự yếu đuối của cô, cô muốn mình phải là người hoàn hảo nhất trong mắt người khác!
"Mời người nhà bệnh nhân giường số 55 đóng viện phí! "
Trong túi Thiên Tâm hiện tại không còn một đồng nào nữa, cô vừa mới trả nợ hết cho cha rồi!
"Tôi gọi điện