Mấy tiếng sau, chiến hạm Đường gia xuất phát sớm hơn Khải Tát gia mấy tiếng, bay hết tốc lực dưới kích thích của sự phát tài **, cuối cùng đã đến hành tinh Hồng Sư. Còn chiến hạm của Khải Tát gia ít nhất cần phải 5 tiếng nữa mới có thể đến được nơi này.
Từ đằng xa Đường Nạp Văn đã nhìn thấy 7 chiếc chiến hạm thương tích đầy mình, hư hỏng của Đường Long, nhìn thấy hình dáng thê thảm của chiến hạm Đường Long thì có thể tưởng tưởng được lúc đó Đường Long đã trải qua một trận chiến khốc liệt như thế nào. Lúc này trong long Đường Nạp Văn nghĩ: “Xem ra ta đã hiểu lầm hắn, không ngờ hắn trung thành như thế, khi trở về phải thăng hắn lên làm gia lão mới được.”
Lúc này liên lạc của Đường Long đã nối với kỳ hạm của Đường Nạp Văn, Đường Long cung kính cúi chào Đường Nạp Văn: “Thuộc hạ tham kiến chủ công, hoan nghênh chủ công giá lâm hành tinh Hồng Sư.”
“Đường Nạp Văn mở long cười nói: “Tốt! Tốt! Ngươi làm rất tốt! Đợi sau khi trở về bản công định sẽ luận công ban thưởng!”
“Cám ơn chủ công!” Đường Long vui vẻ đáp.
Đường Nạp Văn còn định nói gì đó, đột nhiên phát hiện chiến hạm của Đường Nạp Vũ điều khiển, rời khỏi đội ngũ bay thẳng đến hành tinh Hồng Sư, nhìn dáng vẻ của bọn họ là muốn hạ cánh xuống hành tinh Hồng Sư! Đường Nạp Văn đương nhiên biết đệ đệ muốn làm gì, hắn vừa nói với Đường Long: “Được rồi, nếu như chiến hạm của ngươi đã hư hỏng, vậy thì ngươi hãy quay trở về hành tinh Trung Châu trước để sửa chữa vậy.” Nói xong không them để ý Đường Long nói tuân lệnh liền tắt máy liên lạc.
Đường Nạp Văn thầm mắng: “Mẹ nó! Lại dám tiên hạ thủ vi cường!” liền vẫy tay ra lệnh: “Toàn bộ hạ cánh xuống hành tinh Hồng Sư!” Lệnh này vừa ra, những chiến hạm kia sớm đã mất kiên nhẫn lập tức tiến vào tầng khí quyển của hành tinh Hồng Sư, vừa nãy bọn họ nhìn thấy phó gia chủ chạy trước, trong lòng vô cùng gấp rút, bây giờ chậm một bước, e rằng kho dữ trữ sớm đã bị phó gia chủ chiếm lĩnh!
Còn những gia thần Khải Tát gia kia đang ở trên hành tinh Hồng Sư vui vẻ chờ đợi lính cứu viện tới, đột nhiên phát hiện trên radar có hạm đội của Đường gia gần 200 chiếc chiến hạm, lập tức sợ hãi vội vàng bẩm báo tình hình với Khải Tát gia, sau đó vội vã chạy về nhà, bọn họ không muốn người của Đường gia cho rằng mình muốn tạo phản.
Còn những cư dân trên hành tinh trừng mắt ngây người nhìn những chiếc chiến hạm sơn hình cự long xanh trực tiếp hạ cánh xuống hành tinh. Sau khi ngây người được một lúc, thì lập tức chạy về nhà, mặc dù lần trước người của Đường Long đối đãi rất lịch sự, còn chia sẻ đồ đạc ình nữa. Nhưng lần này rõ ràng không phải là chiến hạm của cái người tên là Đường Long kia, bởi vì Đường Long kia vừa mới dẫn người rời khỏi, lần này đến đây có lẽ là hạm đội chiếm lĩnh phía sau của Đường gia. Đối với quân đội không quen thuộc này, mình ở nhà thì an toàn hơn, ai biết bọn họ không lương thiện như Đường Long kia. Dù gì tên Đường Long kia cũng chỉ là gia tướng của Đường gia, không có tư cách để những người của Đường gia cũng giống như hắn. Những cư dẫn này có ý nghĩa này là vì, lúc Ưu Na phân phát vật tư đã nói rõ thân phận và tên của Đường Long ra, hơn nữa còn nhắc nhở những cư dân này giấu vật tư đi, đồng thời ngầm ra hiệu người của Đường gia phía sau đến rồi, không nhất định sẽ cho phép bọn họ có nhiều vật tư dân sinh.
Đường Nạp Vũ là người đầu tiên hạ cánh xuống mặt đất, bồ đội của ông ta lập tức xông đến những kho dự trữ và căn cứ tên lửa phòng ngự không gian khá rõ ràng kia, nhưng đáng tiếc khi ông ta mở kho chuẩn bị vận chuyển, thì mới phát hiện kho trống không. Nhận được báo cáo Đường Nạp Vũ lập tức hiểu ra đã xảy ra chuyện gì, ông ta tức giận nhảy cẩng lên mắng: “Mẹ nó! Ta còn lấy làm lạ những chiếc tàu vận chuyển kia của Đường Long biến đi đâu, thì ra là đã vận chuyển hết vật tư đi rồi! Nhanh! Hãy tìm vật tư của cả hành tinh này cho ta!”
Binh lính nghe được mệnh lệnh đương nhiên là lục tìm khắp hành tinh, trong đó đương nhiên là không thể miễn được những sự việc bạo lực xảy ra như xông vào nhà dân vơ vét, cưỡng hiếp dân nữ … Nhưng Đường Nạp Vũ hoàn toàn không thèm cai quản, điều ông ta để ý đến đó là vật tư chiến lược, vật tư chiến lược của hành tinh này mấy trăm chiếc tàu vận chuyển của Đường Long không thể nào vận chuyển hết được. Chỉ cần có vật tư chiến lược mình có thể tiết kiệm được việc chi một khoản lớn tiền vũ khí trang bị, cũng đồng nghĩa với việc vũ lực của mình tăng lên một bậc, cho nên nhất định phải tìm được những vật tư chiến lược kia!
Rất nhanh, khi Đường Nạp Vũ còn chưa tìm thấy thứ hữu dụng gì, những chiến hạm khác do Đường Nạp Văn thống lĩnh đã hạ cánh xuống mặt đất. những binh sĩ từ những chiến hạm này, sớm vì sợ người khác giành hết mà vô cùng gấp gáp, cho nên vừa xuống tới liền xông đến khu vực dân cư lân cận cướp bóc một phen, lấp đầy bụng, sau đó mới đi chấp hành mệnh lệnh của chủ công của mình.
Lúc lật tung cả hành tinh Hồng Sư, bọn họ ngoài việc tìm thấy vài kho hàng dữ trữ trống không ra, thì phát hiện tất cả các công xưởng quan trọng đều bị di dời hết. Nhìn thấy cảnh này ai cũng đều biết là do Đường Long làm, các gia thần mang bao tải to nhưng lại không mò được gì đều đang mắng chửi cái tên chết tiệt Đường Long, ăn thịt cũng không để lại ít canh để mình húp.
Tất cả người của Đường gia đều vì không cướp được thứ gì nên vô cùng tức giận, nhưng gia chủ Đường Nạp Văn của bọn họ mặc dù có chút tức giận, nhưng không đến nỗi tức giận như các gia thần kia, bởi vì không ta phát hiện hơn 30 ngàn tỷ kia của hành tinh Hồng Sư gửi ở ngân hàng vũ trụ. Khoản tiền này vài tháng sau sẽ rơi vào túi mình, mình hà tất phải lo lắng giống như những người kia cơ chứ? Cho nên Đường Nạp Văn vô cùng thoải mái ở tổng đốc phủ thưởng thức rượu ngon của phủ tổng đốc. Còn thuộc hạ của ông ta, ông ta không có quản thúc nhiều, để bọn họ vui vẻ vài ngày, cũng là sự quan tâm của một gia chủ như mình.
Đang vô cùng buồn bã, Đường Nạp Vũ đột nhiên nghĩ đến những căn nhà hào hoa trên đường đến đây, ông ta đương nhiên biết được những ngôi nhà này là của những gia thần Khải Tát gia, xem dáng vẻ hoàn toàn chưa bị người ta cướp. Nghĩ đến đây, ông ta lập tức vui mừng ra lệnh cho các tướng sĩ đi cướp những ngôi nhà này, những binh sĩ kia vốn trong lòng sớm đã muốn đi kiếm chút ít ở những căn nhà này, nhưng sợ không biết là gia chủ có trọng dụng những gia thần này không, nên không dám manh động, lập tức như hổ đói vồ mồi nhảy vào.
Những gia thần kia mặc dù ra sức hét lớn: “ Vị đại nhân Đường Long kia đã đáp ứng bảo đảm an toàn về tài sản và con người cho chúng tôi! Các người không được nuốt lời!” Binh sĩ bình thường không biết người bọn họ nói đến là ai đều bị dọa đều ngừng lại, còn những quân quan chức cao hơn một chút kia đều biết người bọn họ nói đến là ai, bất giác cười nói: “ Đường Long chỉ là một gia tướng, còn chủ công của ta là phó gia chủ! Các người nói xem ta sẽ nghe lời ai? Các huynh đệ cướp cho ta!” Một lời phát ra, hành động cướp bóc tiếp tục, hơn nữa càng ác liệt hơn.
Những căn nhà sang trọng của những gia thần này đều tập trung ở một khu, cho nên binh sĩ của Đường Nạp Vũ lúc cướp cũng thuận tiện. Nhìn thấy tiền tài châu báu như vàng xanh, đồ cổ không ngừng gia tăng, Đường Nạp Vũ bất giác cười lớn ha ha ha. Mặc dù không kiếm được những vật tư chiến lược, nhưng những bảo vật này cũng đủ bù đắp những vật tư chiến lược không có được.
Ba vị gia lão nhìn thấy kho hàng trống không, nhà sang trọng lại bị phó gia chủ cướp, chỉ đành để ý đến ngân hàng. Lúc lục soát ngân hàng, bọn họ vui mừng phát hiện hiện kim của ngân hàng không bị cướp đi, bất giác thầm mừng trong lòng rằng mình may mắn, cũng không nói nhiều, tự mình dẫn người đi làm.
Những nhân vật gia tướng cấp thấp sớm đã biết đồ tốt sẽ không đến lượt mình, cho nên đã chú ý đến nhà thường dân, hi vọng vơ vét được chút ít, để tránh mình ra về tay không. Nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện trong những nhà dân này cất giấu một lượng lớn vật tư dân sinh, lập tức vui mừng cướp bóc. Thế nên dân chúng hành tinh Hồng Sư đều gặp nạn, dường như nhà nào cũng bị cướp, người ngườ bị đánh, đặc biệt trong nhà có gái đẹp, đều gặp cảnh bị lăng nhục.
Kỳ thực điều này cũng không thể nói bọn họ đều là có vật tư dân sinh mới bị cướp, cho dù không có vật dư dân sinh, binh sĩ Đường gia cũng sẽ tìm đến nhà, bọn họ cũng bị cướp bóc. Nhưng một chút thân gia của bọn họ vì có được chút ít vật tư cho những binh sĩ cướp bóc nên mới giữ lại được. Cho đến lúc này, bọn họ mới hiểu được một cách sâu xa Đường Long và những người của Đường gia rốt cuộc khác nhau ở chỗ nào, mười mấy ngày Đường Long thống trị kia đường như đều là đêm không đóng cửa, không những không cướp bóc quấy nhiễu dân chúng, còn chống lại bọn người thừa nước đục thả câu, duy trì trị an.
Những hành động quá đáng của Đường gia, cuối cùng đã dẫn đến bạo động. Điểm thất bại lớn nhất của bọn họ chính là không giải trừ vũ khí của những cảnh sát kia thì đã đi cướp bóc. Cho nên những cảnh sát khi biết được nhà mình gặp nạn, liền cầm vũ khí chống lại những binh sĩ Đường gia đang mở tủ cướp bóc kia. Lúc bắt đầu mấy chục ngàn cảnh sát dường như một người đánh chết một binh sĩ Đường gia, nhưng sau này binh sĩ Đường gia phát hiện tình hình không ổn liền bắt đầu tiến hành tổ chức tấn công.
Cảnh sát chỉ có sung ngắn, binh sĩ đều là súng trường. Cho nên cảnh sát hành tinh Hồng Sư ngoài một số người nhìn thất thời cơ không tốt, liền cởi bỏ quân phục bỏ chạy, những người khác đều bị binh lính Đường gia bắn chết. Tiếp đó, các gia thần cảm thấy tiếc vì mình trong một lúc mất đi nhiều binh sĩ như vậy, tức giận liền phát động hành động thành trừ toàn diện, hễ phát hiện người nào khả nghi liền bắn chết, dân chúng không mướn bị đồ sát như vậy bắt đầu nỗ lực phản kháng, cầm những vũ khí như dao cắt rau chiến đấu chống lại binh sĩ Đường gia. Trong khoảnh khắc, hành tinh Hồng Sư máu đổ khắp nơi.
Lúc Đường gia đồ sát điên cuồng, binh lính radar ở trên chiến hạm chịu trách nhiệm giám sát đột nhiên phát hiện hàng trăm chiến hạm địch xuất hiện trên màn hình, hốt hoảng báo cáo với chủ công của mình. Đường Nạp Văn nghe được tin cũng không còn tâm tình để uống rượu, quẳng ly rượu hét lớn: “Toàn bộ lên chiến hạm! Tiêu diệt quân địch!” Nói xong liền dẫn vệ sĩ trở về kỳ hạm của mình.
Binh sĩ Đường gia đang ở trong trạng thái điên cuồng nghe được mệnh lệnh này liền ngây người, cú ngây người này, ít nhất có hàng ngàn binh lính bị dân chúng dùng dao thái rau chém chết. Đương nhiên, binh lính Đường gia có ưu thế về hỏa lực, dân chúng không thể nào địch lại, những binh lính Đường gia này nhanh chóng mở đường máu rút về chiến hạm.
Nhưng lúc các gia thần ra lệnh bay, mới phát hiện binh lính chiến hạm của mình không đủ! Dường như mỗi chiến hạm đều thiếu đi mấy trăm người. Một số chiến hạm này vẫn còn có thể sắp xếp lại nhân sự, bỏ đi những vị trí không quan trọng liền bay lên không trung. Nhưng một số chiếc chiến hạm phát hiện lính điều khiển bay và điều khiển lò động lực của mình đều tiêu cả rồi! Những người còn lại không ai biết điều khiển bay và điều khiển lò động lực, đành đau buồn ở nguyên tại chỗ.
Những gia tướng không thể lên không gian, mắt mở to nhìn mình không thể lập công, bất giác giận cá chém thớt lên những người dân vô tội, dùng đại pháo trên chiến hạm tấn công các tòa nhà và đám đông. Đương nhiên bọn họ bắn vài phát rồi ngừng. Đây là do Đường Nạp Văn không muốn hành tinh Hồng Sư bị hủy hoại nên đã hạ lệnh ngừng bắn. nhưng uy lực của những khẩu pháo này cũng đủ gây ra tổn hại nghiêm trọng cho hành tinh Hồng Sư.
Chiến hạm Khải Tát gia đi vào phạm vi hành tinh Hồng Sư, liền phát hiện chiến hạm địch đang ở ngoài tầng khí quyển kia, bất giác tăng tốc tiến đến, đồng thời bắn một lượng lớn chùm laser và tên lửa đạn đạo, hi vọng sẽ giết địch trong tầng khí quyển. Mặc dù bọn mong ước của bọn họ không thành công, nhưng cũng tiêu diệt được gần 10 chiếc chiến hạm không kịp tránh, và những chiếc chiến hạm Đường gia nằm bẹp trên mặt đất không bay được.
Đường Long không tuân theo lệnh của Đường Nạp Văn lập tức trở về Trung Châu tu sửa chiến hạm, mà lòng vòng, lòng vong, chầm chậm di chuyển về Trung Châu. Còn về chuyện Đường gia xảy ra ở hành tinh Hồng Sư, những người Đường Long, bao gồm cả những binh lính trốn trên những chiến hạm kia và dân chúng, đều xem rõ ràng qua những máy quay gián điệp bố trí trên hành tinh Hồng Sư.
Bọn họ đều nhìn thấy những hành động bao lực của binh lính Đường gia, cũng nhìn thấy những việc bất hạnh mà dân chúng hành tinh Hồng Sư gặp phải, nhưng ai cũng không để lộ ra vẻ bất nhẫn. binh lính lãnh địa Đường Long sớm đã chán ngấy những hình ảnh này, ở hành tinh Vô Loạn những chuyện như thế này ngày nào cũng xảy ra. Những người vượn kia thì giống như là đang coi xiếc khỉ vậy xem rất thú vị, còn những binh lính đầu hàng và những cư dân kia thì mừng thầm rằng mình may mắn, đi theo Đường Long, nếu không mình cũng có thể cũng sẽ bị trở thành một bộ phận bị đồ sát.
Người có chút không nhẫn tâm không phải ai khác, mà chính là Đường Long, hắn nhìn bọn người Ưu Na vẻ mặt tự nhiên, thầm thở dài lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Xem ra tấm lòng của mình thật là yếu đuối, hoàn toàn không so sánh được với những cô gái bọn người Ưu Na. Hài, loạn thế chính là như thê này, mạng người như cỏ rác, hay là nói kẻ thắng làm vua. Kỳ thực thế đạo này, thời gian này, ai mà thèm đi quản những thứ như nhân quyền đạo nghĩa, chỉ cần vũ lực của anh mạnh, thế lực lớn, những dân chúng dưới sự quản lý của mình còn không phải là giống như những con kiến mặc anh chơi đùa? Hơ hơ.” Nghi đến khúc sau, Đường Long đột nhiên cười lớn. Khiến ấy mỹ nữ xung quanh hiếu kỳ trừng mắt nhìn hắn.
Khi nhìn thấy chiến hạm Khải Tát gia đi đến hành tinh Hồng Sư bắt đầu giao chiến với chiến hạm của Đường gia, Đường Long nhảy đứng lên, vẫy tay hét lớn: “Toàn quân tăng tốc tiến về phía trước! Chiếm lĩnh hành tinh Trung Châu!”
Những người nghe được mệnh lệnh này của Đường Long mỗi người có một vẻ mặt khác nhau, nữ binh đại đội SK23 theo Đường Long sớm nhất cười lên, chủ công cuối cùng cũng chuẩn bị chiếm đoạt lấy hành tinh Trung Châu rồi.
Binh lính lãnh địa mới theo Đường Long được vài tháng thì ngây người ra đó, suy nghĩ một lát, cho rằng