“Khốn kiếp! Chuyện này là sao? Tại sao đột nhiên xuất hiện hơn 30 chiếc chiến hạm X? Toàn bộ chiến hạm chia làm hai! Chiến hạm phía trước tấn công tiền phương, phía sau quay đầu tấn công địch quân từ phía sau!” Sĩ quan chỉ huy chiến hạm Ô Lan khua tay múa chân hét lớn.
Khi Lính thông tin đang truyền đạt mệnh lệnh, đột nghiên vẻ mặt hoảng hốt ấn vào tai nghe trên đầu mình. Động tác của anh ta khiến ọi người trong phòng chỉ huy căng thẳng nhìn anh ta, sợ hãi lại có tin tức địch quân lại tăng viện xuất hiện.
Vẻ mặt của lính thông tin này nhanh chóng từ hoảng hốt biến thành vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa giân dữ, hai mắt đỏ cả lên nói với sĩ quan chỉ huy Ô Lan: “Đại nhân, Đế quốc Âu Đức xâm lược hành tinh Ô Lan! Bây giờ đã tiến hành chiến tranh trên mặt đất rồi!”
“Chiến tranh trên mặt đất?!” Mọi người sau khi nghe thấy lời này đều biến sắc, bởi vì tiến hành chiến tranh trên mặt đất có nghĩa là hành tinh sắp bị diệt vong. Tất cả mọi người đều nhìn về phía vị sĩ quan chỉ huy chiến hạm Ô Lan vẫn còn đứng ngây ra đó.
Sĩ quan chỉ huy chiến hạm Ô Lan cuối cùng cũng đã tỉnh lại nắm chặt nắm đấm giận dữ nói: “Đế quốc Âu Đức đáng chết! Truyền lệnh toàn quân, lập tức quay đầu trở về hành tinh Ô Lan!”
Lính thông tin vừa định truyền đạt mệnh lệnh, nhưng dường như đột nhiên nhớ đến chuyện gì nói: “Đại nhân, chúng ta có nên truyền tin ngừng chiến đến hành tinh Trung Châu hay không?”
Sĩ quan chỉ huy chiến hạm Ô Lan gật đầu một cách vô ý thức, anh ta lúc này hoàn toàn không ý thức được lính thông tin đang nói gì, trong lòng anh ta bây giờ nóng như lửa đốt, hận không thể ngay lập tức trở về tiêu diệt địch bảo vệ hành tinh Ô Lan.
Đường Long nhận được tin ngừng chiến bất giác ngây người, lẽ nào địch ý thức được mình sẽ thất bại sao? Nhưng Đường Long tạm thời chưa có câu trả lời, hắn sợ đây là quỷ kế của địch, dù gì binh lực bây giờ của mình cũng yếu, cẩn thận vẫn hơn. Đợi cho đến khi hắn nhìn thấy địch không thèm để ý đến hỏa pháo tấn công phía sau, toàn bộ quay đầu toàn lực bay về hành tinh Ô Lan. Đường Long mới ý thức được hành tinh Ô Lan là thật lòng yêu cầu ngừng chiến, xem ra hậu phương hành tinh Ô Lan xảy ra chuyện rồi.
Đường Long còn đang suy nghĩ thì bị tiếng nổ chói lòa làm tỉnh lại, phát hiện có chiếc chiến hạm của phe mình vì cản đường chiến hạm Ô Lan, mà chiến hạm Ô Lan lại không tiếc hi sinh tông vào chiếc chiến hạm đó, khiến cho hai bên cùng bị nổ. Đường Long lúc này mới tỉnh lại biết mình còn chưa ra lệnh ngừng bắn nhường đường, vì để tránh những tổn thất không cần thiết, Đường Long lập tức ra lệnh ngừng bắn.
Hỏa pháo vừa ngừng, chiến hạm của Ô Lan giác lập tức tăng tốc rời khỏi, chiến hạm Đường Long còn chưa tập hợp lại một chỗ, chiến hạm Ô Lan đã bay không đi mất tiêu rồi.
Lúc bắt đầu dọn dẹp chiến trường điểm danh quân số, Đường Long mặc dù biết được phe ta tổn thất nghiêm trọng, nhưng không ngờ lại tổn thất lại lớn như thế.
Hạm đội 50 chiếc chiến hạm cao cấp của Lưu Dịch Huy hiện giờ chỉ còn lại 4 chiếc thương tích đầy mình. Phân đội 5 10 chiến hạm X của Trương Quán Hoa, chỉ còn lại 5 chiếc. Mà 32 chiếc chiến hạm mà mình mang đến do vừa mới về tham gia trận chiến chưa được bao lâu nên chỉ tổn thất có 2 chiếc. May mắn nhất trong chiến dịch lần này là chiến hạm phòng ngự tổ ong, 20 chiếc không tổn thất chiếc nào, nhưng trên thân của 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong này thương tích đầy mình.
Trong cuộc chiến phòng ngự tấn công lần này, Đường Long tổn thất 52 chiếc chiến hạm, 180 chiếc chiến đấu cơ, binh lính tử trận 127.180 người. Trong đó nữ binh của đại đội SK23 tử trận 44 người. Ô Lan giáo tổn thất 178 chiếc chiến hạm, binh lính tử trận con số chính xác không rõ, theo vị phí phân bố trên chiến hạm Ô Lan giáo, có khoảng 360 ngàn người.
Trong cuộc chiến đấu giữa các nước với nhau, mấy trăm ngàn người tử trận lần này rất ít không đáng được nhắc đến, hơn 200 chiếc chiến hạm tổn thất kia ngay cả con số lẻ của nước lớn dùng để diễn tập bắn đạn thật hao tổn cũng không bằng. Nhưng ở tinh hệ Vô Loạn mà nói, đây là một tổn thất nghiêm trọng, thậm chí có thể khiến ột thế lực vì sự tổn thất này mà không thể vực dậy được. Trải qua cuộc chiến lần này, hành tinh Trung Châu của Đường Long chỉ còn có 4 chiếc chiến hạm cao cấp hư hỏng nặng nề, 35 chiến hạm X, 20 chiến hạm phòng ngự tổ ong cần phải sửa chữa toàn bộ.
Đường Long cầm báo cáo thở dài, hơn 100 ngàn thuộc hạ của mình vì thế biến mất, 44 nữ binh đại đội SK23 vào sinh ra tử với mình cũng vĩnh viễn rời xa mình. Hài, chiến tranh, chiến tranh bất luận thắng thua đều khiến con người đau khổ không nguôi, sự biến mất của mạng người, vĩnh viễn là thức ăn nuôi dưỡng đóa hoa của cái chết, chiến tranh.
Ta tại sao phải tiến hành chiến tranh? Vì danh? Vì lợi? Không, Ta tiến hành chiến tranh không phải vì những thứ này. Chỉ là vì không muốn có càng nhiều sinh mạng trở thành thức ăn nuôi dưỡng chiến tranh, ta mới phải tiến hành chiến tranh đến cùng! Cho dù vì lý do này mà khiến cho vô số sinh mạng chết đi, cho dù vì lý do này mà khiến cho linh hồn ta vĩnh viễn rơi vào hắc động vô tận, ta cũng không tiếc!
Lúc Đường Long đang suy nghĩ những thứ này, ở bên cạnh Đường Long, Phỉ Lỵ tự mình trải qua cuộc chiến ác liệt, đột nhiên phát hiện cảm giác mà Đường Long cho người khác dường như đã thay đổi không giống như lúc trước, làm sao nói về loại cảm giác này? Ờ, cảm giác khi xưa mà Đường Long mang đến cho người khác là một loại rất tùy ý, dường như không để ý gì, Đường Long bây giờ mang đến cho người ta một loại cảm giác giống như trong long hắn có một niềm tin kiên định gì đó. Tại sao mình lại có cảm giác này? Lẽ nào chiến tranh dễ dàng thay đổi con người đến thế sao? Phỉ Lỵ sau khi cảm nhận được loại cảm giác này, cảm thất rất kỳ lạ, vì sao mình cũng tính là đã trải qua một cuộc chiến, tại sao mình không có sự thay đổi nào cả?
Lúc này, giọng của lính thông tin kêu tỉnh Đường Long: “Chủ công, đại nhân Lưu Dịch Huy, đại nhân Trương Quán Hoa, đại nhân Lý Gia Dân xin phép nối liên lạc.”
Đường Long nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt nghiêm túc nói với lính thông tin: “Mở kênh liên lạc công khai, hãy để cho tất cả mọi người của hành tinh Trung Châu đều có thể nghe được giọng của ta. Đồng thời nối liên lạc với bọn họ.”
“Vâng.” Giọng nói của lính liên lạc vừa dứt, 3 hình ảnh toàn thân xuất hiện trên màn hình. Ba người Lưu Dịch Huy, đều quỳ xuống đâu khổ nói: “Thuộc hạ chỉ huy thất trách, khiến cho bồ đội ta hao binh tổn tướng, xin chủ công ban chết, để an ủi vong linh tướng sĩ tử trận.” Nói rồi cúi đầu thấp xuống.
Do đây là kênh công khai, tất cả các chiến hạm đều có thể xem được, các binh lính đều hít thở nhẹ lặng lẽ xem. Mặc dù các thuộc hạ trực thuộc của ba người bọn họ đều muốn cầu xin Đường Long, nhưng cái chế độ đẳng cấp thâm nghiêm sâu trong lòng bọn họ kia, đều khiến cho bọn họ không dám mở miệng cầu xin. Chỉ có thể thầm mong Đường Long sẽ không đáp ứng yêu cầu của bọn họ.
“Hỗn xược!” Lời này của Đường Long vừa nói ra, khiến cho các binh lính đều yên lòng, nhưng lời nói tiếp theo của Đường Long đều khiếc cho lòng các binh lính sôi cả lên.
“Các người chỉ dựa vào 80 chiến hạm để chống lại 320 chiến hạm địch, đối mặt với kẻ địch mạnh gấp 4 lần, không những không mất đi dũng khí, ngược lại còn bình tĩnh chỉ huy hạm đội đối kháng với địch, cuối cùng đánh bại được kẻ địch, công lao lớn như thế tại sao gọi là chỉ huy thất trách?” Đường Long nhìn thấy ba người bọn họ ngầng đầu lên định nói gì, vội vã vẫy tay nói tiếp: “Không cần giải thích điều gì, ta không nói các người không có tội!” Nghe được lời này ba người bọn Lưu Dịch Huy lại cúi đầu.
“Tội của các người là ở chỗ cầu xin ta ban cho cái chết!” Lời này của Đường Long vừa nói ra, không những ba người bọn Lưu Dịch Huy đều ngẩng đầu lên nhìn với vẻ mặt không hiểu, những người khác cũng lộ vẻ không hiểu.
Đường Long nhìn dáng vẻ mê muội của bọn họ bất giác hừ một tiếng nói: “Hừ! Xem ra các người còn chưa biết được mình sai ở chỗ nào. Lần này các người đánh bại được kẻ địch nhiều hơn gấp 4 lần, bảo vệ được hành tinh Trung Châu, có thể nói là giành được thắng lợi to lớn. Mà thắng lợi to lớn lần này là do các tướng sĩ dùng tính mạng và nhiệt huyết của mình để đổi lấy! Đồng thời, lần này cũng có mầy trăm mấy gia đình phải gánh chịu nối đau mất đi người thân để đổi lại! Đường Long nói đến câu cuối, ngữ khí trầm lại, người nghe thấy được lời này toàn bộ trong lòng đều giống nhau như có cục đá đè nặng. Mà ba người bọn Lưu Dịch Huy thì càng buồn bã cúi đầu xuống.
Giọng của Đường Long liền thay đổi, dùng ngữ khí khích lệ nói: “Mà các người thân là sĩ quan chỉ huy chiến dịch, chính là những nhân chứng của những chiến sĩ đã tử trận kia đã từng phấn đấu trên thế gian này! Công lao và vinh quang của các người toàn bộ đều là do các tướng sĩ dùng sinh mạng và máu tươi để đổi lấy! Tất cả tướng sĩ nhớ kỹ lấy cho ta! Từ cái khoảnh khắc đi vào chiến trường kia, sinh mạng của các người đã không còn của một mình các người nữa, bởi vì trên người các người kế thừa những vẻ vang huy hoàng một đời kia của các tướng sĩ đã cùng các người sánh vai tác chiến, dẫn đến hi sinh kia! Các người kế thừa những vẻ vang này bất kỳ lúc nào cũng không thể nói đến thất bại, không thể nói đến cái chết! Bởi vì các người gánh trên vai những kỳ vọng của tất cả người có công đời trước, kéo dài mở rộng cuộc sống sán lạn của bọn họ mới không có lỗi với những anh hùng đã khuất kia!”
Lời này của Đường Long nói xong, tất cả mọi người nghe thấy lời này đều trầm mặc trong một cảm giác kỳ lạ, ý thức được trên thân mình cô số cuộc sống của các tướng sĩ tử trận, ba người bọn Lưu Dịch Huy mắt đỏ cả lên thỉnh tội với Đường Long, cầu khẩn tha thứ cho cái ý nghĩ xin được ban chết của bọn họ. Đường Long đương nhiên lập tức tha thứ cho bọn họ, sau khi để cho bọn họ phối hợp với chiến hạm trực thuộc của mình dọn dẹp chiến trường, Đường Long trở về phòng chỉ huy, hắn có rất nhiều chuyện cần suy nghĩ.
Ưu Na lúc chiến sự ác liệt đã triệu tập các chị em lại, mặc dù vẫn vì 44 chị em tử trận mà đau buồn, nhưng sau khi nghe xong những lời Đường Long nói, Ưu Na mạnh mẽ lấy lại tinh thần nói: “Xem ra chúng ta cần phải vì chủ công định ra một cương lĩnh chính trị.”
“Đúng vây, nếu như vẫn còn chưa có cương lĩnh chính trị, e rằng thế lực của chúng ta sẽ không thể phát triển lớn mạnh được, binh lính của chúng ta cũng không thể năng cao năng lực chiến đấu.” Lăng Lệ hai mắt đỏ lên vì khóc ra vẻ bình tĩnh nói. Ái Nhĩ Hi lau nước mắt không khoáng đạt như trước, chỉ lặng lẽ nói: “Tôi đồng ý.” Khiết Ti ở bên cạnh thì nghiến răng nghiến lợi nắm chặt nắm đấm không lên tiếng, còn về Lệ Vũ thì cúi đầu, vai khẽ run run.
Sa Lệ vẫn còn điều khiển được tâm tình của mình, vẻ mặt không cảm xúc hỏi: “Vậy thì phải lập cương lĩnh chính trị như thế nào?”
Sauk hi Ưu Na suy nghĩ một lát liền nói: “Điều này sau khi thương lượng với chủ công mới có thể đưa ra quyết định, nhưng quan trọng nhất là cương lĩnh chính trị của chúng ta phải mạnh hơn cương lĩnh chính trị của bất kỳ quốc gia nào, phải để cho dân chúng của chúng ta có cuộc sống tốt hơn dân chúng của bất kỳ quốc gia nào. Chỉ có một cương lĩnh chính trị như vậy mới có thể thực thi được, mới có thể làm cho thế lực của chúng ta ngày càng mạnh.”
Lăng Lệ gật đầu nói: “Uhm, nếu như là như vậy thì phải xây dựng kế hoạch mới được. Đúng rồi, không biết chúng ta phải thi hành chế độ chính trị như thế nào?”
“Chế độ dân chủ rất dễ tạo thành chính trị ** mà hiệu quả lại thấp.” Sa Lệ phủ định một chế độ.
“Chế độ gia tộc rất đơn giản lại không thành thục.” Lăng Lệ cũng phủ định một chế độ.
“Đế chế thế nào?” Ưu Na hỏi.
“Đế chế? Hai loại Đế chế cộng hòa và Đế chế hoàng đế này? Loại nào tốt” Lăng Lệ liền hỏi.
“Hai loại chế độ này khác nhau ở chỗ nào? Sa Lệ hỏi.
Lăng Lệ giải thích: “Đế chế hoàng đế cái tên nói lên tất cả cũng giống như ghi chép trong lịch sử, là chế độ một mình hoàng đế nắm quyền. Còn hoàng đế của Đế chế cộng hòa chỉ là hoàng đế trên danh nghĩ, tất cả mọi quyền lợi đều do quốc hội quyết định.”
“Vậy thì Đế chế hoàng đế được không?” Ưu Na hỏi, cô ấy hi vọng có thể đưa Đường Long lên làm hoàng đế.
“Chỉ là không biết chủ công có đồng ý hay không, theo tính cách của chủ công, ngài ấy không thích cái cảm giác cao cao tại thượng thế này.” Lăng Lệ sau khi suy nghĩ liền nói một cách cẩn thận.
“Hài, chúng ta hỏi chủ công là được, không có sự đồng ý của ngài ấy, chúng ta suy đoán cũng vô ích.” Lăng Lệ nói. Nghe thấy lời này, mọi người đều gật đầu đồng ý, nếu như Đường Long không đồng ý, chế độ nào cũng không thể thi hành được.
Lúc này Đường Long đang ôm đầu nằm trên giường trong phòng nghỉ trên kỳ hạm, vấn đề hắn suy nghĩ và bọn người Ưu Na thảo luận cũng không khác nhau là mấy, nhưng vấn đề Đường Long suy nghĩ là mình nên làm thế nào khiến cho người của hành tinh Trung Châu chạy ra chiến trường thực hiện nguyện vọng tiêu diệt chiến loạn thế gian kia của mình. Mặc dù Đường Long biết mục tiêu này rất vĩ đại, nhưng bất luận nói như thế nào cũng cảm thấy mình thật ác thật ích kỷ, bởi vì dân chúng sẽ không vì lý tưởng này mà hi sinh bản thân mình, đến cuối cùng những dân chúng này vẫn sẽ vì khiếp sợ quyền thế và vũ lực của mình mà bước ra chiến trường.
Bây giờ Đường Long cảm thấy thật mâu thuẫn, nếu như theo ý nguyện của dân chúng, vậy thì nguyện vọng làm cho chiến tranh biến mất kia của mình không thể thực hiện được, mà thực hiện nguyện vọng của mình, thì phải quyên đi nguyện vọng của dân chúng. Trong lịch sử, dân chúng khát vọng có cuộc sống tốt hơn, nhưng loạn thế lại vẫn cứ xuất hiện, mà dân chúng hi vọng không có loạn thế, nhưng tiêu diệt loạn thế thì không phải vì nguyện vọng của dân chúng được thực hiện, ngược lại đó là sự xuất hiện của một người có dã tâm thống nhất thiên hạ, mới khiến cho loạn thế biến mất. Không phải là thường hay nói lịch sử không vì năng lực của người nào đó mà thay đổi quỹ đạo vận hành, quỹ đạo của lịch sử là vận hành thuận theo ý nguyện của dân chúng sao? Nhưng đối chiếu với lịch sử, thì lại tương phản, sự vận hành của quỹ đạo lịch sử hoàn toàn vận theo vì ý nguyện của một nhân vật có thế lực nào đó, ý nguyện của dân chúng hoàn toàn không thể đẩy sự vận hành của lịch sử. Tác dụng duy nhất của dân chúng trong lịch sử chính là đi theo kẻ mạnh, đồng thời khiến cho sức mạnh của kẻ đó càng mạnh hơn!
Xem xem trong lịch sử đã từng nói cái gì nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền, để biểu thị mối quan hệ giữ dân chúng và chính phủ, dùng cái này để hiển thị sức mạnh của dân chúng lớn như thế nào, chứng minh sự thay đổi triều đại hoàn toàn là do dân chúng có năng lực làm chủ. Kỳ thực suy nghĩ kỹ một chút, hoặc là có thể giải thích như thế này: “Trên một khu vực biển có một con thuyền hải tặc lớn, nó là bá chủ của khu vực biển này. Do không có kẻ địch, khí hậu trong xanh một thời gian dài, mặt biển yên tĩnh trong một thời gian dài, các thủy thủ và thuyền trưởng trên thuyền vì trải qua thời gian yên bình tĩnh lặng lâu ngày, từ đó lơ là thao luyện thuyền vụ, thích nghi với cuộc sống đánh bắt cá. Mãi cho