Sau khi Đường Long công khai tổ chức nghi thức thụ phong long trong cho bọn người Lưu Tư Hạo, thì bắt đầu vô công rồi nghề chạy loạn lung tung. Không phải là nói hắn không kiếm việc gì làm, mà là không có việc gì cho hắn là. Các mặt Tài chính, nhân sự, xây dựng, giáo dục bọn người Ưu Na quản lý rất có bài bản, hoàn toàn không cần Đường Long xen vào, hơn nữa cho dù để Đường Long xen vào, Đường Long đối với những việc này không thành thạo cho lắm, chỉ sẽ làm bận rộn thêm mà thôi.
Còn về quân sự, dưới sự dẫn dắt của Sa Lệ và Khiết Ti bắt đầu chỉnh đốn biên chế huấn luyện, những chuyện rờm rà chán ngắt này cũng không đến lượt Đường Long phải xử lý. Đường Long muốn tìm Tinh Linh chơi, Tinh Linh lại bận rộn lắp đặt mạng lưới của 29 hành tinh vừa mới chiếm đóng kia, Đường Long cũng không nhẫn tâm quấy rầy cô ấy. Cho nên đến cuối cùng, Đường Long trở thành người nhàn nhã nhất Đại Đường.
Người bận rộn nhất có thể nói là Trần Kháng, ông ta dường như là ngày đêm không ngủ chỉ huy thuộc hạ bắt đầu tiếp nhận công xưởng của các hành tinh, đương nhiên những chuyện này là mượn danh nghĩa Đường Long mà làm. Bây giờ lúc ông ta khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi, lại nghĩ đến chuyện phái gián điệp đi tìm thiết bị bước nhảy, thầm tự mắng, bắt đầu liên lạc với gián điệp.
“Công việc làm thế nào rồi?” Trần Kháng hỏi.
Giọng nói đầu bên kia của máy liên lạc rất buồn bã nói: “Xin lỗi, không thể tiệp cận được cái cứ điểm kia, hoàn toàn không thể có được tư liệu của thiết bị bước nhảy.
“Đáng chết! Mười mấy vạn người của cả cứ điểm, các người hoàn toàn không thể tiếp cận được sao?” Trần Kháng giận dữ hét lên.
“Xin lỗi, không biết bọn họ làm sao phân biệt nhân viên, dù gì người của chúng tôi phái ra chỉ cần vừa tiếp cận thì đã bị phát hiện, hơn nữa cho dù ám sát một mục tiêu giả dạng thành đối phương trà trộn vào cũng không được, bởi vì những sát thủ đi ám sát toàn bộ mất tích.” Giọng buồn bã này tiếp tục lên tiếng.
“Chuyện này là sao?” Trần Kháng hít hơi, hắn đương nhiên rõ năng lực của những gián điệp này, cho dù là hoàng cung của Đế quốc Ám Dạ cũng có thể trà trộn vào, bây giờ chỉ là một cái cứ điểm cỏn con lại hao binh tổn tướng? Xem ra cơ quan phản gián điệp của Đại Đường rất lợi hại.
Trần Kháng sau khi suy nghĩ liền nói: “Được rồi, kế hoạch tạm thời ngưng lại. Thân phận của các người không có bị phát hiện đấy chứ?”
“Không có, chúng tôi vừa rơi vào trong tay địch sẽ tự cho nổ tung đầu, bọn họ hoàn toàn không biết chúng tôi là ai.” Giọng nói kia nói đến đât, trong giọng nói có chút vị kiêu ngạo.
“Ừ, các người trước tiên lui xuống nghỉ ngơi, đợi đến khi cơ hội chín muồi ta sẽ ra lệnh cho các ngươi.” Trần Kháng nói.
“Vâng.” Giọng nói đó lập tức biến mất.
Trần Kháng tắt máy lầm bầm: “Không ngờ rằng Đường Long lại bảo vệ nghiêm ngặt đến thế, lẽ nào chỉ có khiến cho hắn tự nguyện giao ra tư liệu của thiết bị bước nhảy kia ra mới được hay sao? Nhưng dùng cách gì mới có thể khiến cho hắn tự nguyện giao ra đây cơ chứ? Thiết bị bước nhảy này là con ắt chủ bài để hắn tung hoành thiên hạ, không có lợi ích vô cùng to lớn thì hoàn toàn không thể cho người khác được. Hài …” Trần Kháng xoa xoa đầu, nhưng hắn đột nhiên nhớ đến gì đó, vội nhảy cẫng lên nói: “Theo ghi chép lượng tiêu thụ của tổ chức hiển thị, thế lực bên ngoài tinh vực Thiên Hà đều bắt đầu ra sức mua chiến hạm, hơn nữa vốn chinh chiến không ngưng nghỉ, bọn họ lại không hẹn mà cùng nhau ngừng chiến. Nói như thế, mục tiêu của bọn họ là …he he, đây là cơ hội tốt, đợi Đường Long đích thân đến tìm mình.” Trần Kháng đắc ý cười nói.
“Hài, thật là nhàm chán.” Đường Long ở trong phòng trò chơi máy ngày mang theo hai người Phương Băng, Phượng Sương đi đến bộ nhân sự, đang bận rộn vì chuyện nhân viên quản lý, nghe thấy lời này bất giác nhìn Đường Long, nói một cách không khách sáo: “Chủ công, ngài không có việc gì làm, chi bằng giúp đã lựa chọn một số nhân tài đi, bây giờ nhân lực của chúng ta hoàn toàn không đủ dùng.”
“Sao lại không đủ dùng, không phải còn những học sinh kia sao?” Đường Long không hiểu hỏi.
“Học sinh mặc dù rất nhiều, nhưng phù hợp điều kiện cũng chỉ có vài người. Hơn nữa thành phố cần quản lý của 29 hành tinh ngài biết bao nhiêu không? Lượng học sinh này hoàn toàn không đủ dùng!” Lệ Vũ lắc đầu than.
“Ờ, được, phải đi đâu đế lựa nhân tài?” Đường Long phát giác có chuyện làm, bất giác hưng phấn nói.
“Chúng ta mượn danh nghĩa thương đoàn xây dựng vài điểm tuyển nhân viên ở Vạn La liên bang, ngài có thể đi đến nơi đó xem xem.” Lệ Vũ nói.
Đường Long vứt lại câu ‘được’ liền dẫn Phương Băng, Phương Sương chạy, Sa Lệ bận rộn tối mắt tối mũi mãi một lúc sau mới nhớ ra chuyện này, bất giác ngạc nhiên nói: “Trời ơi! Sao mình lại để chủ công đi Van La liên bang tuyển người cơ chứ? Ngài ở Vạn La liên bang có thân phận là lính đào ngũ!” Nói rồi gọi điện cho cảnh vệ phụ trạch an toàn cho Đường Long, nhưng được tin Đường Long đã theo một thương thuyền rời khỏi đây rồi, dọa khiến cho cô ấy vội thông báo cho các chị em.
Khác với dáng vẻ lo lắng của mọi người, Lăng Lệ bình thảnh cười nói: “Không sao đâu, bây giờ Van La liên bang rất loạn, không có người nào chú ý đến chủ công đâu, hơn nữa bên cạnh chủ công còn có Phương Băng, Phương Sương, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Hơn nữa, bộ tình báo của chúng ta sớm đã phái đặc công bảo vệ xung quanh chủ công, chỉ cần chủ công không gây chuyện, hoàn toàn sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Ưu Na cười khổ nói: “Chủ công không gây chuyện? Lẽ nào ngươi còn không rõ tính của chủ công sao? Nghe thấy lời này sắc mặt mọi người có chút biến đổi, Sa Lệ vội nhảy lên nói: “Không được, phải phái một đội đi bảo vệ chủ công mới được.” Nói rồi vội vã chạy ra khỏi phòng. Còn Lệ Vũ thì bắt đầu khóc.
Ưu Na an ủi nói: “Không cần khóc, đây không phải là chuyện của em, chủ công rõ ràng là mượn cớ đi chơi từ chỗ em.”
Lệ Vũ sững sờ: “Tìm cớ để đi chơi?”
“Đúng vậy, ngươi cũng biết tính cách của chủ công, bây giờ lúc không có việc gì làm, ngài có thể ngoan ngoãn ở lại thủ đô mới lạ.” Ưu Na cười nói.
Lăng Lệ cũng cười nói: “Đúng vậy, cho nên lần sau lúc đợi chủ công không có việc gì làm, chúng ta chọn vài nhiệm vụ trong nước để ngài đi làm, đỡ cho ngài ấy lúc không có việc gì làm lại chạy lung tung.”
Lúc bọn họ nói chuyện, cấm vệ quân nhận được mệnh lệnh của Sa lệ toàn bộ thay đồ, sau đó đáp thương thuyền đi về phía Vạn La liên bang.
“Chủ công, tình hình tường tận tiểu nhân không rõ, tiểu nhân chỉ có thể nói được tình hình đại khái.” Người đàn ông trung niên sợ hãi thành khẩn khom lưng cung kính nói với chàng thanh niên trước mặt. Không còn cách nào khác, ai biểu người trước mặt mình là chủ công của mình, chủ công có thể quyết định chuyện sống chết của mình, có thể quyết định vinh hoa phú quý của mình.
Nhìn người thương nhân chính phủ trước mặt, cũng chính là thương nhân ngự dụng (tay sai) thường nói đến cẩn thận như thế, Đường Long bất giác có chút không quen, hắn vẫy tay nói: “Không cần phải cẩn thận như thế, cứ nói thoải mái.”
Thương nhân thầm nghĩ: “Ngài nói là nói như thế, nhưng nếu như tôi thật sự làm như thế, bị cấp trên của tôi biết được, tôi sẽ gặp xui xẻo.” Nhưng ông ta cũng không dám làm trái mệnh lệnh của Đường Long, chỉ có thể hơi đứng thẳng, cung kính nói: “Hiện nay Vạn La liên bang chia làm những thế lực sau: “Một là khu vực vòng quanh thủ đô, binh lực 40 ngàn chiến hạm, do Quốc hội Vạn La nắm giữ. Mặc dù quốc hội này trên danh nghĩ là cơ quan cao nhất của Vạn La, nhưng lệnh do quốc hội ban ra không ra khỏi được khu vực vòng quanh Thủ đô, nguyên nhân lớn nhất là vì bây giờ nghị viên của quốc hội đa số đều là người của khu vực vòng quanh thủ đô.”
“Thế lực thứ hai là tinh hệ Cổ Vân Long, binh lực 60 ngàn chiếc chiến hạm, do trung tướng Khải Tư Đặc (Kester) của Đế quốc Ngân Ưng nắm giữa. Bởi vì anh ta không gia nhập nội loạn của Đế quốc, nghe nói, quan hệ của anh ta và tam hoàng tử là duy trì trạng thái cân bằng. Thế lực thứ ba là tinh hệ Khiết Mục, binh lực 30 ngàn, do đại tướng Mộ Kiệt Đặc nắm giữ. Thế lực thứ 4 là tinh hệ Thần Lại, binh lực 40 ngàn, do Đế quốc Thần Lai nắm giữ. Thế lực thứ 5 là 3 tinh hệ Tứ Mộ, Tả La, Văn Mân, binh lực không rõ, có khoảng vài trăm thế lực nhỏ tồn tại, trong đó thế lực lớn nhất là liên minh Hải Tặc, cho nên những tinh hệ này còn được gọi là tinh hệ hải tặc. Thế lực thứ 6 là tinh hệ Văn Đào, binh lực 50 ngàn, do Trương Quân Long nắm giữ. Ngoài ra, Trương Quân Long còn nắm trong tay hơn nửa lãnh thổ nước cộng hòa Lai Tư. Thế lực thứ 7 là tinh hệ Ô Đặc, binh lực 40 ngàn, do Khảm Mục Kỳ nắm giữ. Thế lực thứ 8 là tinh hệ Mộc Lê, tinh hệ Đức La, tinh hệ Tư Văn, binh lực 80 ngàn, do Mục Ân Lôi Tư nắm giữ, là thế lực lớn nhất của Vạn La liên bang.”
Sau khi nghe xong những lời này Đường Long liếc nhìn thương nhân lấy làm lạ hỏi "Một người thương nhân như người làm sao biết được nhiều tin tình báo như vậy?"
Thương nhân xấu hổ cười, thấp giọng nói: "Tiểu nhân đồng thời cũng là người của bộ tình báo."
"Ừ, chả trách." Đường Long hiểu ra gật đầu hỏi: "Đúng rồi, địa điểm chiêu mộ của chúng ta đặt ở đâu?"
Thương nhân liền trả lời: "Đều đặt tại khu vực thủ đô của Vạn La Liên Bang, bởi vì bất luận nói như thế nào nơi đó cũng là thủ đo của Vạn La Liên Bang, có rất nhiều người sau khi rời khỏi quân đội đều ở đó."
"Vậy thì tốt, chúng ta đi đến khi vực thủ đô Vạn La Liên Bang. Hắc hắc, ta lớn lên ở Liên Bang, nhưng chưa bao giờ đi đến thủ đô chơi." Đường Long cười nói.
"Tuân mệnh." Thương nhân cúi đầu cung kính.
Sau khi thương thuyền này đáp xuống hành tinh thủ đô Vạn La Liên Bang, mấy chục chiếc thương thuyền đến cùng một nơi cũng đáp xuống hành tinh thủ đô Vạn La Liên Bang. Đương nhiên, những thành viên cấm vệ quân này đến nơi lập tức liên lạc với Đường Long, khiến cho Đường Long chỉ có thể bất đắc dĩ bĩu môi.
Lúc Đường Long còn ở trên con thuyền này thì đã phát hiện cảng vũ trụ thủ đô khôgn khí rất khẩn trương, dường như mỗi một khoảng cách thì có một binh lính vũ trang đứng gác. Những binh lính vũ trang này hung dữ nhìn chằm chằm vào những người đi đường đi ngang qua họ, giống như hi vọng phát hiện ra gì đó từ trong những người này, khiến cho Đường Long hỏi một cách tò mò: "Chẳng lẽ trạng thái cảnh giới ở nơi này vẫn luôn như vậy sao?"
Thương nhân vừa nhìn tình huống bên ngoài, trán lập tức toát ra mồ hôi lạnh, cũng không trả lời câu hỏi của Đường Long thì đã mở máy liên lạc hỏi thăm ai đó, một lúc sau ông ta mới lau mồ hôi thở phào nói: “
"Chủ công, bọn họ cảnh giới nghiêm khắc như vậy là vì khu vực thủ đô Vạn La xuất hiện phản binh. Chúng ta có lẽ không nên mạo hiểm, trở về thôi?" Nói xong liền nhìn Đường Long một cách tội nghiệp, hiện tại khu vực thủ đô Vạn La xuất hiện nội loạn, nếu Đường Long lỡ có xảy ra chuyện gì, thì mình tiêu luôn.
"Ờ, xuất hiện phản binh? Phản binh này giương cờ hiệu gì?" Lòng hiếu kỳ của Đường Long rất lớn, liền hỏi.
"Gọi là bộ đội Tinh Linh, nghe nói là trú thủ hộ vệ Vạn La Liên Bang chủ điện não đích bộ đội." Thương nhân chứng kiến Đường Long hai mắt tỏa ánh sáng bộ dạng, cái trán đích mồ hôi lạnh lần nữa bốc lên xuống dưới.
"Cái gì? Đội bảo vệ Tinh Linh?!" Đường Long giật mình nói lớn, mà Phượng Sương và Phượng Băng vẻ mặt vẫn cứ lạnh lùng đứng ở đằng sau lưng Đường Long cũng tỏ vẻ kinh ngạc. Người khác không rõ, nhưng bọn họ lại biết rất rõ, Tinh Linh và Đường Tinh chính là máy tính chủ của Vạn La Liên bang biến hóa thành, bồ đội bảo vệ máy chủ này lại làm phản?
"Bọn họ tại sao làm phản?" Đường Long vội vàng hỏi, bất luận nói như thến ào đây là bồ đội bảo vệ chị mình, hắn vô cùng quan tâm.
Thương nhân không rõ chủ công tại sao kích động như vậy, nhưng hắn liền trả lời: "Nghe nói là quốc hội cho rằng máy chủ Tinh Linh chiếm quá nhiều năng lượng, hơn nữa bây giờ không cần nhiều năng lượng như vậy để quản lý khu vực thủ đô, cho nên thông qua quyết nghị chuẩn bị dỡ bỏ máy chủ Tinh Linh. Mà Đội bảo vệ Tinh Linh lại cho rằng quốc hội làm như vậy là muốn có được tin tức đằng sau lưu giữ trong máy chủ và giành được chức vị sau khi xóa bỏ tính năng quản lý mà để trống, bởi thế mới làm phản.”
"Thì ra là như thế, Đội bảo vệ Tinh Linh có bao nhiêu người? Có thể ngăn cản sự công kích của quốc hội không?" Đường Long quan tâm hỏi, hắn không rõ máy chủ Tinh Linh sau khi bị dỡ xuống hai chị của mình sẽ không có việc gì, nhưng vì đề phòng lỡ như hắn quyết định giúp đỡ Đội bảo vệ Tinh Linh, bất kể thế nào nói mình và bọn họ đều là người một nhà.
Thương nhân sau khi gõ máy tính, nhìn xem tư liệu nói: "Theo báo cáo của gián điêp của chúng ta ở Vạn La Liên Bang, Đội bảo vệ Tinh Linh người không nhiều lắm, khoảng mười vạn người, nhưng có rất nhiều quân nhân Đội bảo vệ Tinh Linh đã xuất ngũ cũng gia nhập cuộc làm phản này, hơn nữa tất cả đều tử thủ tại căn cứ Tinh Linh dưới đất, dựa vào địa lợi đối kháng với quốc hội. Tuy nhiên hiện thời hai bên đang ở thế giằng cò, nhưng nếu như quốc hội hạ quyết tâm hủy luôn cả căn cứ, tiền đồ Đội bảo vệ Tinh Linh lành ít dữ nhiều."
"Ừm, có biện pháp liên lạc Đội bảo vệ Tinh Linh hay không? Nói chúng ta rất tán đồng lý tưởng của bọn họ, sẵn lòng giúp bọn họ." Đường Long nói.
"Ơ, để tiểu nhân thử." Thương nhân khó xử đáp, hắn không biết chủ công tại sao phải trợ giúp Đội bảo vệ Tinh Linh, nếu như muốn tìm người đại diện ở liên bang, cũng có thể đi tìm thế lực khác. Bất quá chủ công giống như quên cả Đại Đường cũng chỉ có 42 hành tinh, thế lực như thế ở tinh hệ Vô Loạn cũng có thể xem là mạnh, nhưng ở Liên Bang ngay cả thế lực nhỏ nhất cũng không bằng, chủ công dựa vào cái gì để giúp đỡ bọn họ? Đương nhiên, thương nhân không dám đưa ra nghi vấn này, dù gì mình chấp hành mệnh lệnh là được rồi, những thứ khác không cần đi lo nhiều như thế.
"Phượng Sương, chọn ra vài ngàn người lanh lợi từ cấm vệ quân ở lại nơi này, để bọn họ sẵn sàng giúp đỡ đội bảo vệ Tinh Linh.” Đường Long nói với Phượng Sương.
“Vâng” Phượng Sương hiểu rõ tương đối lanh lợi trong lời nói Đường Long tương đối linh hoạt là có ý gì, đây là chỉ muốn tìm ra vài ngàn người máy tương đối giống người, chương trình tương đối thông minh.
Lúc Đường Long định nói gì Phượng Băng đột nhiên đến gần nói nhỏ: “Chủ công, tin trong nước từ tiểu thư Lăng Lệ, yêu cầu ngài lập tức trở về.”
Đường Long ngây người, nhưng lập tức phát giác trong nước mình đã xảy ra chuyện, tâm trạng muốn vui chơi một lát lập tức biến mất, sau khi yêu cầu thương nhân chuẩn bị về nước, liền bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Từ tin tức mà Phương Băng truyền đạt lại, chuyện trong nước mặc dù gấp gáp nhưng không đến nỗi quá nguy hiểm, hơn nữa đây là chuyện không thể để cho người khác biết được, nếu không sẽ trực tiếp kết nối với hệ thống liên lạc của thương thuyền để thông báo.
Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Là dân chúng hành tinh mới chiếm được làm phản? Hay là thích khách ám sát nhân viên quan trọng khắp nơi lại xuất hiện? Hoặc là có địch sắp tấn công? Đường Long nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ ra rốt cuộc là chuyện gì, để Phượng Băng đi hỏi Lăng Lệ, Lăng Lệ cũng không nói rõ, chỉ là yêu cầu mình mau chóng trở về. Hài, xem ra chỉ có trở về nước mới biết được.
Dưới sự chỉ huy thương nhân và Phượng Sương đích, mấy chục chiếc thương thuyền sau khi thả xuống vài ngàn lính cấm vệ quân thì liền quay về Đại Đường. Những chiến sĩ này, dùng các loại thân phận bắt đầu tiềm phục tại hành tinh thủ đô của Vạn La Liên Bang này.
Bên ngoài Tinh vực Thiên Hà là một tinh vực hình trăng khuyết lớn, được gọi là Tinh vực Loan Nguyệt, trong tinh vực này có hơn hai trăm hành tinh hành chính, hơn 200 hành tinh hành chính này do 13 thế lực nắm giữ. Bên ngoài tinh vực Loan Nguyệt là tinh vực Hải tinh và tinh vực Mãn Đốn, hai tinh vực này lơn hơn tinh vực Loan Nguyệt, cộng lại có hơn một ngàn hành tinh hành chính, mà chiếm cứ hơn một ngàn cái hành tinh hành chính này là 22 thế lực.
Trong 13 thế lực tinh vực Loan Nguyệt, thế lực mạnh nhất là Đế quốc Thiết Lặc, nắm giữ 46 hành tinh hành chính. Vào lúc này, lãnh đạo của 35 thế lực tinh hệ Loan Nguyệt, tinh hệ Thanh Hải và tinh hệ Mãn Đốn, đều tập trung trong hoàng cung của hành tinh thủ đô Đế quốc Thiết Lặc. Bọn họ tập trung ở đó để làm gì? Đều đang xem phim phóng sự, mà nhân vật chính của bộ phim phóng sự này là cứ điểm ngân giáp kia của Đường Long.
"Chư vị, sau khi nhìn cứ điểm này có cảm tưởng gì?" Một người trung niên thần sắc uy vũ yêu cầu hình ảnh dừng lại lúc cứ điểm bắn toàn phương vị, đứng lên nói với mọi người. Ông ta chính là hoàng đế Đế quốc Thiết Lặc.Đồ Nhĩ Đặc.
Chia làm 34 nhóm người ngồi, đều không có trả lời câu hỏi của Đồ Nhĩ Đặc, tất cả đều cúi đầu trầm tư ở đó. Đồ Nhĩ Đặc liếc nhìn mọi người, quay đầu nói với người đứng bên canh mình: “Liễu Bân, ngươi nói cho các vị các hạ biết, nước ta nếu như gặp phải cứ điểm này thì sao?
Người thanh niên tên là Liễu Bân, sau khi cúi chào Đồ Nhĩ