Quan binh của liên minh phản Đường lần nữa ngây người “Không phải chứ? Một trăm mấy chục ngàn chiến hạm X, mỗi chiến hạm 3000 khẩu chủ pháo và phó pháo, hơn vài trăm tỷ chùm laser, lại ngay cả 1 chiếc chiến hạm cũng không tiêu diệt nổi? Sao có chuyện này xảy ra cơ chứ? Không có thiên lý mà!” Vô số người nắm tóc than.
Những sĩ quan chỉ huy còn khá trấn tĩnh thì nhanh chong đá những thuộc hạ thần kính yếu kia, đồng thời hét: “Đều làm gì thế? Còn không mau chuẩn bị? Địch sắp xông lên rồi!” Những lời này của sĩ quan chỉ huy rơi xuống, những chiến hạm bạch kình, chiến hạm X của Đại Đường kia đều đã bắn chùm laser rồi, mặc dù không có chói mắt như cảnh trước đó, nhưng đả kích đem lại thì không phải là cảnh mà liên minh phản Đường thích nhìn. Bởi vì trong lần pháo kích này của Đại Đường, chiến hạm của liên minh phản Đường lại bị tiêu diệt mất vài ngàn chiếc
“Khống kiếp! Còn ngây ra đó làm gì? Đáp trả đi chứ!” sĩ quan chỉ huy của liên minh phản Đường đều hét lên. Không biết là uy lực của chết chóc hay là uy lực của chân tay của sĩ quan chỉ huy, dù gì chiến hạm của liên minh phản Đường cuối cùng cũng bắt đầu toàn lực phản kích.
Hỏa pháo xuất hiện tỏa ra khắp trời, chiến hạm Đại Đường mặc dù có tổn thương, nhưng vẫn kiên định không ngừng tiếp tục tiến về phía trước. Đương nhiên, chiến hạm cái dũa tiên phong vẫn không bị tổn hại gì, nên biết cho dù chiến hạm nổ bên cạnh nó, bọn chúng cũng sẽ không bị tổn hại, những chùm laser không bắn trúng vào những chỗ quan trọng của bọn chúng có thể làm gì được bọn chúng cơ chứ?
Lúc chiến hạm cái dũa đánh tiên phong tiến vào phạm vi đã định trước, bắt đầu mở toàn động cơ, phát động chức năng đặc biệt của loại chiến hạm này – tập kích bất ngờ.
Chỉ nhìn thấy 1000 chiến hạm cái dũa đột nhiên tăng tốc, tốc độ nhanh đến kinh người, bởi vì tốc độ đó hoàn toàn không phải chiến hạm có thể có được. Nếu nhưng coi chiến hạm này là bộ binh cổ đại, những chiến hạm cái dũa này chính là những mũi tên được phóng ra từ cung tên. Lúc mọi người còn chưa có phản ứng gì, 1000 chiến hạm của liên minh phản Đường đã bị chiến hạm cái dũa này tông biến thành sắt vụn.
“Lợi Hại!” Liễu Bân ở đằng xa, thông qua màn hình nhìn thấy cảnh này bất giác kinh ngạc nói, sau đó anh ta phóng to hinh chiến hạm cái dũa này trước mặt mình, đồng thời xem xét tỉ mỉ loại chiến hạm này.
“Chiến hạm thật lợi hại, bị vô số mưa pháo bắn trúng lâu như thế vẫn không có bị tổn thương gì, mặc dù hỏa lực yếu, nhưng lực tông mạnh, lại có thể tùy tiện tông hủy chiến hạm có màng bảo vệ. Nếu như loại chiến hạm này không có khuyết điểm gì, vậy chẳng khác nào thiên hạ vô địch?” Liễu Bân vừa thông qua dữ liệu chiến trường để phân tích dữ liệu của chiến hạm cái dũa, vừa thầm nghĩ.
Các hạm trưởng chiến hạm của liên minh phản Đường xung quanh chiến hạm cái dũa nhìn thấy đồng liêu của mình lại xong đời dễ dàng như thế, toàn bộ mồ hôi đổ ra, rát cổ bong họng hét: “Tất cả hỏa pháo, tên lửa ngắm bắn loại chiến hạm kia! Chiến đấu cơ lập tức tiêu gây nhiễu loại chiến hạm kia cho ta, không thể để bọn chúng đến gần!”
Dưới sự ra lệnh của các hạm trưởng chiến hạm này, chiến đấu cơ xung quanh chiến hạm lập tức như châu chấu bay về phía chiến hạm kia, còn hỏa pháo và tên lửa của chiến hạm bắn liên tục về chiến hạm cái dũa. Chiến hạm cái dũa trong mưa bom bão đạn, hoàn toàn không để ý đến loại thương hại này, mà sử dụng thời gian lò động lực đặc biệt khôi phục trạng thái bình thường, dùng tốc độ chậm hơn chiến hạm bình thường tông vào những chiến hạm bên cạnh. Mặc dù tốc độ này không thể tông xuyên qua những chiến hạm giống như tập kích bất ngờ, nhưng vẫn có thể khiến cho chiến hạm lật nhào hoặc lủng một lỗ lớn. Đợi khi lò động lực khôi phục bình thường, lại tiến hành tập kích bất ngờ, khiến cho chiến hạm xung quanh hoảng sợ trốn chạy khắp nơi.
“A, đáng chết! Nó lại không sợ đánh!” Một hạm trưởng nhìn thấy sự tấn công của mình hoàn toàn không thể gây ra tổn hai gì đối với chiến hạm cái dũa, bất giác đau khổ kêu lên, nhưng sắc mặt anh ta đột nhiên xanh mét, đồng thời hốt hoảng hét: “Không được! Tránh nhanh!” hét rồi nhắm chặt mắt.
Anh ta cảm nhận được thân mình rung mạnh, bất giác trong lòng thầm nghĩ: “Xong rồi …” Nhưng đột nhiên tiếng cảnh báo vang lên bên tai khiến anh ta lập tức mở mắt ra nhìn đồng thời vui mừng sờ mó khắp người, điên cuồng hoan hô mình chưa chết, ngay đến cả giọng nói của thuộc hạ báo cáo cũng không thèm để ý. Khi anh ta tỉnh lại liền ra lệnh lính điều khiển không được đến gần chiếc chiến hạm chết tiệt đó.
Đối diện với loại chiến hạm kỳ lạ không sợ đánh, nhưng tốc độ thì không phải là rất nhanh, chiến hạm của liên minh phản Đường chỉ đành bất đắc dĩ né tránh nó, cứ như thế, trận hình tiên phong của liên minh phản Đường lập tức hỗn loạn.
2500 chiến hạm bạch kình phía sau chiến hạm cái dũa đương nhiên không bỏ qua cơ hội như thế, bắt đầu hiển thị uy lực hỏa pháo khác thường của mình. Còn những chiến hạm X kia thì nhanh chóng đến tham gia, hiển thị cho liên minh phản Đường thấy sự khác nhau giữa loại chiến hạm X tăng cường này và chiến hạm X phổ thông. Dưới sự tấn công của 3 loại chiến hạm này của Đại Đường, tiên phong của liên minh phản Đường lập tức gào khóc thảm thiết.
“Tổng chỉ huy! Hỏa pháo chiến hạm địch rất mạnh, nhanh chi viện!” Các sĩ quan chỉ huy bị Đại Đường tấn công không ngừng phát tín hiệu cầu cứu chi viện với Liễu Bân, bọn họ không có thân phận tổng chỉ huy thì không thể để những quân liên minh khác đến giúp đỡ.
Liễu Bân trả lời bọn họ một câu: “Ra sức chống đỡ, viện quân lập tức chi viện các người.” liền không để ý đến bọn họ nữa, mà trực tiếp ra lệnh cho các sĩ quan chỉ huy khác: “Không nên quấn lấy địch, lui trở về tuyến thứ hai, sau đó tập kết đội ngũ tiến hành tấn công.” Liễu Bân biết đối phó với chiến hạm mạnh mẽ như thế của Đại Đường chỉ có thể tập trung tấn công, chứ không phải là phân tán để bao vây, bởi vì làm như thế chỉ sẽ khiến vòng vây bị Đại Đường đâm một lỗ hổng bay ra. Đương nhiên, anh ta tốt như thế, chủ yếu là vì khiến cho tình hình chiến đấu đạt được sự quân bình. Nếu không cứ để Đại Đường chiếm được lợi thế, theo tính cách của những sĩ quan chỉ huy của những nước kia, liên quân lập tức tan rã, đồng thời trốn trở về nước, hoàn toàn sẽ không liều mạng đấu với Đại Đường.
Nhưng đối với mệnh lệnh của Liễu Bân, có sĩ quan chỉ huy nghe theo mệnh lệnh rút về sau tập kết binh lực, có người thì tiếp tục hỗn chiến với quân Đại Đường, đương nhiên cũng có người chuẩn bị rút lui, trong đó có 12 nước có lòng đề phòng rất mạnh đối với nước Thiết Lặc của tinh vực Loan Nguyệt kia. Lúc này sĩ quan chỉ huy của 12 nước này đang thông qua đường dây cơ mật bàn chuyện: “Đáng ghét! Cái tên khốn Liễu Bân, bảo chúng ta đánh sống đánh chết ở phía trước, đây không phải là mượn đao giết người chứ còn là gì nữa?” Một sĩ quan chỉ huy giận dữ nói.
“Các vị, hồi nãy ta quan sát ghi chép chiến trường, phát hiện từ lúc xuất chinh đến bây giờ, chúng ta mỗi nước đều hao tổn 2000 chiến hạm trở lên, còn nước Thiết Lặc ngoài 1000 chiếc chiến hạm loại nhỏ kia thì không có tổn thất gì.” Một sĩ quan chỉ huy sắc mặt nghiêm trọng nói.
Một sĩ quan chỉ huy lập tức hét lên: “Tôi đã biết lần xuất chinh này là âm mưu của nước Thiết Lặc! Nhưng bệ hạ của chúng ta thì không tin, lại làm theo ý mình cho rằng nước Thiết Lặc là vì muốn tiêu diệt Đại Đường!”
“Hài, những mỹ nữ do nước Thiết Lặc kia mượn cơ lôi kéo quan hệ đồng minh tặng đã mê hoặc bệ hạ các nước, những lời nói của thuộc hạ như chsung ta, bệ hạ có thể nghe vô hay sao?” Một sĩ quan chỉ huy cảm thán nói.
“Các vị, bây giờ chúng ta đã biết nước Thiết Lặc không có lòng tốt, hơn nữa nhìn thấy lực chiến đấu của Đại Đường, cuộc chiến này rất mơ hồ, chúng ta có nên nhanh chóng ra quyết đinh hay không?” Một sĩ quan chỉ huy vẻ mặt đầy cương nghị lên tiếng nói.
Một sĩ quan chỉ huy đề nghị: “Chi bằng bây giờ chúng ta rút lui thế nào? Mặc dù chúng ta bây giờ chỉ còn lại khoảng 4000 chiến hạm, nhưng chỉ cần 12 nước chúng ta đoàn kết một lòng, tổng binh lực của chúng ta cũng là 48 000, bất luận là công hay thủ đều là lực lượng lớn mạnh.”
“Ừ, nếu như cuộc chiến đấu này vẫn đánh theo tình hình như hiện nay, binh lực của đại đa số các nước sẽ giảm sút nghiêm trọng thậm chí toàn quân diệt vong, như thế đến lúc đó chúng ta có nhiều binh lực, chẳng khác nào có thể …” Một sĩ quan chỉ huy nói đến đây, bất giác nở nụ cười nham hiểm.
“Hi hi, đến lúc đó chúng ta sẽ phát binh tiêu diệt nước Thiết Lặc đầu tiên, xem lúc đó bọn họ có còn dám tự khen mình là nước mạnh nhất trong 3 tinh vực hay không!” Một sĩ quan chỉ huy hưng phấn nói.
Các sĩ quan chỉ huy nhìn nhau, đều từ trong mắt nhìn thấy quyết tâm, bất giác gật đầu mạnh.
Ngoài những sĩ quan chỉ huy trong lòng muốn rút này và bồ đội tiên phong bị đánh đến nỗi mơ màng, sĩ quan chỉ huy khác của liên minh phản Đường đa số đều biết tiên phong đã bị sụp đổ không thể nào cứu vãn được, vì thế liền nghe lệnh của Liễu Bân xây dựng một trận hình phản kích chắc chắn phía sau tiên phong. Sau đó nhân lúc quân Đại Đường đang chiến đấu với tiên phong, đại quân ép lên trước đồng thời mở một cuộc tấn công mãnh liệt. Nếu như không phải là vì gia tăng công lao của bản thân, bọn họ mới không thèm đi cứu viện tiên phong, dù gì chiến đấu đến chết ở tiền tuyết là bồ đội của nước khác.
Đợt tấn công này rất có hiệu quả, nhưng những nơi bị tấn công, hạm đội của Đại Đường toàn bộ bị tiêu diệt, dù gì hỏa lực của một trăm mấy ngàn chiến hạm tập trung lại không phải là thứ có thể chống đỡ nổi. Liên minh phản Đường phát giác tình hình cuộc chiến nghiêng về phía mình lại hưng phấn, bồ đội tiên phong càng liều chết chống đỡ. Nhưng tình hình đánh tốt như thế hoàn toàn không duy trì được bao lâu, quân Đại Đường sau khi cảm giác có nguy hiểm, không phải tản ra thì là đột tiến trận hình quân địch khiến cho cuộc tấn công của liên minh phản Đường không thể phát huy tác dụng, chỉ có thể biến thành cục diện lửa đạn cùng nổ. Nhưng, liên minh phản Đường vẫn còn có lòng tin, bởi vì bất luận nói như thế nào binh lực bên minh chiến thế thượng phong, cho dù tỉ lê tổn thương so với Đại Đường là 3:1, mình cũng có thể thắng chắc. Nhưng 12 nước có ý định rút lui kia, không có dừng lại như thế, tiếp tục lén lút rút về sau, do tình hình chiến đấu ác liệt, hoàn toàn không có người để ý đến bọn họ, ngay cả Liễu Bân cũng không chú ý đến.
Lúc hai bên đạn pháo cùng nổ, số lượng chiến hạm hai bên giảm sút nghiêm trọng, mặc dù đã đã thoát ly khỏi sự yểm hộ của chiến hạm, nhưng do liên minh phản Đường vội tấn công chiến hạm Đại Đường, 10 ngàn tàu vận chuyển cao cấp kia vẫn không gặp phải sự tấn công nào. Đột nhiên dừng lại, sau đó mở cửa khoang, nhanh chóng tháo dỡ vô số những quả cầu kim loại cực lớn đường kính vài trăm mét, trong những quả cầu này còn mang theo vô số phi thuyền loại nhỏ.
Sau khi tàu vận chuyển dỡ hết hàng lập tức quay đầu bay đi, bỏ mặc những quả cầu kim loại chi chít kia và hàng trăm phi thuyền loại nhỏ kia dừng tại đó. 1000 chiến hạm tổ ong phía sau chầm chậm bay đến, hoàn toàn không để ý đến những tàu vận chuyển bay ngang qua mình mà trực tiếp xuyên vào trong đống quả cầu kim loại kia.
Liễu Bân vẫn chú ý quan sát tình hình cuộc chiến nhìn thấy tàu vận chuyển dỡ hàng xong liền rời khỏi, bất giác ra hiệu cho thuộc hạ phóng to hình ảnh của đống hàng kia trên màn hình. Đợi đến khi nhìn thấy hình ảnh ở khoảng cách gần của những vật thể đó, cả người Liễu Bân sững sờ, bởi vì những vật thể hình cầu đó chính là vệ tinh vũ trang mà Liễu Bân vô cùng quen thuộc.
“Đáng chết! Đại Đường sao có thể chế tạo nhiều vệ tinh vũ trang như thế? Khoảng không gian đó ít nhất cũng có mấy trăm ngàn chiếc!” Liễu Bân lầm bầm. Mặc dù sau khi cứ điểm Ngân giáp cướp đi 1000 vệ tinh vũ trang, anh ta đã biết được Đại Đường sẽ chế tạo loại vệ tinh này, nhưng không ngờ rằng Đại Đường lại có thể không tới nửa năm đã chế tạo ra nhiều như thế. Nên biết vệ tinh vũ trang của 35 nước một ngàn mấy trăm hành tinh của 3 tinh vực chế tạo trong vòng nửa năm này cộng lại cũng không quá 10 ngàn chiếc, sao Đại Đường chỉ có 42 hành tinh mà có được khả năng sản xuất mạnh mẽ như thế?
“Mình có phải là quá coi thương Đại Đường rồi phải không?” Liễu Bân lầm bầm đến đây, bất giác lắc đầu, ngẩng đầu ra lệnh: “Tất cả chiến hạm nước Thiết Lặc lập tức thoát ly chiến trường, rút trở về nước!” Các hạm trưởng chiến hạm nước Thiết Lặc nhận được mệnh lệnh này ngây người, bây giờ mình vẫn còn chưa đánh, mặc dùng tình hình cuộc chiến đang ác liệt, nhưng binh lực đồng minh vẫn là chiếm thế thượng phong. Nhưng chính vào lúc này, lại phải bỏ những đồng minh này rút về nước? Hạm trưởng không biết chuyện mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng dưới thói quen phục tùng mệnh lệnh của quân sư Liễu bân này lâu ngày, bọn họ vẫn tuân lệnh hành sự.
Các sĩ quan chỉ huy tinh vực núp phía sau liên minh phản Đường, đang thưởng thức tình hình chiến đấu ác liệt phía trước, đột nhiên phát hiện bồ đội của nước Thiết Lặc lại càng ngày càng gần, ngây người một lát nhao nhao lấy làm lạ: “Làm gì vậy, sao lại ngày càng tiến gần đến chỗ chúng ta? Lẽ nào bọn họ muốn bỏ chạy?” Nghĩ đến đây, bọn họ đều bất giác vừa cười nhạo vừa bắt đầu liên lạc với nhau: “Các vị, có nhìn thấy không? Nước Thiết Lặc muốn bỏ chạy.”
“Ha ha, nhìn thấy rồi, nước Thiết Lặc quả thật là thông minh, nhìn thấy tình hình chiến đấu không ổn liền bỏ chạy.”
“Chúng ta làm sao đây? Ngăn cản bọn họ sao?”
“Cản cái gì, Đại Đường lại chưa phát lệnh đến, chúng ta nhiều chuyện như thế làm gì?” Lời của sĩ quan chỉ huy này vừa nói xong, hình ảnh của một binh lính liền xen vào màn hình của anh ta đồng thời báo cáo: “Báo cáo sếp, nước Đại Đường phát liên lạc đến, xin hỏi có nhận hay không?”
“Ah, nhận, nhanh kết nối!” Các sĩ quan chỉ huy đồng thời cũng nhận được báo cáo này lập tức căng thẳng nói, đồng thời bắt đầu chỉnh đốn y phục của mình. Khiến cho các binh lính nhìn thấy động tác của bọn họ trong long tiến hành các loại suy đoán.
Sau khi kết nối, một mỹ nữ xinh đẹp mặc quân trang xuất hiện trên màn hình, các sĩ quan chỉ huy không giống như những binh lính khác vừa nhìn là nhìn vào dung mạo của mỹ nữ, mà ánh mắt của họ tập trung vào quân hàm của mỹ nữ. Sau khi phát hiện đối phương chỉ là một thiếu tướng, các sĩ quan chỉ huy vốn định kính chào đều ngừng động tác. Bọn họ nghĩ, mình gia nhập Đại Đường, ít nhất quân hàm của mình có thể được giữ nguyên, vậy thì mình đường đường là một thượng tướng sao lại có thể chào một thiếu tướng.
Thiếu tướng xinh đẹp kia sau khi lạnh lùng quét nhìn mọi người, lạnh lùng nói: “Ta là tổng tham mưu trưởng quân vụ Đại Đường – Sa Lệ.” Các sĩ quan chỉ huy nghe thấy lời này lập tức hốt hoảng kính chào đồng thời cung kính nói: “Chào sếp!” Không còn cách nào khác, mặc dù quân hàm của Sa Lệ là thiếu tướng, nhưng chức vụ trong quân đội là tổng tham mưu trưởng của quân bộ Đại Đường, còn mình sau khi gia nhập Đại Đương nhiều lắm cũng chỉ là sĩ quan chỉ huy một quân khu, sao có thể so sánh với tổng tham mưu trưởgn thống tính toànboộ quân nhân cơ chứ?”
Lúc binh lính kỳ hạm cẫn còn đang giật mình vì động tác kính chào đối với địch của sĩ quan chỉ huy, bọn họ rất nhanh lại bị lời nghe thấy được dọa ngu người, bởi vì vị thiếu tướng xinh đẹp kia lại dùng khẩu khí ra lệnh nói: “Đi ngăn cản đường rút lui của quân địch.” Còn điều không thể tin nhất là sĩ quan chỉ huy của mình lại dùng giọng cung kính đáp: “Tuân lệnh thưa sếp!”
Các sĩ quan chỉ huy sau khi nhìn thấy mỹ nữ trên màn hình biến mất mới nhớ ra quân hàm thiếu tướng là quân hàm cao nhất ngoài quân chủ ra trong quân đội Đại Đường, còn trung tá cũng chỉ có 3 người, mình đầu quân qua đó e rằng ngay cả thiếu ta cũng không tới tay nữa là. Hài, đáng chết, lúc đầu