Cuộc chiến tiếp sau đó, bồ đội Lưu Tư Hạo không biết gặp ma hay là sao, không cần tìm kiếm tông tích địch, kẻ địch tự nhiên từ bốn phía xung quanh, nhào về phía này của Lưu Tư Hạo.
Hơn nữa không phải là 4, 5 nhóm địch đơn giản như thế, mà là mấy chục nhóm địch trực tiếp nhào đến.
Hơn nữa, những kẻ địch này đột nhiên đổi tính, cho dù tình hình bất lợi cũng không bỏ chạy, mỗi lần đều khiến người của bồ đội Lưu Tư Hạo suýt nữa là chết hết, mới bị bồ đội của Lưu Tư Hạo toàn bộ giết sạch giành thắng lợi, ép buộc Lưu Tư Hạo mỗi lần đánh một trận, đều phải thay máu cho bồ đội tiễu trừ.
Sau khi trải qua hai, ba lần thay máu, quân doanh và binh lính vừa nghe thấy mình sắp bị điều vào bồ đội tiễu trừ, thì sắc mặt tái mét, hoàn toàn không có tinh thần đánh đến chảy máu đầu cũng muốn tranh nhay vào bồ đội tiễu trừ như trước đây nữa.
Lưu Tư Hạo đối với bồ đội của mình liên tiếp thương vong nhiều người như thế, nhưng không hề quan tâm, ngược lại vui mừng. Bởi vì nhiều cuộc chiến đấu như thế, mình đều tham dự, hơn nữa đều giành chiến thắng.
Cứ như thế, đến lúc đánh giá công lao, công lao của mình ít nhất có thể vượt qua hai cấp thượng quý, đại úy này, mà trực tiếp thăng lên làm thiếu tá không chừng?
Khà khà, chỉ cần lên làm thiếu tá, đến lúc đó mình cũng là sĩ quan cao cấp của quân đội Đại Đường.
Lưu Tư Hạo đắc ý, đột nhiên nhớ đến sau cuộc đại chiến Đại Đường lần trước, vẫn chưa tiến hành thăng chức cho sĩ quan cấp tá, theo những chiến quả lần trước, có lẽ có nhiều sĩ quan cấp tá xuất hiện? Vậy thì thiếu tá trong kế hoạch của mình kia, rất có thể chỉ là sĩ quan bậc trung thôi.
Không được, ta nhất định phải trở thành sĩ quan cao cấp! Bây giờ ngoài chiến đấu lần này, rất có thể không có cơ hội cho bồ đội mặt đất như ta lập công, ta nhất định phải nắm chắc cơ hội khó gặp này.
Cho dù toàn bộ thuộc hạ dưới trướng ta chết sạch, ta cũng phải tiêu diệt hết những kẻ địch trong khu này! Chỉ có lập công như thế, ta mới có thể trở thành sĩ quan cao cấp của quân Đại Đường!
Lưu Tư Hạo có quyết định này, không thèm quan tâm đến sự phản đối của thuộc hạ, tiếp tục điều binh gia nhập bồ đội tiễu trừ, hơn nữa còn điều động từng tiểu đội.
Vốn bồ đội tiễu trừ chỉ cần 500 chiếc xe, binh lính 5000, anh ta liền lập thành đại đội 3000 chiếc xe và 30 ngàn binh lính.
Lưu Tư Hạo vốn cho rằng có đại đội, thì có thể không để ý đến địch tập kích, rất nhanh hiểu ra, tại sao thuộc hạ khuyên ngăn mình không nên tập trung nhiều binh lực như thế.
Bởi vì, đại đội trên đống đổ nát lồi lõm này, hành động rất khó khăn, hơn nữa đội ngũ bất cứ lúc nào cũng bị đống đổ nát ngăn cách thành mấy phần. Trong đó điều không ngờ đến đó là binh lực mình càng đông, gặp địch tập kích càng nhiều.
Bây giờ Lưu Tư Hạo đang gặp sự tấn công của 1000 nhện máy và 10 ngàn chiến sĩ cơ giáp.
“Mẹ nó! Lẽ nào đám người này sẽ vì tình hình binh lực địch ít nhiều, để quyết định số lượng binh lực xuất động? Nếu không sao binh ông đây càng nhiều, bọn chúng cũng càng nhiều?
“Đám khốn kiếp này đông như thế, làm sao mà núp trong đống đổ nát đó? Sao lại tìm đến mình?
Lưu Tư Hạo đang nhìn kẻ địch nhiều vô số ở trước mặt, không thèm để ý đang chiến đấu, không thèm để ý đến địa điểm lớn tiếng mắng.
Nhưng, Lưu Tư Hạo mặc dù lớn tiếng mắng chửi, nhưng cũng không quên lập tức kêu gọi chiến đấu cơ tiến hành oanh tạc.
Đáng tiếc, lúc chiến đấu cơ đuổi đến, bồ đội của Lưu Tư Hạo đang chiến đấu với địch, chiến đấu cơ không cách bắn trúng kẻ địch đồng thời không bắn trúng người mình được, đành lượn lờ trên không.
Nhìn thấy bồ đội của mình càng ngày càng ít đi, còn địch càng ngày càng mạnh, Lưu Tư Hạo núp trong yểm thể lâm thời, bắt đầu cầu trời khấn phật, bảo vệ mình có thể sống sót, hắn không muốn lập nhiều công như thế, không thể sống để được tiếp nhận thăng chức.
Cảm nhận được tình hình cuộc chiến không thể vãn hồi, Lưu Tư Hạo bắt đầu xem xét xung quanh xem mình phải làm thế nào mới có thể bỏ chạy, lại làm thế nào mới có thể không bị truy cứu trách nhiệm lâm trận bỏ chạy.
Lúc Lưu Tư Hạo ra sức suy nghĩ tìm biện pháp, binh lính đột nhiên hoan hô: “Viện quân! Viện quân của chúng ta đã đến!”
Nghe thấy lời này, Lưu Tư Hạo kích động thò đầu lên nhìn xung quanh, nếu như viện quân đến, chắc chắn có thể đánh bại địch, còn mình cũng sẽ có công lao, cũng sẽ không mất mạng, không cần lâm trận bỏ chạy, và không cần suy nghĩ làm sao đùn đẩy trách nhiệm chiến bại.
Nhưng vừa nhìn, Lưu Tư Hạo lập tức ngẩn ngơ, bởi vì viện quân này lại là những bóng đỏ nhảy qua đống đổ nát nhanh chóng tiến về phía này.
Lưu Tư Hạo sững sờ, không phải vì những viện quân này nhảy tưng tưng như những con thỏ, cũng không phải vì nhóm viện quân này chỉ có mấy ngàn người, mà vì Lưu Tư Hạo biết, nhóm quân này là bồ đội cơ giáp do Đường Long đích thân soái lĩnh.
“Mẹ nó! Lại là bồ đội do Đường Long soái lĩnh? Đáng ghét, ta lại muốn hắn đến cứu ta!”
Lưu Tư Hạo mặc dù nghĩ như thế, nhưng hắn lập tức nhảy ra khỏi chỗ núp lâm thời, làm ra vẻ thà chết đối kháng, lớn tiếng chỉ huy bồ đội cổ vũ binh lính tiến hành chống địch.
Hắn không muốn bị Đường Long nhìn thấy mình sợ hãi núp sau binh lính, hắn không phải sợ Đường Long trách phạt, mà là sợ mình vì thế mà mất đi cơ hội thăng chức, dù gì bây giờ Đường Long là cấp trên tối cao của mình.
Đợi sau khi binh lính liên bang nhìn thấy những bóng đỏ đến chi viện này, toàn là chiến sĩ cơ giáp, binh lính liên bang sớm đã biết Đường Long đích thân dẫn binh ra chiến trường, lập tức hoan hô: “Nguyên soái Đường Long đến chi viện chúng ta! Nguyên soái Đường Long vạn tuế!”
Những chiến sĩ cơ giáo đỏ này trong tay là một khẩu súng máy nòng lớn, chỉ nhìn thấy bọn họ vừa đi vào phạm vi nhất định , lúc còn đang nhảy trên trên không đã liên tục nổ súng. Không nhìn thấy laser từ trong nòng súng bắn ra, chỉ nghe thấy tiếng nổ lớn.
Theo những tiếng nổ lớn này, vô số chiến sĩ cơ giáp địch bao vây tấn công quân liên bang, bay ngã mấy mét giống như đột nhiên gặp phải cú va chạm mạnh, sau đó liền nổ tan tành, bộ giáp có thể chống lại laser trên người bọn chúng, không có tác dụng gì.
Chính vào khoảnh khắc này, vô số chiến sĩ cơ giáp địch bao vây quân liên bang, đã bị nổ mất mấy ngàn người.
Binh lính liên bang nhìn thấy cảnh này, sĩ khí lập tưc lên cao phát động tấn công, còn Lưu Tư Hạo há hốc mồm ngạc nhien.
Mặc dù hắn sớm biết, Đường Long nếu đã dám dẫn binh ra tiền tuyến chắc chắn có vũ khí, mình còn cho rằng vũ khí của Đường Long, cũng là bồ đội người máy không sợ gì, nhưng không ngờ vũ khí của Đường Long, lại là vũ khí cá nhân uy lực mạnh mẽ như thế.
Thứ lợi hại như thế, ngay cả cơ giáp có thể phản xạ laser cũng không chống đỡ nổi.
Lúc trước tại sao không biết Đường Long có vũ khí đơn minh lợi hại như thế? Có lẽ gần đây mới trang bị? Nếu không trong cuộc chiến đấu lần trước, mình có lẽ đã được sử dụng loại vũ khí này rồi.
Nếu như có loại vũ khí này, những thân tín kia của mình có thể chết nhiều như thế sao?
Hài, xem ra địa vị của mình thật thấp, ngay cả tình hình trang bị của Đại Đường cũng không biết, xem ra tình hình thật của Đại Đường, phải đợi sau khi mình thăng lên một mức độ nhất định, mới có thể hiểu được.
Lưu Tư Hạo suy nghĩ lung tung, rất nhanh bị một tiếng nổ lớn làm tỉnh, quay đầu nhìn, phát hiện một con nhện máy, bị nổ chỉ còn lại vài cái chân kim loại.
Lưu Tư Hạo bất giác kinh ngạc, không ngờ vũ khí đó, lại mạnh mẽ đến nỗi có thể trực tiếp tiêu diệt nhện máy.
Vài ngàn chiến sĩ cơ giáp này, mặc dù số lượng ít hơn địch nhiều, nhưng do sự mạnh mẽ của vũ khí của bọn họ, dường như một phát giải quyết một tên. Dưới sự giúp đỡ của vài chục ngàn quân liên bang, nhóm địch bao vây tấn công này, rất nhanh bị tiêu diệt gần hết.
Địch vốn đã không bỏ chạy, lần nữa phát huy thói quen không lâu trước đây của bọn chúng, lập tứ bỏ chạy tán loạn.
Binh lính liên bang sớm đã nén tức giận đầy bụng, không đợi sếp ra lệnh, hét lớn, toàn bộ xông lên truy đuổi.
Vài ngàn chiến sĩ cơ giáp kia, ngoài lưu lại gần ngàn thành viên ra, những người khác tiếp tục nhảy tưng tưng, đến những chỗ khác.
Lưu Tư Hạo nhìn thấy một chiến sĩ cơ giáo đỏ, được vài chiến sĩ cơ giáp bảo vệ đi về phía này, bất giác vội chỉnh đốn y phục, nở nụ cười nghênh đón.
Mặc dù không biết người đó có phải là Đường Long hay không, nhưng có thể đoán được, người như thế địa vị ở Đại Đường, tuyệt đối cao hơn mình, cho dù là người máy cũng cao hơn mình.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lưu Tư Hạo bất giác giận dữ mắng, rõ ràng là công cụ, nhưng địa vị lại cao hơn những con người như mình, thật là không thể hiểu nổi.
Người máy cơ giáp đó gỡ nón hình đầu lâu xuống, để lộ một khuôn mặt đẹp trai, anh ta kính chào Lưu Tư Hạo nói: Thiếu úy A6 phụng lệnh nguyên soái đến hỗ trợ tướng quân các hạ.”
Lưu Tư Hạo nghe thấy cái tên A6, liền biết được A6 là người máy, hơn nữa còn là thiếu úy, thấp hơn trung úy mình một cấp.”
Hắn liền lập tức thu lại vẻ mặt tươi cười nịnh bợ kia, sau khi đáp lễ một cách tùy tiện, giọng lãnh đạm nói: “Ta ra lệnh ngươi đảm nhận bồ đội tiên phong, bắt đầu tiêu diệt địch!”
Không đợi A6 phản ứng lại, đã tự ý quay người ra lệnh cho thuộc hạ: “Toàn bộ tập hợp, tiếp tục tiến lên phía trước, chú ý duy trì cảnh giới!” Sau đó không để ý đến A6, trực tiếp ngồi lên xe.
Lưu Tư Hạo cho rằng, những người máy này chỉ cần ra lệnh bọn họ làm gì là được, không cần lãng phí nhiều lễ tiết như thế, dù gì những người máy này cũng không hiểu.
Bọn người A6 chuẩn bị kính chào cáo lui, nhìn thấy biểu hiện của Lưu Tư Hạo ngây người, nhưng vẫn kính chào bóng của Lưu Tư Hạo sau đó mới lui xuống.
Lúc dẫn bồ đội đi ở đầu đội hình, một thuộc hạ của A6 tức giận nói: “Thưa sếp, thiếu tướng kia thật quá vô lễ! Hoàn toàn không giống quân nhân, bất luận nói như thế nào, chúng ta đến giải cứu bọn họ, lại lãnh đạm với chúng ta như thế!”
A6 không nói, hắn không để ý đến chuyện Lưu Tư Hạo lãnh đạm với mình hay không, điều hắn để ý là, Lưu Tư Hạo hoàn toàn không tính là một quân nhân, ngay cả lễ nghĩa trong quân đội cũng không thể tuân thủ nghiêm ngặt được.
Nếu như muốn nói đến những người máy trí năng này có gì nhìn không vừa mắt, đó chính là quân nhân không thể tuân thủ nghiêm ngặt các loại quy định của quân đội.
Nguyên nhân như thế là vì, những người máy này được chế tạo ra để làm quân nhân, tác phong của quân nhân lúc được chế tạo ra, đã được ghi kỹ trong máy tính.
Lưu Tư Hạo cho rằng, những người máy này chỉ là những công cụ nghe lệnh hành động, nhưng không ngờ rằng những người máy đều có tình cảm vui ghét.
Hắn cũng hoàn toàn không ý thức được rằng, đối với những người máy không có thiện cảm với mình, lúc mình trở thành sĩ quan của huy của mình, mình sẽ làm sao.
Trong lòng Lưu Tư Hạo, đây là chuyện không thể nào xảy ra, vì theo hắn, sĩ quan người máy nhiều lắm cũng chỉ đảm nhận chức sĩ quan chỉ huy của người máy mà thôi. Nếu như những con người như mình, tiếp nhận người máy chỉ huy, vậy thế đạo chẳng khác nào loạn hết cả lên rồi sao?
Sau khi phân bố bồ đội cơ giáp cho bồ đội tiễu trừ, Đường Long tuần tra tiền tuyến, nhìn thấy tình hình cuộc chiến bắt đầu có chuyển biến tốt, cũng đã quay về quân bộ. Dù gì mình thân là sĩ quan chỉ huy tối cao, cứ ở mãi tiền tuyến không đi cũng không phải là chuyện tốt.
Đường Long dẫn theo hai ngươi Phương Băng, Phượng Sương đén phòng làm việc được canh gác nghiêm ngặt của mình.
Cửa vừa mở, con mèo đen nhỏ liền meo một tiếng nhảy lên vai Đường Long, dùng móng vuốt cào cào mặt Đường Long nói: “Đại ca, tại sao đang yên đang lành, lại nhốt chúng em ở đây? Không những không thể ra ngoài, còn không thể lên mạng, em muốn anh bồi thường tổn thất của em!”
Tinh Linh thì mỉm cười lặng lẽ ở bên cạnh nhìn Đường Long, Đường Tinh thì đã véo tai Đường Long, lạnh lùng nói: “Nhanh giải thích cho chúng ta nghe, nếu không cho dù chị và con mèo đen nhỏ tha thứ cho em, ta cũng không tha thứ cho em!”
“Ah, đau quá, chị chị mau buông tay ra đi.” Đường Long kêu lên, đương nhiên, hắn cũng lập tức giải thích nguyên nhân mình làm như thế.
Tinh Linh vỗ vỗ vai Đường Tinh nói: “Ta đã nói Đường Long làm như thế là có nguyên nhân, được rồi, thả Đường Long ra đi, hắn cũng là vì quan tâm chúng ta nên mới làm như thế.”
Ở với Đường Tinh lâu như thế, tính tình gò bó của cô ấy đã mất đi nhiều, cũng đã thích ứng với thân phận chị cả của mình.
Đường Tinh lúc nghe thấy Đường Long giải thích, là vì không muốn những người mình xảy ra nguy hiểm, nên mới làm như thế, liền yếu lòng, nhưng sự quan tâm lo lắng của Tinh Linh đối với Đường Long, khiến cô ấy sau khi vặn mạnh một cái mới thả long tay.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Đường Tinh, Đường Tinh liền nói: “Em vội vàng giấu bọn chị lại, lẽ nào thủ lĩnh của tinh hệ Hải tặc đó lợi hại như thế? Ngay cả 3 người máy trí năng lợi hại nhất như bọn chị, cũng không thể đánh thắng bọn họ sao?”
Mèo đen nhỏ lập tức ở bên cạnh nói: “Đúng đó, đúng đó, đại ca anh xem thường bọn em, không đánh làm sao biết được chúng ta không đánh thắng được bọn chúng
Đường Long gỗ một cái thật mạnh lên đầu mèo đen nhỏ, sau đó nghiêm túc nói: “Mặc dù em không biết các chị có thể đánh thắng bọn họ hay không, nhưng em không thể để mọi người mạo hiểm. Hơn nữa theo tính toán của em, các chị có lẽ đánh không thắng bọn họ.”
Bọn người Đường Tnh đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ lấy làm lạ sao Đường Long lại dám chắc như thế, lẽ nào hắn đã thấy qua năng lực của đối phương? Đường Tinh nhanh miệng lập tức nói ra nghi ngờ này.
Đường Long lắc đầu: “Em chưa từng nhìn thấy qua năng lực của bọn họ, nhưng các chị nghĩ mà xem, đối phương là dựa vào khả năng hấp thụ trí năng để gia tăng năng lực, loại khả năng hấp thụ này là thủ đoạn công kích của bọn họ, còn em thì không biết các người có thủ đoạn công kích gì.
“theo nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé, các chị là thức ăn không có khả năng phản kháng, còn bọn họ là những người thợ săn có móng vuốt sắc nhọn, ở vào thế mạnh tuyệt đối.”
Mèo đen nhỏ lập tức hét lên: “Ai nói chúng em không có thủ đoạn tấn công! Chúng em có thể tiêu hủy máy tính, chúng em có thể…”
Nói đến đây, mèo đen nhỏ không nói nữa, vì nó phát hiện, mình ngoài việc có thể điều khiển máy tính ra, dường như hoàn toàn không có bản lãnh gì, chứ đừng nói đến thủ đoạn tấn công địch.
Đối phương là những kẻ có thể hấp thụ trí năng, mình bị bọn họ phát hiện, e rằng cho dù điều khiển được máy móc xung quanh, cũng không thể bảo vệ được mình. Ai biết sự hấp thụ của bọn họ như thế nào? Nói không chừng chỉ cần nhìn thấy mình, liền có thể nuốt mình luôn.
“Vậy chúng ta phải làm sao? Cứ trốn ở đây sống qua ngày sao?” Đường Tinh phiền muộn nói, quanh năm không có kẻ địch nào như cô ấy, bây giờ gặp phải kẻ địch mạnh, tâm tình sao cũng không phục.
Đường Long nói: “Em nghĩ chúng ta có lẽ ở trong này, cho đến khi chiến tranh kết thúc, khoảng thời gian này không được trực tiếp lên mang, ai biết bọn họ có thể thông qua hệ thống mạng cảm giác được các người không. Đợi sau khi chiến tranh kết thúc, chúng ta lập tức trở về Đại Đường, em sẽ ra sức nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng, triệt để tiêu diệt nguy cơ.”
Mặc dù rất không muốn bị nhốt ở đây, nhưng bọn người Đường Tinh đều biết sự quan tâm của Đường Long đối với mình, bọn họ không muốn bị hấp thụ, thế giới xinh đẹp này mình còn chưa chơi hết mà.
Đường Tinh bất đắc dĩ nói: “Được rồi, cứ làm như em nói, nhưng em phải kiếm chuyện cho chị làm, chị không muốn buồn chết.
Lời này nhận được sự tán đồng của mèo đen nhỏ, thậm chí ngay cả Tinh Linh cũng gật đầu.
Đường Long cười nói: “Không thành vấn đề, em muốn chị giúp em nghiên cứu chế tạo ra loại người máy cực lớn, loại vũ khí này rất lợi hại, một người lúc tiến hành