Trần Dục đến quân bộ, mặc dù không muốn, nhưng đối diện với cảnh vệ vẻ mặt lạnh lùng, sau khi ông ta đành bất đắc dĩ tiếp nhận vài lần kiểm tra, cuối cùng gặp được Đường Long.
Ông ta cũng lười nói những lời khách sáo với Đường Long, trực tiếp nói: “Tôi cần sự viện trợ kinh tế của Đại Đường.”
Đường Long vẻ mặt ngạc nhiên: “Ơ, cần sự viện trợ kinh tế của Đại Đường? Cho dù khu kinh tế trọng điểm bị phá hủy, cũng không cần viện trợ? Nên biết, tài phú của Vạn La liên bang đều tập trung ở khu vực thủ đô, tiền dự trữ nhiều năm như thế, không phải là con số nhỏ.”
Trần Dục không biết vẻ mặt ngạc nhiên của Đường Long là thật hay là giả, nhưng ông ta lười tính toán, mở miệng nói: “Mặc dù có tiền dữ trữ lớn, nhưng do giá thương phẩm tăng cao, khoản tiền này chỉ có thể cung ứng trong vòng 3 tháng, cho nên mới cần sự viện trợ kinh tế của Đại Đường.”
“Giá thương phẩm tăng cao? Cung ứng 3 tháng?”
Đường Long ngây người, hắn không hiểu xây dựng lại kinh tế và giá thương phẩm tăng cao có quan hệ gì với nhau, hơn nữa 3 tháng cung ứng kia, cung ứng có nghĩa gì? Khoản tiền dữ trữ lớn như tế, chỉ có thể duy trì được 3 tháng?
Sau khi Đường Long hỏi câu hỏi của mình, rất nhanh có được sự giải đáp của Trần Dục.
Đường Long đứng bật dậy, thất thanh hét: “Cái gì! Ý ông nói khoản tiền dự trữ lớn như thế, dùng để mua những thứ kia cung cấp cho dân chúng khu vực thủ đô? Ông có lầm không đấy? Tiền dữ trữ của chính phủ dùng để làm những việc này sao?”
Trần Dục gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Không còn cách nào khác, quả thực là như thế, nếu như không cách nào đảm bảo cung cấp, dân chúng cả khu vực thủ đô, sẽ tiến hành tạo phản.
Đường Long vẫn còn ngạc nhiên nói: “Sao lại như thế? Ông nói không có thực phẩm cung cấp, dân chúng sẽ tạo phản, cái này tôi tin. Nhưng những thứ ông nói kia đều là đồ dùng sinh hoạt cá nhẩn, không cung cấp những thứ này, dân chúng cũng sẽ tạo phản?
“Có lẽ là thế, những thứ này đề là nhu yếu phẩm, muốn hưởng thụ những thứ này, dân chúng không biết tự đi mua sao, hà tất nhất định phải cung cấp?”
Trần Dục thở dài nói: “Hài, đây đều là do chính phủ các đời nuông chiều. Tin rằng ngài cũng biết, dân chúng khu vực thủ đô lúc ban đầu, đều là người thân thân tộc của những khai quốc công thần, bọn họ vì chăm lo cho những người thân này, vì thế ra pháp lệnh miễn phí cung cấp dân chúng khu vực thủ đô tất cả nhu yếu phẩm.”
Đường Long gật đầu nói: “Ta biết co pháp lệnh này, nhưng không ngờ pháp lệnh này là như thế, nhưng ta lấy làm lạ, liên bang dựng nước đã mấy trăm năm, vì sao pháp lệnh này vãn còn có thể duy trì pháp lệnh này?”
Trần Dục nói: “Vốn những khai quốc công thần kia sau khi qua đời, pháp lệnh này chuẩn bị xóa bỏ, nhưng những nghị viên quan viên phía sau kia, đại đa số đều xuất thân từ khu vực thủ đô.
“Hơn nữa cho dù là những quan viên không xuất thân từ khu vực thủ đô, bọn họ sau khi làm quan, hành động đầu tiên chính là đưa người nhà mình vào khu vực thủ đô, khiến cho dường như tất cả người nhà của quan viên cao cấp, đều hưởng thụ lợi ích do pháp lệnh này mang lại.
“Cứ như thế, pháp lênh này mấy trăm năm nay, mãi không bị xóa bỏ.”
Đường Long hừ lạnh: “Hừ, chả trách trước kia nhiều người tìm trăm phương ngàn kế muốn đến khu vực thủ đô như thế. Nhưng bây giờ khu vực thủ đô trong tay ngài, xóa bỏ pháp lệnh này, có lẽ không có khó khăn gì?”
“Không có khó khăn gì?” Trần Dục cười khổ: “Đơn giản việc không thể duy trì cung cấp, cũng có thể khiến chúng ta bị lật đổ, ngài nghĩ mà xem nếu như xóa bỏ pháp lệnh này, sẽ mang đến hậu quả như thế nào?”
“Hừ, tôi không tin có người sẽ vì những sản phẩm tiêu hao này mà không lo đến tính mạng.” Đường Long hừ lạnh nói.
Trần Dục nhắc nhở: “Đừng vọng tưởng quân đội sẽ đứng về phía chúng ta, vì quân đội cũng hưởng thụ sụ cung cấp như thế.”
Đường Long nghe thấy ngây người, nếu như thế, mình dựa vào quân đội để xóa bỏ pháp lệnh này là không thể. Nghĩ đến đây, Đường Long bất giác lầm bầm: “Lẽ nào không có cách nào khác giải quyết pháp lệnh này sao?”
“Có thì có, nhưng không thích hợp với chúng ta, vì chỉ cần khu vực thủ đô bị thế lực khác chiếm đống, dân chúng khu vực thủ đô sẽ không dám đề xuất yêu cầu gì quá đáng. Còn chúng ta dựa vào quân đội xuất thân khu vực thủ đô, sẽ không thể giải quyết vấn đề này. Trần Dục thở dài nói.
“Ờ, nếu đã như thế, dứt khoát để quân liên bang đầu hàng không đối kháng Đại Đường ta là được rồi, như thế, chẳng phải chuyện gì cũng không xảy ra sao?” Đường Long nở nụ cười kỳ lạ nói.
“Cái gì?! Trần Dục ngạc nhiên, hốt hoảng lắc đầu nói: “Không được! Dân chúng khu vực thủ đô sẽ không đầu hàng!”
“Chỉ cần quân đội đầu hàng, làm gì đến lượt bọn họ đầu hàng hay không, yên tâm, đến lúc đó ta sẽ dạy đỗ bọn họ một bài học, để bọn họ biết được cái gì mới là có lao động thì mới có ăn.” Đường Long cười hi hi nói.
Trần Dục trong lòng lo lắng vô cùng, nếu như Đường Long chơi chiêu này, chẳng khác nào càng hỏng việc hơn là Đường Long nhìn mình bị dân chúng lật đổ.
Ông ta vội nói: “Như thế không thể được, quân đội liên bang làm sao có thể đầu hàng Đại Đường? Chỉ sợ ngài mới ra quyết định này, quân đội sẽ tạo phản. Đừng quên bây giờ quân đội phục tùng sự chỉ huy của ngài, là vì ngài là nguyên soái của Vạn La liên bang, chúng không phải vì ngài là quân chủ của Đại Đường.
“Hơn nữa đây là chính vụ, chính vụ thuộc về tôi quản lý, ngài không muốn vi phạm hiệp ước ban đầu của chúng ta đấy chứ?” Nói xong căng thẳng nhìn Đường Long.
“Ha ha, ta nói đùa đấy mà.” Đường Long ngáp nói: “Đúng rồi, ngài cần viện trợ kinh tế của Đại Đường, không biết cần viện trợ từ những phương diện nào?”
Nhìn thấy Đường Long thay đổi chủ đề, Trần Dục bất giác thở phào trong lòng, ông ta nghĩ rồi nói: “Một là sự viện trợ về phương diện các loại vật tư, chsung ta có thể mua với giá của Đại Đường;
“Hai làm viện trợ xây dựng lại kinh tế, hi vọng thương nhân của Đại Đường có thể đến khu vực thủ đô đầu tư, chính phủ liên bang đồng ý miễn 3 năm tiền thuế và điều kiện ưu đãi các mặt.
“Ba là, xây dựng nhà xưởng quân đội, hi vọng Đại Đường có thể viện trợ kiến trúc sư phương diện công nghiệp quân sự, đến giúp liên bang xây dựng hệ thống công nghiệp quân sự mới.”
Trần Dục mặc dù biết hai điều phía sau rất có thể khiến cho Đại Đường khống chế kinh tế và quân sự của khu vực thủ đô, nhưng bây giờ kinh tế hoàn toàn bị phá hủy, còn hệ thống công nghiệp quân sự lại rất kém, có thể nói bây giờ khu vực thủ đô ngay cả vũ khí cao cấp một chút cũng không chế tạo được.
Mặc dù rất không cam lòng, nhưng khiến khu vực thủ đô bị các thế lực khác cùng phong tỏa quật khởi trở lại, đành dựa vào sự giúp đỡ của Đại Đường, nếu không thật sự không tìm được người nào khác giúp đỡ.
Còn về việc vì sao khu vực thủ đô có lực kinh tế mạnh mẽ, nhưng lại không có hệ thống công nghiệp quân sự mạnh?
Nguyên nhân chủ yếu là vì vào thời đại Vạn La liên bang, vì để bảo vệ môi trường mỹ quan của khu vực thủ đô, những cao quan và nghị viên kia không cho phép khu vực thủ đô nhà xưởng công nghiệp quân sự, khiến cho công nghiệp quân sự khu vực thủ đô bây giờ, chỉ có thể tiến hành sửa chữa và chế tạo một số phi thuyền cảnh sát.
Ngay cả muốn bổ sung binh lực, đều phải mua chiến hạm bên ngoài, ngoài cách này ra ra, hoàn toàn không có cách nào khác để gia tăng binh lực.
Sau khi nghe thấy lời này Đường Long mừng thầm, như thế kinh tế, công nghiệp quân sự khu vực thủ đô chẳng khác nào rơi vào tay mình một cách dễ dàng?
Mặc dù rất muốn đồng ý ngay lập tức, nhưng Đường Long biết mình đối với những thứ này không rành lắm, gọi người chuyên nghiệp đến càng có thể giành được nhiều lợi ích, vì thế nói: “Ờ, như thế này vậy, tôi không hiểu những vấn đề về phương diện kinh tế, chi bằng đợi người của bộ tài chính tới, rồi thương thảo với ngài có được không?”
“Ngài cũng biết, đối với vấn đề thương nghiệp, chúng ta đều là người ngoài ngành, vẫn nên giao cho người chuyên nghiệp làm thì hay hơn.”
Mặc dù Đường Long không lập tức đồng ý, nhưng Trần Dục biết Đường Long đã động lòng.
Cũng đúng, có thể nắm kinh tế và công nghiệp quân sự của khu vực thủ đô, Đường Long không thể không động lòng. Vì thế Trần Dục gật đầu nói: “Vậy xin hãy mau chóng phái người đến bàn bạc với tôi.” Rồi đứng dậy cáo từ, ông ta muốn trở về xây dựng kế hoạch làm sao để hai bên cùng có lợi.
Đợi Trần Dục đi rồi, Đường Long lập tức nói với hai mỹ nữ sau lưng: “Thông báo Ưu Na, để cô ấy phái người đến bàn bạc những vấn đề này. Hài, người của khu vực thủ đô đều bị nuông chiều hư, lại khiến chính phủ cung cấp miễn phí tất cả những sản phẩm tiêu hao.”
“Chủ công, lẽ nào bây giờ thật sự không thể giải quyết vấn đề này sao?” Phương Băng sau khi truyền lệnh hỏi, co ấy không hiểu sao dân chúng của