Tiểu Binh Truyền Kỳ

Q.14 - Chương 205: Phản Loạn


trước sau

Trong căn cứ Đại Đường cho chính phủ lưu vong Vạn La liên bang thuê ở.

“Chuẩn bị xong hết chưa?” Trần Tinh nói với những sĩ quan bên cạnh.

“Đã chuẩn bị thỏa đáng.” Một sĩ quan cung kính nói, những sĩ quan khác nghe thấy lời này, vẻ mặt đầu hưng phấn, chỉ có Ngụy Phi người đứng đầu quân đội, sắc mặt có vẻ như muốn nói nhưng lại thôi, đứng ở trên cùng.

“Được, lập tức chuẩn bị tấn công. Trong thời gia ngắn nhất, tấn công tất cả hành tinh của tinh vực này cho ta!” Trần Dục đứng lên vẫy tay, ra lệnh rất có khí thế.

“Đợi đã, thưa tổng thống, chúng ta làm như thế không được tốt cho lắm thì phải? Dù gì là Đại Đường cho chúng ta ở lại, đồng thời cho phép chúng ta xây dựng chính phủ lưu vong. Hơn nữa theo hiêp ước, chúng ta nên thay thế Đại Đường thanh trừ phản loạn, chứ không phải là …” Ngụy Phi không nhin được nói.

“Những lời này của ngươi đều là lời vô nghĩa! Bỏ qua cơ hội tốt như hiện nay, chúng ta phải đến ngày tháng năm nào, mới có thể khôi phục được chính thống Vạn La liên bang! Hiệp ước? Ở vào thời loạn thế này, hiệp ước có ai mà tuân thủ cơ chứ!” Một sĩ quan không đợi Trần Tinh mở lời, liền giành lấy chỉ trích Ngụy Phi.

“Nói rất đúng, bây giờ binh lực Đại Đường, phần lớn bị tiêu hao trên chiến trường, hơn nữa Đại Đường đắc tội với tổ chức OSFPU, kinh tế của bọn họ sẽ đánh ép trên toàn phương diện, tất cả nước phụ thuộc đã độc lập, nếu chúng ta không vào lúc này nhân cơ hội chiếm lĩnh địa bàn, địa bàn này sẽ bị thế lực khác đoạt mất.

“Vì có thể có được căn cứu phục quốc chân chính, chúng ta cũng không thể không gánh tội danh vong ân phụ nghĩa.” Trần Tinh vẻ mặt chính khí nói.

“nhưng dựa theo binh lực của chúng ta hiện giờ, hoàn toàn có thể đi đến Vạn La liên bang xây dựng mở rộng căn cứ địa, nơi đó mới là tổ quốc của chúng ta, chúng ta tại sao nhất định phải …” Ngụy Phi cảm giác chính nghĩa mạnh mẽ, vẫn hi vong Trần Tinh thay đổi ý định.

“Đủ rồi! Ngươi lui xuống đi.” Trần Tinh giận dữ đứng lên nói.

Ngụy Phi mở miệng, lúc định nói gì đó, thì đã bị Well, Lai Uy đứng ở phía sau lưng anh ta kéo anh ta xuống, hơn nữa len lén khuyên can: “Đại ca, bọn ho bây giờ toàn bộ đầu nóng cả lên rồi, ngoài việc phục quốc và giành địa bàn, những lời khác đều không nghe vô. Anh đừng phí sức nữa.”

Bây giờ, anh ta đã không có hi vọng gì với việc phục hưng Vạn La liên bang, vì một chính quyền không có chữ tín, thì không thể nào được người đời xem trọng.

Nhìn thấy 3 người này đi rồi, một sĩ quan khẽ lầm bầm: “Thật nghi ngờ anh ta làm sao trở thành thượng tướng, lại muốn chúng ta từ bỏ Đại Đường chia năm xẻ bảy này, ngược lại đi tấn công Đế quốc Hổ Kình, muốn đi chết sao? Binh lực ít ỏi như chúng ta, sao có thể chống đối lại với Đế quốc Hổ Kình!”

Trần Tinh vẫy tay bảo thuộc hạ lui xuống, sau khi chỉ còn lại một mình ông ta, đốt điếu xì gà, nhìn làn khói mỏng manh, hồi lâu mới thở dài: “Hài, Đường Long, ngươi không nên trách ta, vì chỉ có như thế, giấc mộng phục quốc của ta mới có cơ hội trở thành hiện thực.”

Mặc dù ông ta hiểu, mình vì phục quốc mà giành lãnh thổ nước khác là không đúng, nhưng thời loạn thế này, sức mạnh chính là chân lý, làm gì có đúng sai?

Lưu Tư Hạo đảm nhận chức sĩ quan chỉ huy bồ đội địa phương hành tinh thủ đô Đại Đường, sau khi nhận được thông báo này, sắc mặt xuất hiện thần thái do dự không quyết, sác mặt cũng thay đổi không ngừng giữa trắng và đỏ.

Cuối cùng những dòng chữ cuối trên màn hình: “Đại Đường thắng thảm, binh lực còn lại đang vây quét tàn binh của địch.”, đã cho hắn quyết tâm.

Chỉ nhìn thấy anh ta sắc mặt đỏ đập mạnh xuống bàn, nghiến răng nghiến lợi hét lên: “Mẹ nó! Liều thôi!”

Lưu Tư Hạo ra lệnh, thân tín của anh ta, cũng chính là những sĩ quant rung thượng tầng trong bồ đội kia, lập tức theo phương án kế hoạch trước đó đã định sẵn tiến hành.

Trần Di, người yêu của Lưu Tư Hạo, sĩ quan chỉ huy bồ đội địa phương trên một hành tinh khác, sau khi nhận được mệnh lệnh của Lưu Tư Hạo, không chần chừ làm ra hành động giống như của Lưu Tư Hạo, không còn cách nào khác, cô ấy là cô gái có thể hi sinh tất cả vì tinh yêu.

Nhưng Lý Lực Quân người bạn tốt của hai người, thì bị cách lý ở bên ngoài, Lưu Tư Hạo không yên tâm anh ta, sợ anh ta tiết lộ bí mật, cho nên không tìm anh ta, còn Trần Di thì là vì không muốn liên lụy đến Lý Lực Quân, dù gì chuyện sắp làm là chuyện tạo phản, cho nên cũng không nói cho Lý Lực Quân biết.

“Nhanh nhanh nhanh!”

Một nhóm binh sĩ vũ trang đeo huy hiệu bồ đội địa phương, nhanh chóng xông vào phủ Đại Đường, đồng thời lập tức tiếp quan các bộ ngạnh quan trọng. Các quan viên không nhận được thông báo gì, kinh ngạc nhìn những binh lính thô lỗ này, lật tung mọi thư ở nơi làm việc của mình.

Một số quan viên chính trực chất vấn binh sĩ, nhưng đáp án nhận được, chính là bị đánh một trận, những quan viên khá thông mình thì ẩn núp, bọn họ biết mặc dù Đại Đường đại thắng, nhưng tổn thất của Đại Đường chắc chắn cũng rất thảm trọng, đám người này chắc chắn là nhân cơ hội này tạo phản! Nghĩ cũng biết rõ, lúc bình thường, binh lính Đại Đường đâu có dám xông bào các bộ ngành ở thủ đô.

Binh sĩ phản loạn phụng lệnh bắt những nhân viên cao cấp của Đại Đường, rất ngạc nhiên phát hiện, những nhân viên cao cấp có thể gặp bất cứ lúc nào, lại không bắt được một ai, hễ những quan viên có chút bản lĩnh và địa vị, toàn bộ đều không thấy đâu, quan viên bắt được, đều là nhân viên cấp thấp, dựa vào bọn họ căn bản không thể nắm được bí mật cao cấp của Đại Đường.

Lưu Tư Hạo nhận được báo cáo này trong lòng kinh ngạc, xem ra hành động của mình bị lộ rồi, nếu không quan chức cấp cao Đại Đường sao lại trốn nhanh như thế được?

Nhưng anh ta cũng không lo lắng, ngoài không gian có quân đội phục quốc của Vạn La ủng hộ, binh lực hơn 300 ngàn, đủ để tiêu diệt tàn quân của Đường Long, hơn nữa bồ đội mặt đất của Đại Đường, phần lớn đều do mình khống chế, đặc biệt là hành tinh thủ đô, hoàn toàn nằm trong tay của mình, mình hoàn toàn có thể chống lại được đội quân thắng thảm của Đường Long, nghĩ đến những điều này, trong lòng anh ta an tâm, bắt đầu ra lệnh bồ đội ra đường trấn áp những kẻ phản kháng.

Theo cùng với chuyện tạo phản của bồ đội mặt đất, quân phục quốc Vạn La liên bang sống nhờ ở đậu, không khách khí chiếm trọn mấy trăm hành tinh của tinh vực này, đồng thời trong thời gian ngắn nhất, xây dựng chính phủ và quân đội.

Căng thẳng, vô số người xuất thân từ trái đất, tụ tập lại cùng nhau, cướp đi 30, 40 hành tinh, đồng thời tuyên bố thành lập chính phủ tinh tế liên hợp các hành tinh trái đất.

Dân chúng Đại Đường sau khi nhân được tin tức phản loạn này, bọn họ trải qua quanh năm giáo dục tẩy não, bắt đầu là lập tức phản kháng, nhưng không biết xảy ra chuyện gì, tuyệt đại đa số bồ đội mặt đất và cảnh sát các hành tinh, đều đứng về phe phản tặc, dân chúng Đại Đường tay không tấc sắt, bị vũ lực chèn ép đành nhắm mắt làm ngơ.

Lúc thế lực của kẻ phản loạn ngày càng mở rộng, mà quân Đại Đường không có phản ứng gì, tập tích đi theo kẻ mạnh của dân chúng tinh hệ Vô loạn vốn có, bắt đầu chiếm thượng phong, giáo dục tẩy não đã không có tác dụng.

Đại đa số người dân, tiếp nhận sự thống trị của kẻ làm phản, một bộ phận nhỏ dân chúng hoặc là gia nhập gia nhập kẻ phản loạn, hoặc là dựa vào tiền tài trong tay mua người máy, tự mình thành lập quân đội phản loạn mới.

Nói đến Đường Long cũng thật sự đáng thương, đa số cảnh sát và bồ đội mặt đất đều làm phản, chỉ có một số ít giương cờ tỏ rõ đứng về phía hắn. Trong đó có bồ đội mặt đất do Lý Lực Quân không chế.

Lúc đầu, lúc Lý Lực Quân nhận được tin có người làm phản, lập tức giận dữ triệu tập binh mã, trấn giữ những nơi quan trọng, đồng thời chuẩn bị tấn công những kẻ làm phản bất cứ lúc nào.

Nhưng, lúc anh ta biết được kẻ làm phản là ai, lập tức ngây người.

Anh ta không bao giờ nghĩ rằng những người bạn tốt của mình, lại sẽ phản bội Đường Long, lẽ nào Đường Long không đối xử tốt với bọn họ? Cho bọn họ chức vụ và tiền bạc cao như thế, bọn họ còn có gì không vừa ý?

Lý Lực Quân không dám tin, gọi điện cho những người từng là bạn tốt của mình hỏi thăm, đáng tiếc khong nhận được câu trả lời, hiểu được những người này đã có quyết định, anh ta biết từ giờ trở đi hai bên sẽ trở thành kẻ địch của nhau.

Mặc dù anh ta rất đau lòng, nhưng anh ta vẫn nghiêm lệnh các bồ đội, chuẩn bị sẵn sang chống lại sự tấn công của địch, đáng tiếc, bọn họ không có phi thuyền, đành lựa chọn phòng thủ.

Lúc nội loạn trong Đại Đường ngày càng ác liệt, đại quân của Đường Long vẫn lặng lẽ bay lơ lửng ngoài không gian, sĩ quan chỉ huy vài triệu chiến hạm của những nước phụ thuộc kia, bây giờ đều đang mắng những lãnh đạo trong nước mình, vì đám người trong nước đó, lại không biết trời cao đất dày tuyên bố độc lập, hơn nữa còn cuồng vọng tuyên bố ở vào trạng thái chiến tranh với Đại Đường.

Tin tức này vừa truyền đến, các sĩ quan chỉ huy chiến hạm của những nước phụ thuộc, lập tức biểu thị lòng trung thành với Đường Long, nếu như không phải liên lạc ở khu vực này chỉ có thể nhận không thể gửi đi, bọn họ e rằng sớm đã gửi điện về nước, mắng chửi tổ tông của những lãnh đạo của mình, chuyện ngu ngốc như thế mà bọn họ cũng dám làm!

Những sĩ quan chỉ huy này hiểu được đây là âm mưu của Đường Long, âm mưu thành trừ hiểm họa ẩn trong Đại Đường, quang minh chính đại nuốt trọn những nước phụ thuộc!

Nếu không, sao lại truyền tin quân Đại Đường thắng thảm về trong nước? Sao lại chỉ cho phép thông tin được đi vào khu vực này, mà không cho phép thông tin ra khỏi khu vực này? Hơn nữa giới nghiêm toàn bộ khu vực, hoàn toàn phong tỏa sự liên lạc giữa nước Đại Đường và Khải Vũ?

Nếu như bây giờ người trong Đại Đường biết được, nước Khải Vũ dường như đã bị Đường Long chiếm lĩnh hoàn toàn, tin rằng quân phản loạn sẽ lập tức biến mất?

Những sĩ quan chỉ huy chiến hạm này từ bỏ tổ quốc hiếu trung với Đại Đường, lý do rất đơn giản, bọn họ tận mắt nhìn thất sức mạnh của Đại Đường, càng biết rõ, quân Đại Đường không những không tổn thất thảm trọng giống như tin tức truyền ra ngoài, ngược lại binh lực tăng lên, so với trước khi khai chiến nhiều hơn 700 ngàn chiếc chiến hạm X.

Uy lực của cứ điểm Ngân giáp đó, xuất hiện rõ mồn một trước mắt, những chiến hạm cao cấp này của mình hoàn toàn không đáng gì, vì cứ điểm Ngân giáp rất dễ dàng, thì đã tiêu diệt hàng triệu chiến hạm X.

Đường Long bây giờ không có tâm trạng để ý đến những sĩ quan chỉ huy chiến hạm cao cấp này, hắn đang đau lòng không thôi, vì sĩ quan chỉ huy bồ đội mặt đất và sở trưởng sở cảnh sát trong nước, đa số đều phản bội hắn, bao gồm cả thuộc hạ sớm nhất. Hắn thật sự không ngờ rằng Lưu Tư Hạo sẽ phản bội mình, lẽ nào mình làm người thất bại như thế sao?

Nhưng, có chuyện đã mang lại chút an ủi cho hắn chính là, Lý Lực Quân không phản bội, vẫn trung thành cẩn cẩn giữ vững cương vị.

Nhìn thấy Đường Long đau khổ như thế, mèo đen nhỏ bất giác lên tiếng nói: “Đại ca, chuyện này có gì mà phải tức giận, đừng nói đặc tính của người ở tinh hệ Vô loạn là theo kẻ mạnh, những nước khác cũng nhưu thế, chỉ cần quân đội của quốc gia yếu kém hoặc tan rã, quân phản loạn sẽ liên tục xuất hiện, dù gì những kẻ có dã tâm trong toàn vũ trụ quả thực có quá nhiều, những người có chút năng lực, thì muốn chiếm đất làm vua.

“Ở thời đại này, chỉ có kẻ mạnh tuyệt đối lạnh huyết thống nhất thiên hạ này, mới có thể tiêu diệt sự xuất hiện của những kẻ có dã tâm.”

Đường Long sau khi suy nghĩ, thở dài nói: “Ta biết những chuyện này, kế hoạch này vốn là muốn dụ hiểm họa ẩn giấu trong nước, ta chỉ là không nờ, có rất nhiều thuộc hạ theo ta từ rất sớm đã phản bội ta.”

“Khà khà, có người phản bội anh, chứng tỏ anh cũng có khuyết điểm.” Mèo đen nhỏ cười nói.

“Khuyết điểm? Khuyết điểm gì?” Đường Long hiếu kỳ hỏi, cảm giác bản thân mình rất tốt, ngoài việc muốn thuộc hạ sung kính mình, còn muốn thuộc hạ sợ mình, sung bái có thể khiến người khác liều mình bán mạng cho mình, sợ hãi có thể khiến người không dám làm phản.

“Khuyết điểm của anh đó là, thuộc hạ chỉ cần sùng bái anh mà không sợ anh. Cho nên biện pháp giải quyết rất đơn giản, chính là giết chết toàn bộ bọn làm phản! Như thế bọn họ sẽ sợ anh.” Câu nói sau cùng, giọng của mèo đen nhỏ có chút mùi vị mê hoặc.

“Xì! Giết hết toàn bộ, ta còn cần ai đến sợ ta? Sao ta cảm thấy ngươi giống như đang cổ vũ ta đi làm ma vương vậy?” Đường Long lắc đầu nói.

“Hài, ai bảo chỉ cần anh ra lệnh, là có thể khiến toàn quân phản loạn toàn bộ bị tiêu diệt, bây giờ không làm vài chuyện, chẳng khác nào qua vô vị rồi?” Mèo đen nhỏ nhìn thấy không lừa được Đường Long, thất bại lè lưỡi.

“Ngươi làm sao biết được, ta tùy tiện ra lệnh là được?” Đường Long hỏi.

“Làm ơn đi, các bộ ngành tình báo của anh, mỗi năm đều phải tốn một khoản dự toán rất lớn, chỉ cần không phải là ngu ngốc thì cũng đều hiểu được, khoản tiền này sau khi đưa vào hệ thống tình báo, sẽ sản sinh ra thay đổi gì. Giống như lãnh địa phương nam vậy, không phải chuyện gì cũng không xảy ra sao?

“Nói khoa trương, cho dù muốn biết cả tinh hệ Vô loạn một ngày có bao nhiêu tổ kiến dọn nhà, anh cũng sẽ trong thời gian ngắn nhất có được câu trả lời, càng không cần nói muốn biết tên nào có dị tâm. Anh đừng cho rằng cất giấu nghiêm mật đến bao nhiêu, em và hai chị đều biết sức mạnh tình báo của anh lớn bao nhiêu, gần như là bao trùm cả vũ trụ này.” Mèo đen nhỏ vẻ mặt ra vẻ anh đừng tưởng lừa được em.

Đường Long ngại ngùng nói: “Khà khà, ta cũng không phải là cố ý, dù gì năm người bọn Đường Kim bây giờ đều là nhân vật thượng tầng ở nơi đó, có thể nói là quyền thế ngất trời, nếu như bị người khác phát hiện được có quan hệ với ta, kẻ địch của bọn họ chắc chắn sẽ không tha cho bọn họ. Cho nên ta chưa bao giờ chủ động liên lạc với bọn họ, đều là bọn họ liên lạc với ta.”

“Nhưng khoảng cách với liên lạc lần trước, đã qua một khoảng thời gian dài rồi, bây giờ bọn họ có biến hóa gì, ta căn bản không rõ.” Nói rồi, lo lắng lắc đầu.

Mèo đen nhỏ nheo mắt cười nói: “Cái này không cần lo lắng, bọn họ cũng không phải là đèn tiết kiệm dầu. Chỉ là không ngờ nước cờ bước đầu này của đại ca, bây giờ lại trở nên có ích đến như thế. Ban đầu lúc biết được tin tức này, còn cho rằng anh chỉ để chơi thôi, ai ngờ rằng sức mạnh của xã hội đen lại lớn như thế, ai có thể ngờ rằng những tên xuất thân từ xã hội đen, lại có thể tiến vào quốc hội.”

Đường Long giống như chưa nghe thấy lời của mèo đen nhỏ, cảm thán nói: “Hài, kỳ thực những người khác ta đều biết, chỉ là chuyện Lưu Tư Hạo kia ta không biết.” Nói rồi, Đường Long lắc đầu đáng tiếc.

Đường Long vốn cho rằng bọn họ sẽ theo mình hoàn thành mục tiêu, nhưng không ngờ rằng lại sớm phản bội mình, suy nghĩ kỹ lại, dường như mình không có bạc đãi bọn họ, lẽ nào là do mình không tiếp xúc nhiều với bọn họ, để bọn họ và mình sản sinh ra khoảng cách.

Nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác, không phải mình bận rộn thì là bọn họ bận rộn, muốn tìm cơ hội tụ tập cũng không được.

Mèo đen nhỏ vì Đường Long không tập trung không nghe lời mình nói, mà bĩu môi biểu lộ bất mãn, nhưng nó vẫn an ủi Đường Long: “Còn không phải là vì người ở dưới sợ anh đau lòng, hoặc là sợ anh không tin từ đó mà đánh cỏ động rắn, cho nên mới không bẩm báo với anh, em không tin là bộ tình báo của anh, không giám sát bọn người Lưu Tư Hạo này.”

Lúc Đường Long đang định nói gì, một thông tin đột nhiên xuất hiện.

Ảnh của ba người Lưu Dịch Huy, Trương Quán Hoa, Lý Gia Dân, đồng thời kính chào Đường Long, đồng thời cung kính nói: “Chủ công, thuộc hạ may mắn không làm nhục sứ mệnh, trải qua một phen công chiếm, lãnh địa của nước Khải Vũ và các nước phụ thuộc, đã toàn bộ trở thành của chủ công.”

“Ha ha, quá tốt rồi, thật là cực khổ cho các ngươi.” Đường Long tán thưởng cho 3 người thuộc hạ một phen.

Ba người bọn Lưu Dịch Huy cúi người nói: “Trung thành là vinh dự củ chúng thần, chúng thần quyết chến hiếu trung với chủ công!”

Ba người bọn Lưu Dịch Huy có thể cảm thất rằng trong nước nhiều người phản bội như thế, chủ công chắc sẽ không vui, mình biểu thị trung thành, có lẽ sẽ khiến chủ công cảm thấy được chút an ủi.

Đường Long mỉm cười lần nữa khen ngợi bọn họ, vốn theo tính tình của Đường Long, sau khi nghe thấy những lời này, sẽ bất giác mà chau mày, vì hắn cảm thấy nói những lời giả tạo đó để làm gì? Mình không thích nghe.

Nhưng bây giờ hắn không dám nói bừa, tùy tiện biểu hiện sự vui mừng của mình, đặc biệt là đối với những quan tướng xuất thân từ lãnh địa phong kiến, lời nói và biểu hiện lại càng phải đặc biệt chú ý.

Bởi vì có một lần, Đường Long khen ngợi một thuộc hạ lớn tuổi, có chút đùa giỡn nói, ông ta trung thành với vợ hơn là trung thành với mình, vì năm đó thuộc hạ lớn tuổi đó và vợ đã tương thân tương ái ở với nhay 5 năm rồi, chưa bao giờ ngoại tình.

Nhưng không ngờ rằng, năm đó thuộc hạ lớn tuổi lập tức khóc sướt mướt biểu thị, đòi tự tự để biểu thị sự trung thành của mình đối với Đường Long lớn hơn là đối với vợ của ông ta.

Càng quái đản hơn là, đại đa số cao quan đều không có khuyên cản, chỉ là sùng kính đứng một bên xem, chỉ có những quan viên đặc cấp giống như Ưu Na, theo Đường Long đến mới tiến đến khuyên ngăn.

Tình cảnh này, mãi cho đến giờ Đường Long nhiều lần chứng tỏ là khen ngợi đối với ông ta, đồng thời trực tiếp ra lệnh cho ông ấy không được tự sát, mới kết thúc. Từ lúc này Đường Long khong dám ăn nói bừa bãi
nữa.

“Được, các ngươi để bồ đội lại trấn giữ, sau đó về tập hợp, là lúc chúng ta thu thập đám khốn kiếp trong nước kia rồi.” Đường Long nói.

“Vâng! Chúng thần nhất định sẽ tiêu diệt hết bọn phản tặc!” Ba người bọn Lưu Dịch Huy nghiến răng nghiến lợi, sát khí đằng đằng nói, sau đó sau khi cáo biệt Đường Long, lập tức lui xuống bố trí bồ đội.

“Truyền lệnh bắt đầu hành động diệt cỏ trong nước, truyền lệnh những chiến hạm cao cấp kia tấn công những nước phụ thuộc của Đại Đường, cũng chính là nước của bọn họ.”

“Nhớ, trừ lãnh địa phía nam ra. Truyền lệnh tất cả các nước bù nhìn phía nam, tuyên bố thân phận thật sự với toàn vũ trụ!” Đường Long ra lệnh nói, Phương Băng phụ trách truyền lệnh, lập tức truyền lệnh này xuống.

Sĩ quan chỉ huy hàng triệu chiến hạm cao cấp nhận được mệnh lệnh này này, lập tức thở phào, xem ra Đường Long là chuẩn bị thông qua chiến tranh, để kiểm điểm sự trung thành của những người như mình.

Đương nhiên, người thông minh như mình, sẽ lợi dụng cơ hội này biểu hiện mình, vì đây là cơ hội lập công tốt nhất, nên biết trong nước mình nào còn binh lực, cho dù có cũng chẳng qua là hai, ba con mèo nhỏ mà thôi, mình nơi này là đại quân lên đến hàng triệu lận.

Còn về tấn công nước của mình có buồn hay không? Làm ơn đi, tổ quốc cái gì cơ chứ? Không phải đều là vài hành tinh của tinh hệ Vô loạn mà thôi, mình là quân đội chính nghĩa tiêu diệt quân phản loạn. Hơn nữa lần này nếu như mình có thể lập công lớn, chắc chắn sẽ đươc bệ hạ Đường Long có cả tinh hệ Vô loạn nhìn bằng con mắt khác, đến lúc đó mình sẽ một bước lên trời.

Bọn họ có được cách nghĩ này, lập tức hưng phấn chỉ huy thuộc hạ của mình bay về nước, những nước phụ thuộc Đại Đường bị bồ đội rất thân thuộc với mình tấn công, kết quả không nói cũng biết.

Đợi đến lúc bồ đội của ba người bọn Lưu Dịch Huy được điều trở về, vì hiển thị sức mạnh của mình, hơn 1 triệu chiến hạm X đánh trận đầu, gần 100 ngàn chiến hạm bay ở giữa, 300 ngàn hạm pháo lôi thần bọc hậu, bật đèn sáng chưng hộ tống cứ điểm Ngân giáp đường kính 10 ngàn km, xếp hàng ngăn ngắn yên lặng khí thế hùng dũng chầm chậm bay về phía Đại Đường.

Nhận được lệnh của Đường Long, Vũ Minh trước lúc phản loạn đã ẩn nấp, giám sát hành tinh trái đất, bất giác cười hi hi nói: “Đám người trái đất ngu ngốc, thật sự cho rằng mình người đông thì giỏi lắm, cũng không nghĩ xem dân số Đại Đường bây giờ là bao nhiêu, lại dám làm phản?

“Hi hi, nhưng nếu như không phải mình nghe lệnh trốn đi, xem xem trong số các quan viên Đại Đường phái tới đây ai có dị tâm, e rằng bọn họ cũng không dám làm phản? Ừ, thật là đáng thương.”

Nói đến đây, Vũ Minh ra lệnh cho những viên quan Đại Đường trốn cùng mình, được chứng minh là trung thành: “Các vị, bệ hạ của chúng ta đã ra lệnh tiêu diệt những kẻ làm phản kia, đã đến lúc thể hiện năng lực của Đại Đường chúng ta!”

Những viên quan chỉ có thể núp trong bóng tối, nghiến răng nghiến lợi nhìn những kẻ phản loạn vênh váo ngạo mạn, nhưng không thể làm gì được, lập tức hoan hô cả lên.

Còn những chiến sĩ người vượn bản tính vốn hiếu chiến nhưng bị ép phải ẩn nấp, có sức không thể dùng, thì vỗ ngực kêu lên, bọn hon thật sự là đã kìm nén sắp không chịu nổi nữa rồi.

Chính phủ thống nhất hành tinh trái đất đột nhiên phát hiện, bồ đội bảo vệ mặt đất Đại Đường vốn bị điều đi, lại xuất hiện khắp nơi trên hành tinh, bọn họ nửa đời người tranh đấu chính trị, lập tức hiểu ra được rằng, đây là cái bẫy!

Nhưng bọn họ vẫn ông niềm tin chiến thắng, một là quân Đại Đường không có chiến hạm, hai là vì quân trái đất hiện nay không phải là quân đội giống như ngày xưa, hiện đại hóa quân đội, hiện đại hóa vũ khí toàn bộ do tổ chức thần bí trang bị đầy đủ, tuyệt đối có thể đánh bại quân Đại Đường.

Nhưng kết quả khiến các viên quan chính phủ thống nhất hành tinh trái đất sững người, vũ khí của quân hành tinh trái đất, mặc dù có thể chống lại được vũ khí của quân Đại Đường, nhưng binh sĩ thì không thể nào chống lại được, người hành tinh trái đất, căn bản không phải là đối thủ của quân Đại Đường trải qua vô số cuộc đại chiến.

Chỉ trong khoảng thời gian 2 tiếng đồng hồ, hành tinh trái đất đã bị đánh tan rã, đồng loạt đầu hàng.

Còn về việc các viên quan chính phủ thống nhất hành tinh trái đất vốn muốn bỏ chạy, sau đó tổ chức dân chúng đánh du kích, còn chưa ra khỏi cửa lớn đã bị bắt giam toàn bộ.

Chính phủ hành tinh bị người hành tinh chiếm cứ, lập tức bị người khác lật đổ, những kẻ phản loạn ngạc nhiên phát hiện, trong số những kẻ địch đối phó với mình, bao gồm nhiều đồng bào xuất thân hành tinh trái đất. Hỏi thăm bọn họ tại sao lại phản bội tổ quốc, đáp án chỉ có một: “Ngu ngốc!

Vũ Minh cũng không muốn bọn họ đầu hàng, trực tiếp quẳng bọn họ vào nhà tù, sau đó giải tán chính phủ thống nhất hành tinh trái đất. Sau khi phối hợp với quan viên Đại Đường xây dựng chính phủ hành tinh trực thuộc Đại Đường, lập tức được tiến cử là người đứng đầu hành tinh lần này.

Nhưng Vũ Minh đối với chức vụ này hoàn toàn không thèm để ý đến, vì anh ta nhận được lệnh điều động đích thân Đường Long ký, đợi khi quan viên thay thế đến, mình sẽ có thể trở về bên cạnh chủ công Đường Long, chức vụ vốn có của mình chính là tham mưu của chủ công.

Lưu Tư Hạo thống trị hành tinh thủ đô Đại Đường, đồng thời được những người thống trị thực tế của những hành tinh phụ cận, cũng chính là những thuộc hạ của hắn tiến cử làm lãnh đạo, có thể nói là vô cùng đắc ý, vênh váo kiêu ngạo.

Mặc dù anh ta chưa bao giờ ở hành tinh thủ đô, bề mặt là hành tinh giàu có nhất trong số những hành tinh này, vơ vét được thứ tốt gì, nhưng đơn giản là thân phận người thống trị hành tinh thủ đô Đại Đường này, đã đủ khiến hắn tự hào.

Đặc biệt là nghĩ đến vẻ mặt Đường Long sau khi nhận được tin mình chiếm hành tinh thủ đô Đại Đường, Lưu Tư Hạo vui đến mấy tiếng đồng hồ, cảm giác nhiều năm đè nén, lúc này hoàn toàn biến mất.

Lưu Tư Hạo bá chiếm phủ đệ của Đường Long, mặc bộ đồ ngủ hoa lệ tốn một khoản tiền lớn để mua về cách đây không lâu, lắc ly rượu ngon tìm được ở nơi này, đắc ý lim dim mắt vui vẻ, nhìn dáng vẻ, anh ta chắc lại hoang tưởng đến dáng vẻ của Đường Long.

Trần Di mặc bộ đồ ngủ gợi cảm, ngồi bên cạnh Lưu Tư Hạo không đắc ý như thế, cô ấy buồn bã nói: “Tư Hạo, không biết làm sao, em cứ cảm thấy chuyện có gì đó không ổn.”

Lời nói này giống như thau nước lạnh, khiến Lưu Tư Hạo ướt từ đầu tới chân, Lưu Tư hạo tỉnh lạo, trừng mắt nhìn Trần Di, sau khi uống hết ly rượu, mới hỏi: “Chỗ nào không ổn?”

Trần Di thần sắc nghiêm túc nói: “Em và anh đều là những người bậc trung trong quân đội Đại Đường, tuyệt đối hiểu về sức mạnh của Đại Đường hơn những người khác, Đại Đường không thể nào đơn giản như thế đã bị chúng ta làm loạn, hơn nữa những quan viên cao cấp kia không bắt được một ai. Đại Đường có cơ mật gì chúng ta hoàn toàn không thể hiểu được.”

“Hừ, Đại Đường có cơ mật gì chứ, tất cả chúng ta không hiểu rõ sao? Hi hi, điều này đều nhờ cái tên Đường Long ngu ngốc này, cứ khăng khăng quy định tất cả cơ mật đều phải công khai nội bộ. Còn về những viên quan cao cấp kia càng không cần để ý đến, toàn bộ đều xuất thân từ kỹ nữ, nếu như không phải Đường Long nuông chiều bọn họ, bọn họ có thể làm ra chuyện gì cơ chứ?” Lưu Tư Hạo không để ý nói.

“Anh không nên xem thường bọn họ, Đại Đường có thể đạt đến trạng thái hưng thịnh mạnh mẽ như thế, đều là công lao của bọn họ.”

Trần Di có chút không thích giọng điệu của Lưu Tư Hạo, vì cô ấy rất bội phục bọn người Ưu Na.

Lưu Tư Hạo chưa từng tiếp xúc với bọn họ, nhưng mình thì vì lý do ngày trước đố kỵ mà tiếp xúc với bọn họ, biết được bọn họ tuyệt đối có năng lực xứng đáng với địa vị đó.

“Được rồi, anh sẽ coi trọng bọn họ.” Lưu Tư Hạo nhìn thấy người yêu không vui, vội nói, dù gì người yêu cũng là nhắc nhở mình không nên thiếu cảnh giác, là vì tốt ình.

Trần Di cũng không muốn nói tiếp về những vấn đề này, vì thế chuyển đề tài rồi: “Điều khiến em bất an, là quân Đại Đường xuất chinh, những năm nay quân Đại Đường chưa bao giờ thắng thảm, như lần trước bị phục kích, 500 ngàn binh lực chỉ còn lại hơn 100 ngàn, nhưng cũng đã tiêu diệt gần triệu binh lực của đối phương, em căn bản không tin quân Đại Đường và quân Khải Vũ sau khi giao chiến toàn diện, sẽ không có khả năng giải quyết vấn đề hỗn loạn trong nước.

Lưu Tư Hạo cười lớn nói: “Ha ha, cái này là em không biết tỉ lệ binh lực của Đại Đường và Khải Vũ, nói cho em biết, Đại Đường chỉ có khoảng 1 triệu chiến hạm X, còn Khải Vũ có 3 triệu chiến hạm X, hơn gấp 3 lần, cộng thêm tổ chức buôn vũ khí USFPU giở trò bên trong, Đại Đường không chiến bại là thần thánh phù hộ rồi, em nghĩ hắn có bao nhiêu chiến hạm còn sót lại?

“Có thể còn 100 ngàn chiếc là quá lắm rồi! Còn quân đội phục quốc của Vạn La liên bang, binh lực nhiều như thế không chỉ để làm kiểu, tuyệt đối có thể tiêu diệt hết những binh lực còn sót lại của Đại Đường!”

“Nhưng cho dù là như thế, nhưng trong số bồ đội mặt đất của chúng ta, bồ đội người máy chiếm tổng số 4/5 thì làm thế nào? Nên biết, chương trình của bọn họ đều là trung thành với Đường Long, chỉ cần một lệnh của Đường Long, những người máy đó sẽ lập tức bắt chúng ta lại.” Trần DI lớn tiếng nói.

“Hi hi, em đó, hễ kích động là quên hết, lúc đầu anh đã có nói với em, đây là điểm thất bại lớn nhất của Đường Long, hắn cho rằng chỉ cần đối tượng trung thành trong chương trình của người máy là hắn, thì có thể yên tâm giao quyền chỉ huy người máy.”

“Nhưng hắn không ngờ rằng, những sĩ quan chỉ huy này như chúng ta không phải là ăn chay, lẽ nào em đã quên, vì để khống chế chắc những người máy này, chúng ta lợi dụng quyền chỉ huy thay đổi đối tượng trung thành của người máy? Nếu như chúng ta không thay đổi đối tượng trung thành của người máy, chsung ta còn có gan, còn có năng lực để tạo phản sao?

“Nên biết, những quân nhân con người bị tẩy não kia, sẽ không đi theo chúng ta, nếu như không phải là trước khi xảy ra chuyện dựa vào người máy bắt nhốt toàn bộ bọn họ lại, e rằng chúng ta vừa tuyên bố tạo phản, đã bị bọn họ bắt đi lãnh thưởng rồi.” Lưu Tư Hạo nói, đắc ý rót ình và Trần Di mỗi người một ly rượu.

Trần Di tâm trạng thả lỏng, sắc mặt hồng hồng bưng ly rượu khẽ nhấm môi, sau đó dường như đột nhiên nhớ ra gì đó nói: “Bây giờ Vạn La liên bang có chiến hạm, e rằng đến lúc đó chúng ta sẽ bị đám người Vạn La liên bang đoạt mất kết quả thắng lợi.”

“Hi hi, yên tâm đi, anh đã đặt một đợt hàng chiến hạm từ tổ chức OSFPU, đủ để chống lại quân phục quốc của Vạn La liên bang.”

Lưu Tư Hạo nói đến đây, bất giác lần nữa đắc ý cười lớn.

Vào lúc này, tiếng chuông dồn dập vang lên thức tỉnh bọn họ, Lưu Tư Hạo chau mày kết nối với liên lạc làm phiền hứng thú của hắn, chỉ thấy một thân tín của mình, lo lắng hét lên: “Thưa sếp, không tốt rồi, tất cả người máy đều làm phản! Toàn bộ đang tấn công chúng ta … ngài mau …ah!”

Mới noi đến đây, thân tín này đã kêu thảm một tiếng ngã xuống.

“Cái gì?!”

Lưu Tư Hạo và Trần Di đều bị dọa giật mình, ly rượu trong tay rơi xuống đất.

“Sao lại như thế?” Lưu Tư Hao nhanh chóng tỉnh lại, vừa căng thẳng thay đồ, vừa lo lắng hét lên.

Kẻ ngốc cũng hiểu được, người máy chiếm 4/5 binh lực phản quân quay lại với Đại Đường, cuộc làm phản này, quả thực là hoang đường, tất cả những người tham gia làm phản, đều sẽ trong phút chốc bị người máy tiêu diệt, bây giờ điều có thể làm, chính là nhanh chóng bỏ chạy.

“Em làm sao biết được, ah, chắc là do Đường Long giở trò!” Trần Di cũng thay đồ, đột nhiên nói lớn.

Lưu Tư Hạo ngây người, nhưng hắn không nói gifm chỉ là tăng tốc độ thay quân phục thu thập đồ vật quan trọng. Chỉ cần có những thứ này, mình cho dù núp ở tinh hệ xa xôi, mình cũng có thể sống một cuộc sống giàu sang.

Lúc hai người cầm theo đồ đạc chuẩn bị đi ra khỏi cửa, chỉ nhìn thấy mấy chùm laser lóe lên, vệ binh bảo vệ bọn họ cứ như thế bị ngã xuống.

Tiếp đó, một thanh niên trẻ dẫn theo một nhóm binh, xuất hiện trước mắt bọn họ, người thanh niên trẻ đó nhìn Lưu Tư Hạo cười nói: “Hi hi, giám sát ngươi nhiều năm như thế, hôm nay cuối cùng đã có thể bắt được ngươi.”

Nghe thấy lời này, Lưu Tư Hạo giật mình, ngạc nhiên nói: “Ngươi giám sát ta đã nhiều năm rồi?”

Cả người Lưu Tư Hạo mềm nhũn, hắn không ngờm mình từ đầu đến cuối đều trong sự giám sát của tình báo Đại Đường, nói như thế, chuyện mình làm những năm này, bị Đường Long biết rõ tường tận, vậy chẳng khác nào mình giống như một thằng hề?

Trần Di không nhịn được: “Khốn kiếp! Thật đã nhìn nhầm Đường Long! Không ngờ hắn chưa bao giờ yên tâm về chúng ta! Xem ra chúng ta quả thực nên phản bội hắn!”

Chỉ là, mấy năm trước vừa đến Đại Đường đã bị giám sát, chuyện này chứng tỏ Đường Long chưa bao giờ yên tâm về bọn họ.

Người thanh niên đó biến sắc, nghiêm túc nói: “Rõ rằng mình vì dã tâm mà phản bội, lại còn tìm lý do gì nữa! Nói cho các người biết, lúc đầu chỉ là vì người mà Lưu Tư Hạo dẫn đến đều chỉ nghe theo lệnh của hắn, từ đó dẫn đến sự chú ý của bộ tình báo, cho nên bộ tình báo mới tiến hành giám sát, nhưng lúc đó chỉ là hơi quan tâm mà thôi.”

Lưu Tư Hạo nghe thấy lời này biến sắc, thì ra mình bại là bại ở chỗ mình chuyên quyền khống chế thuộc hạ, dẫn đến sự chú ý của bộ tình báo, mà căn bản không phát hiện ra mình bị bộ tình báo chú ý, tất cả những hành động bình thường, đương nhiên là bị bộ tình báo biết rõ.

Người thanh niên nhìn thấy thần sắc của bộ tình báo, bất giác đắc ý, dù gì lúc đầu là anh ta phát hiện Lưu Tư Hạo có điều kỳ lạ, mình cũng vì Lưu Tư Hạo, mới được đề bạt đến vị trí ngày hôm nay.

Nghĩ đến những chuyện này, cảm thất nên để cho Lưu Tư Hạo chết một cách rõ rang, đồng thời cũng là vì giải thích với mọi người, bộ tình báo vì sao không báo cáo bọn họ có dấu hiệu làm phản lên trên, để tránh chủ công cho rằng những thuộc hạ như mình giấu diếm ngài, anh ta ttin rằng lời mình nói, nhanh chóng sẽ truyền đến tai của chủ công.

Vì thế anh ta tiếp tục nói: “Còn lại, e rằng Lưu Tư Hạo ngươi tự mình cũng biết, chỉ là bộ tình báo chúng ta không ngờ, từ trên người của ngươi có được nhiều tình báo hữu dụng đến thế.

“Còn nữa, Trần Di ngươi nói chủ công ta như thế là không đúng, ta nói cho ngươi biết, do các người là thuộc hạ sớm nhất của chủ công, chúng ta không muốn chủ công vì chuyện của các người mà đau lòng, cho nên bộ tình báo chưa bao giờ báo cáo bất cứ chuyện gì của các người cho chủ công!

“Có nghĩa là, tất cả những hành động trước khi các người điều binh làm phản, chủ công căn bản không biết!”

Nói đến đây, người thanh niên nói thêm câu cuối cùng: “Không cần ấm ức, những thân tín và đồng liêu của các người, cũng đồng thời bị bắt.”

Nghe thấy lời này, hai người Lưu Tư Hạo, Trần Di đều cúi đầu, bọn họ mặc dù hiểu rõ, mình lấy dạ tiểu nhân do lòng quân tử, hoàn toàn trách nhầm Đường Long. Nhưng nói đến cùng, cũng chỉ là vì dã tâm của mình quá lớn, càng sai lầm chính là quá đề cao năng lực của mình.

Năng lực và dã tâm không tương xứng, thất bại là chắc chắn, nhưng chuyện đã như thế, nói gì cũng không có tác dụng, vì bất kỳ một chính quyền nào, đều sẽ không buông tha cho kẻ làm phản.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện