Khách sạn Hoa Đô không ở trong khu vực thành phố, mà được xây dựng ở bên bờ biển phong cảnh đẹp nhất hành tinh Mạn Lan.
Nằm ở khu vực đẹp nhất, tòa nhà hàng trăm tầng, hàng ngàn căn phòng hoa lệ, nơi vui chơi giải trí các loại rộng rãi hào hoa, sự phục vụ tận tâm như hoàng đế, khiến cho khách sạn Hoa Đô có được những thứ mềm cứng này, tự khoa trương mình: Khách sạn tuyệt đối đảm bảo khiến khách hàng hài lòng.
Nhưng hôm nay, khách sạn Hoa Đô đã gặp phải người khách đầu tiên từ lúc khai trương cho đến nay không hài lòng.
Trong căn phòng rộng lớn gần vạn mét vuông, được trang trí nguy nga lộng lẫy, gần trăm mỹ nữ xinh đẹp bảo vệ xung quanh mộ chàng trai đeo kính đen hình chữ W, quần áo tầm thường.
Còn chàng trai này thì lại không có phong độ chút nào chỉ vào mặt quản lý trách mắng: “Chuyện này là sao? Rõ ràng tôi đã đặt trước tất cả các phòng VIP, tại sao bây giờ lại nói phòng của chúng tôi đã cho người khác?”
Nghe thấy lời này, các vị khách xung quanh xì xầm bàn tán, bọn họ vừa vì chàng trai này có thể bao hết toàn bộ phòng VIP của khách sạn Hoa Đô mà kinh ngạc, vừa ngạc nhiên vì khách sạn Hoa Đo lại làm ra những chuyện hủy hợp đồng như thế.
Giám đốc đại sảnh thành thục đẹp trai, cũng không thể lấy lại phong độ được. Anh ta vốn định đến thương lượng chuyện nhường phòng khách sạn với chàng trai lấy danh nghĩ đại đội SK23 để đặt phòng, nhưng chàng trai vừa mới nghe mình nói phòng đã nhường cho người khác, đã lớn tiếng la mắng lên. Bây giờ anh ta nghe thấy những lời bàn tán xung quanh, những giọt mồ hôi trên trán tuôn ra, trong lòng thầm nghĩ lần này danh dự của khách sạn tiêu rồi.
Anh ta đương nhiên không vì như thế mà buông xuôi không quản, anh ta vội khom mình đồng thời nói với chàng trai: “Thành thật xin lỗi, chúng tôi cũng bất đắc dĩ mới nhường phòng của quý khách đã đặt cho người khác, bởi vì người ở trong phòng là Chủ tịch hội đồng quản trị ngân hàng vũ trụ và cảng hàng không vũ trụ.” Anh ta hi vọng lý do này có thể trấn áp mọi người.
Quả nhiên, mọi người đang xì xầm bàn tán xôn xao, sau khi nghe thấy lời của giám đốc đại sảnh, mọi người đều không lên tiếng. Những người có thể ở trong khách sạn Hoa Đô là những người rất giàu có, chỉ cần những người có gắn lên hai chữ phú quý, sao lại không nể mặt hai tập đoàn lớn này.
Nhưng vị khách trước mắt anh ta dường như không nể mặt, chỉ nghe thấy chàng trai này không thèm để ý nói: “Tôi không cần biết họ có là chủ tịch hội đồng quản trị hay không, dù gì phòng của tôi đã đặt, các người lại nhường cho người khác, khách sạn của các người làm gì thì cũng phải cho tôi một câu trả lời vừa lòng.”
Mọi người đều sững sờ, không nể mặt hai tập đoàn lớn? Chàng trai này rốt cuộc là người có thân phận như thế nào? Có thể tưởng tượng giám đốc đại sảnh bây giờ đắc tội cũng không phải mà không đắc tội cũng không phải, ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Vì thế anh ta cho dù muốn đứng về phía hai tập đoàn lớn, cũng lo sợ thế lực manh đằng sau của chàng trai trước mắt mà do dự.
Lúc này một người khuôn mặt lạnh lùng, vỗ vỗ vai của giám đốc đại sảnh, ra hiệu giám đốc đại sảnh ra chỗ khác. Giám đốc đại sảnh nhìn thấy người trung niên này, bất giác thở phào, người trung niên này đến giải quyết thì tốt rồi, bởi vì ông ta là vụ trưởng vụ tình báo.
Từ xưa đến nay thương nhân đều phải câu kết với quan chức chính phủ mới có thể yên ổn làm ăn, bây giờ cũng không ngoại lệ, vụ trưởng vụ tình báo chính là chỗ dựa phía sau của khách sạn Hoa Đô.
Trong thế lực quan chức chính phủ bị người ta lôi kéo ở Liên Bang, vốn xếp vị trí thứ nhất là hệ thống hiến binh loại B, sau khi Trần Dực bước lên, đã bị hệ thống tình báo xếp thứ 2 kéo xuống. Còn về hệ thống cảnh sát, thì vẫn cứ dừng ở vị trí thứ 3. Có lẽ sẽ nghi ngờ tại sao khách sạn lớn có tiếng như Hoa Đô lại cần chỗ dựa, với thế lực ảnh hưởng của họ còn sợ ai nữa? Không có gì kỳ lạ cả, không phải đều nói là diêm vương dễ tiễn, tiểu quỷ khó đối phó sao? Nếu không có chỗ dựa lớn mạnh, sớm đã bị những đối thủ khác đè ép rồi.
Vị vụ trưởng này móc ra thẻ ngành của Bộ Tình Báo ra xông đến trước mặt chàng trai, lạnh lùng nói: “Chào ngài, CMND.”
Chàng trai lạnh lùng hừ một tiếng: “Sao? Nghi ngờ cấp bậc của ta không đủ để ở phòng VIP sao?” nói thì nói như vậy, nhưng vẫn móc thẻ quân nhân màu đen đưa ra, hắn không muốn Bộ Tình Báo giá họa lên mình tội danh gián điệp.
Còn về lời nói này của chàng trai, là có nguyên nhân. Đầu tiên nhất là do Liên Bang lo lắng tài nguyên có được sử dụng hữu hiệu hay không, đối với một số thiết bị công, cài đặt chương trình những người có cấp bậc thấp không thể hưởng thụ.
Nhưng sau này, có thể là do một số quan chức có cấp bậc cao hoặc thương nhân, vì muốn thể hiện cảm giác ưu việt hơn người của mình, mà bắt đầu cài đặt cấp bậc cho những thiết bị hoặc dịch vị nghiệp vụ, đồng thời chỉ rõ người có cấp bậc nào thì sử dụng thiết bị cấp bậc ấy và hưởng thụ dịch vụ cấp bậc ấy, con người vì muốn sử dụng mật mã cao cấp hơn người, lâu dần, đã khiến cho trong xã hội Liên Bang xuất hiện quần thể xã hội quý tộc biến tướng.
Vụ trưởng Vụ Tình Báo nhìn thấy chàng trai móc thẻ quân nhân ra, bất giác ngớ người, nhưng vẫn không chú ý lắm, có rất nhiều công tử quậy phá con của những quan chức cấp cao đều ở trong quân đội, loại người này có chút tiền chút quyền lực thì cho rằng mình là người đứng đầu thiên hạ, không có gì phải sợ cả.
Cho dù gây họa với vị cao quan đằng sau anh ta mình cũng không sợ, bởi vì ông chủ của mình đã là người đứng đầu thiên hạ, sợ cái quái gì nữa.
Hơn nữa khách sạn này mình cũng có cổ phần, nếu không đuổi được thàng nhóc này đi, mình thật có lội với lợi nhuận của mình? Hơn nữa mình giải quyết thằng nhóc này, bằng với việc lấy lòng được hai tập đoàn lớn kia, đối với nhiệm vụ mà bộ trưởng giao cho cũng rất có lợi. Chuyện nhất cử lưỡng tiện như thế này, sao mà không làm cơ chứ?
Không cần người trung niên ra hiệu, thuộc hạ đi theo bên cạnh ông ta sớm đã móc ra máy tư vấn loại nhỏ, quẹt thẻ của chàng trai, là có thể có được tư liệu 18 đời của chàng trai này.
Khuôn mặt khó chịu, tùy tiện cầm máy tư vấn xem, người đàn ông trung niên vừa mới nhìn tư liệu trên máy, sắc mặt đã thay đổi ngẩng đầu lên nhìn chàng trai đeo kính đen hình chữ W kia, tiếp đó lại nhìn những cô gái xinh đẹp đứng xung quanh anh ta.
Sau đó vụ trưởng vụ tình báo này liền quẳng máy tư vấn cho thuộc hạ, cong người khom lưng hai tay trình thẻ quân nhân, cẩn thận đưa đến trước mặt chàng trai, đồng thời hốt hoảng nói: “Xin lỗi, đã làm phiền ngài.”
Không những những người đứng xung quanh ngớ người vì sự thay đổi thái độ đột ngột của vị trung niên này, mà đến chàng trai cũng sững sờ, hắn có thể không ngờ rằng thân phận của mình lại có thể đem lại hiệu quả đến như thế.
Chàng trai ngây người nhận thẻ quân nhân, còn chưa kịp nói, vụ trưởng vụ tình báo kia liền nhân lúc chàng trai gật đầu giành nói: “Thất lễ rồi.” Nói xong liền dẫn người của mình rời vội vàng khỏi khách sạn.
Giám đốc đại sảnh lúc này mời tỉnh lại, liền nhận thức được là mình đã gây họa lớn, chỗ dựa sau khi biết được thân phận của chàng trai này, thì bỏ chạy giống như thoát thân vậy, anh nói thử xem nguồn gốc của chàng tau này có lớn hay không?
Giám đốc đại sảnh ấp a ấp úng nhìn chàng trai, đợi anh ta nhận xong thẻ, thì quát mắng mình.
Bên ngoài cửa lớn khách sạn, vụ trưởng vụ tình báo nhanh chóng chui vào trong 1 chiếc xe, còn chưa kịp ngồi đã ra lệnh thuộc hạ lái xe đi. Tên thuộc hạ từ nãy giờ ở bên cạnh ông ta, không nhịn được liền lên tiếng hỏi: “Thưa sếp, chàng trai đó là ai vậy?” Anh ta có chút hối hận sao hồi nãy không nhìn vào tư liệu trong máy rồi mới đưa cho sếp, nếu không mình đã không cần phải hiếu kỳ như vậy.
Vụ trưởng vụ tình báo tháo lỏng cà vạt của mình, sau móc ra điếu thuốc đốt hút rồi mới nói: “Sao quả tạ Đường Long!”
Người thuộc hạ kia kinh ngạc hét lớn: “Chàng trai đó chính là cái tên Đường Long không xảy ra chuyện thì tốt, nhưng khi xảy ra chuyện thì là chuyện lớn, ai mà đụng vào là xui xẻo?!”
Vụ trưởng vụ tình báo gật đầu, đột nhiên ông ta nghĩ gì nói: “Lập tức phái thêm người, phàm nhìn thấy tên nào khó ưa gây sự với Đường Long, thì hãy nhanh chóng đuổi hắn đi trước cho ta, chúng ta không thể để cho Đường Long gây ra chuyện gì lớn được!”
Thuộc hạ ngây người một lát, có chút lo lắng nói: “Chúng ta không cần phái người giám sát hai tập đoàn lớn sao? Nếu như đồng thời tiến hành, người của chúng ta không đủ.”
Vụ trưởng vụ tình báo nghe thấy lời này, chau mày, ông ta hút thật mạnh rồi nói: “Đi tìm vụ trưởng vụ hiến binh, nói Đường Long đang ở khách sạn Hoa Đô, giao nhiệm vụ canh chừng Đường Long cho ông ta.”
“Ơ, vụ hiến binh và vụ tình báo của chúng ta không hợp, nếu như bọn họ không nghe chúng ta thì sao?” Thuộc hạ nhìn cấp trên một cách kỳ lạ. Lẽ nào đầu của cụ trưởng hỏng rồi sao? Lại kêu người của hiến binh bảo vệ Đường Long?
“Người khác thì ta không dám chắc, nhưng những chuyện có liên quan đến Đường Long, những người của vụ hiến binh nhất định sẽ trong thời gian sớm nhất đi đến khách sạn Hoa Đô.” Vụ trưởng vụ tình báo hút thuốc lo lắng nói.
Vụ trưởng vụ tình báo nhìn thấy ánh mắt không hiểu của thuộc hạ, bất giác lắc đầu, ông ta cũng không hiểu lắm, mặc dù biết rõ ông chủ lớn và quân bộ sẽ ra lệnh bảo vệ Đường Long, là sợ Đường Long gây ra chuyện, nhưng một nhân vật như vậy trực tiếp giải quyết không phải được rồi sao? Tại sao lại nhân nhượng cơ chứ? Lẽ nào chính phủ và quân bộ đều có sơ hở, điểm yếu gì bị Đường Long nắm sao? Nếu như mà mình có được điểm yếu này thì….
Vụ trưởng vụ tình báo nghĩ đến đây, đột nhiên trong đầu hiện lên hình dáng của ông chủ lớn, Trần Dực, bất giác rùng mình, cái rùng mình này khiến ông ta ngay lập tức thu hồi lại cái ý nghĩ mà mình đang nghĩ trong đầu.
Đúng lúc giám đốc đại sảnh không biết phải làm sao, đột nhiên một giọng cười hiền hòa vang lên: “Ha ha, nếu như phòng chàng trai này đã đặt trước, vậy thì hãy nhường cho anh ta. Anh ta không những là khách của khách sạn Hoa Đô, cũng là khách của tôi nữa.”
Giám đốc đại sảnh quay đầu nhìn, phát hiện hai ông lão hình dáng bình thường đứng sau lưng mình, người nói câu này là ông lãi ở bên trái đôi mắt nhỏ, miệng mỉm cười.
Giám đốc đại sảnh đương nhiên biết hai ông lão này là ai, họ đã nói như vậy thì mình dễ giải quyết rồi.
Lúc anh ta định nói với Đường Long, thì Đường Long đi xuyên qua, nhanh chóng xen giữa hai ông lão, động tác này khiến cho vệ sỹ bên cạnh hai ông lão hết hồn chuẩn bị xông lên, đương nhiên người vệ sỹ này đã bị ông lão chặn lại. Bọn họ không cho rằng một người khiến cho vụ trưởng vụ tình báo khom lưng xin lỗi, sẽ ám sát mình.
Câu thứ nhất, ông lão trên cổ áo có gắn huy hiệu cảnh hàng không vũ trụ cười nói với Đường Long: “ Chàng trai, có chuyện gì sao?”
Đường Long đến sát bên tai của bọn họ, nói thầm oán trách: “ Hai ông sao lại nhiều chuyện thế? Vốn tôi có thể dọa dẫm nhanh chóng có thể ở miễn phí ở phòng bình thường, bây giờ lại vì lời nói này của các người, không còn nữa rồi! Các người cho rằng mấy trăm phòng VIP không cần dùng đến tiền hay sao? Mắc lắm đấy!”
Lúc hai ngài chủ tịch hội đồng quản trị của hai tập đoàn lớn nghe thấy lời nói này của Đường Long, trên khuôn mặt tỏ vẻ không hài lòng! Ai mà có thể ngờ được mình nhường người ta, mà lại bị người ta oán trách. Nhưng sau khi nghe thấy câu nói cuối cùng của Đường Long, hai ông liền nở nụ cười, thì ra thằng nhóc này không chịu nhượng bộ chỉ vì dọa dẫm để có được phòng ở miễn phí. Nếu như mình không lên tiếng, khách sạn vì để cứu lấy danh dự của mình, chắc chắn kế dọa dẫm của thằng nhóc này sẽ thành công.
Ông lão có khuôn mặt hồng hào, cổ áo đeo huy hiệu ngân hàng vũ trụ, nghe thấy cười ha ha nói: “Chàng trai trẻ, ngươi rất thú vị. Dù gì thì mấy ông lão chúng tôi đã ở chán phòng VIP rồi, mấy trăm căn phòng VIP đó tôi nhường cho anh vậy. Yên tâm, tiền phòng, mấy ông lão này sẽ bao hết.”
Mặc dù không cần trả tiền phòng vẫn được ở thì thật sảng khoái, nhưng trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy? Cho nên Đường Long nghi ngờ nhìn ông lão khuôn mặt hồng hào nói: “Bao hết toàn bộ? Ông lão ông có nhiều tiền như thế không? Một ngày phải tốn hết mấy trăm triệu đó! Hơn nữa tôi và ông không quen biết với nhau, sao lại có chuyện tốt như thế? Có âm mưu gì phải không?”
Mọi người nghe thấy Đường Long hỏi ông lão kia có nhiều tiền vậy không, bất giác cười lên. Thật là biết nói chuyện, mở ngân hàng mà không có tiền? Lúc nghe thấy câu đằng sau có âm mưu gì không, mọi người lần nữa phá lên cười. Với thân phận của bọn họ, muốn gì được nấy, ngươi có gì để cho người ta tham?
Một chàng thanh niên từ nãy giờ đứng bên cạnh ông lão khuôn mặt hồng hào quan sát Đường Long, dáng vẻ mặc dù rất đẹp trai, nhưng thần thái lại có chút kiêu ngạo, nghe thấy lời này lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Tên tiểu tử không có mắt, ông của ta là chủ tịc hội đồng quản trị ngân hàng vũ trụ, đừng nói là tiền phòng một ngày mấy trăm triệu, cho dù một ngày mấy chục triệu, cũng có thể để cho anh ở đây cho đến lúc anh đi gặp thượng đế!”
Ông lão nghe thấy lời nói của cháu mình, khuôn mặt liền biến sắc. Ông ta trả tiền thay Đường Long đương nhiên là có âm mưu rồi, đừng nói vụ trưởng vụ tình báo phải khom lưng trước chàng trai này, mà chỉ đơn giản hàng trăm nữ vệ sỹ đã qua huấn luyện sau lưng chàng trai này, thì đã có thể chứng minh chàng trai này không phải là người bình thường. Nhưng người mở ngân hàng như mình, đương nhiên phải kết giao với người các giới. Nếu như không vì những chuyện này, lẽ nào tiền của mình nhiều đến phát sốt, ước gì phát tiền khắp nơi sao?
Ông lão khuôn mặt hồng