Trên kỳ hạm hạm đội liên hợp 1 của Vạn La Liên bang, Ngụy Phi đang ngồi yên lặng trên ghế chỉ huy, sắc mặt lạnh lùng nhìn bản đồ tinh hệ.
Một khối màu xanh da trời hình tam giác lớn đang dần dần tiến đến gần chỗ một dải đường ảo màu vàng, toàn bộ người trên kỳ hạm đều ngưng thở, cảng thẳng nhìn màn hình.
Còn nhân viên radar trên kỳ hạm, thì lại càng không dám chớp mắt, tập trung toàn bộ tinh thần giám sát radar.
Nhìn từ vũ trụ, hạm đội liên hạm có số lượng 150 ngàn chiến hạm này, tất cả các pháo khẩu của các chiến hạm đều không ngừng di chuyển, cả không khí khiến cho người ta vừa nhìn là đã biết bọn họ đang trong trạng thái sắp đối đầu với địch.
“Còn 10 giây, 9, 8 , 7 …”
Máy tính vang lên tiếng đếm ngược, mọi người đều căng thẳng giữ nguyên vị trí, ngay cả một người giữ được thần thái bình thường như Ngụy Phi, cũng không thể khống chế được nắm chặt nắm đấm.
“3, 2, 1, 0! Tiến vào tinh hệ Tư Văn!’
Nghe thấy giọng của máy tính, mọi người đều đều giật mình, dường như chuẩn bị chống lại gì đó, nhưng tiếp đến mọi người đều thở phào người như mềm ra.
Ngụy Phi từ nãy đến giờ không lên tiếng, lên tiếng nói: “Không có phát hiện gì dị thường sao?”
“Không có ! Trong phạm vi hữu hiệu của radar không phát hiện gì bất thường!” Nhân viên radar nghe thấy liền lập tức trả lời.
Ngụy Phi gật đầu, ra lệnh nói với phó quan bên cạnh mình: “Mệnh lệnh hai cánh triển khai, thả thuyền trinh thám.”
Phó quan truyền đạt mệnh lệnh này cho toàn hạm đội, khối hình tam giác trên màn hình dần dần lần lượt tách ra hai bên trái phải thành 3 khối tam giác, tiếp đó từ 3 khối tam giác đó lần lượt xuất hiện vô số những điểm màu xanh nhỏ.
Tốc độ của những điểm màu xanh nhỏ này cực nhanh, trong chốc lát đã bay xa khối tam giác, bắt đầu phân bố khắp nơi trên bản đồ tinh hệ.
Đúng lúc này một tiếng bíp vang lên, trước mặt Ngụy Phi xuất hiện hình ảnh lập thể của Well Johanson và Lai Uy Nghiêm Khắc.
Sau khi hai người này kính chào Ngụy Phi, Lai Uy liền dành nói trước: “Đại Ca, thật là kỳ lạ, chúng ta lại không gặp bất kỳ cản trở nào khi tiến vào tinh hệ Tư Văn.”
Well xen vào nói: “Đây không phải là chuyện lạ, Mục Ân Lôi Tư cho dù là thằng ngốc, cũng sẽ không tác chiến chính diện với hàng ngàn vạn binh lực của chúng ta, ông ta chắc chắn là đã vét sạch lương thực của các hành tinh, sau đó để chúng ta gánh thêm gánh nặng này, sau cùng đợi cho cho đến lúc chúng ta không thể bổ sung, liền một mẻ tóm gọn chúng ta!”
Lai Uy bĩu môi nói: “Nhị ca, thủ đoạn cũ rích như thế lúc huấn luyện tân binh đã có dạy rồi, Mục Ân Lôi Tư sẽ không nghĩ ra thủ đoạn này đâu? Phương pháp này là dùng với kẻ địch nước khác, chúng ta bây giờ là đang bình phản, ông ta làm như vậy hữu dụng sao?”
“Đương nhiên là hữu dụng rồi! Nên biết quần chúng không cần biết ai là người cầm quyền, nếu không có gì ăn bất luận anh là ai cũng sẽ làm phản, cho nên nếu như Mục Ân Lôi Tư sư dụng phương pháp này, chúng ta không thể không gánh gánh nặng này.
“Hài, hi vọng hành tinh chúng ta tiếp quản không có quá nhiều người, máy chế tạo lương thực trên hạm đội cho dù có sử dụng hết công suất, cũng chỉ có thể gánh nổi khoảng 50 hành tinh.” Well lắc đầu than.
Nhìn hai người kia đang thảo luận, Ngụy Phi bất giác nhở lại chuyện 3 người bọn họ kết bái làm huynh đệ lúc vừa xuất phát.
Lúc đó muốn kết bái huynh đệ là vì muốn cho hạm đội có một hệ thống chỉ huy thống nhất, bởi vì 3 người mình đều là thiếu tướng, người nào cũng chỉ huy một hạm đội.
Mặc dù hạm đội liên hợp lại, mặc dù trên còn có tổng chỉ huy hạm đội liên hợp, nhưng cái người đứng trên đó không có ở đây, hơn nữa mỗi hạm đội lại có một hệ thống chỉ huy, không chọn ra một người đứng đầu, đến lúc đó ai cũng không phục ai, vậy chẳng khác nào là một nhóm ô hợp?”
Qua sắp xếp độ tuổi, mình trở thành đại ca, Well là lão nhị, Lai Uy là lão tam, nhìn thấy bọn họ như vậy dường như coi mình là đại ca thật vậy.
Đương nhiên, đây cũng là nhờ 3 người bọn mình duy trì quan hệ bằng hữu trong một thời gian dài, mới có thể kết bái thành công. Giống như những kỳ hạm khác, do quan hàm to giống nhau, hơn nữa còn có một mệnh lệnh cùng nhau hiệp thương, khiến cho những hạm đội đó đến bây giờ còn chưa liên hợp lại với nhau nữa.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao hạm đội chủ lực này của mình đảm nhận tiên phong, chính là sợ những hạm đội khác làm tiên phong, còn chưa chỉnh đốn xong thì đã bị đánh bại rồi.
Mặc dù những sỹ quan chỉ huy hạm đội khác đều là người của phái trẻ giống như mình, nói về năng lực chỉ huy hạm đội, thì không kém, nhưng cũng vì bọn họ đều là những người kiêu ngạo, không chịu nhường nhịn ai, những người như vậy một mình chỉ huy hạm đội còn phát huy tác dụng, nhưng để họ xây dựng thành một hạm đội liên hợp thì đó là một ý tưởng không tốt chút nào.
Tổ hợp họ lại với nhau, không nói không thể phát huy năng lực chiến đấu, e rằng sẽ dẫn đến chỉ huy hỗn loạn, dù gì thì thời gian tổ chức những hạm đội này rất ngắn, ngày trước đều là không ai lệ thuộc ai, chỉ huy hỗn loạn, kết quả có thể tưởng tượng ra.
Nhìn thấy Ngụy Phi không lên tiếng, Well và Lai Uy để đồng thanh nói: “Đại ca, anh thấy sao?”
“Ơ, anh nghĩ, chúng ta là vì bình phản, không phải là đến giải cứu dân chúng. Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của chúng ta là tiêu diệt bồ đội chủ lực của quân phản loạn, sau đó là không phải là hành tinh quân sự thì chúng ta không cần chiếm lĩnh, giao cho những hạm đội phía sau đảm nhiệm.” Ngụy Phi thở dài nói.
Bọn người Well vừa nghe bất giác sững người, một lúc sau Well mới lên tiếng nói: “Đại ca làm như vậy chắc là có lý của mình.”
Ngụy Phi gật đầu nói: “Tin rằng các đệ cũng biết, hạm đội liên hợp 1 của chúng ta có thể nói một cách không khoa trương là hạm đội có năng lực chiến đấu nhất trong 10 hạm đội, cũng là hạm đội đoàn kết nhất.”
Hai người Well đều đồng ý gật đầu, nhìn thấy hạm đội liên hợp đằng sau bố trí trận hình chậm đồng thời tốc độ cũng chậm, thì có đoán ra so với hạm đội này của mình là một trời một vực, không thể so sánh được.
Ngụy Phi nhìn thấy hai huynh đệ của mình đều đang chờ mình nói tiếp, cũng không làm khó, liền nói: “Nếu như hành tinh trên đường chúng ta đi qua đều bị vơ vét sạch, điều này có thể nói đó là cái bẫy, lẽ nào chúng ta nhìn ra đó là cái bẫy mà còn muốn nhảy vào sao? Cho nên chúng ta cùng với những hạm đội khác đi phân phát lương thực, còn không bằng đi tìm chủ lực phản quân.
“Hơn nữa để chuyện này cho hạm đội liên hợp phía sau xử lý, không những có thể khiến bọn họ dừng lại chỉnh đốn chiến hạm, cũng có thể giải cứu được những quần chúng kia, cũng như vậy, những sỹ quan chỉ huy hạm đội kia cũng sẽ không trách chúng ta giành công của họ.”
“Ha ha, như vậy chúng ta có thể yên tâm đi tìm chủ lực quân phản, chiến hữu phía sau còn có thể chỉnh đốn hạm đội, còn có thể giải cứu quần chúng, đây quả thực là một viên đá bắn rơi 4 con chim, đại ca thật inh.” Lai Uy giơ ngón cái ra cười nói.
Ngụy Phi lắc đầu cười, lúc đang định nói gì, phó quan đột nhiên ngắt đứt báo cáo: “Báo cáo sếp, thuyền trinh thám thu đưiọc một điện báo của hành tinh gần đây, chính phủ hành tinh đó hoan nghênh chúng ta quang phục vùng đất này.”
Ngụy Phi nhìn thấy một hành tinh cách hạm đội của mình gần nhất trên bản đồ tinh hệ phát ra ánh sáng, bất giác gật đầu nói: “Mời bọn họ duy trì tốt tình hình trật tự ở đó, còn nữa hỏi bọn họ xem lương thực có đủ dùng không.”
“Vâng!” phó quan nhanh chóng chạy đến nhân viên liên lạc truyền lệnh.
Well và Lai Uy đều không lên tiếng, lặng lẽ cùng Ngụy Phi chờ đợi sự hồi đáp của hành tinh kia.
Không lâu sau, phó quanh nhanh chóng đem tin đến báo: “Báo cáo sếp, bọn họ biểu thị nhất định sẽ duy trì tốt trị an, đồng thời biểu thị lương thực trên hành tinh đầy đủ không thiếu, đồng thời còn biểu thị đồng ý viện trợ lương thực cho chúng ta.”
Ba người Ngụy Phi nghe thấy lời này bất giác ngây người, lẽ nào Mục Ân Lôi Tư không sử dụng chiêu chính sách đất khô này sao?”
Lúc bọn họ suy nghĩ, sau khi thuyền trinh thám truyền về tin mấy trăm hành tinh hành chính quang phục, những hành tinh này dường như là phát hiện ra thuyền trinh thám liền phát tín hiệu biểu thị hoan nghênh quân Liên Bang quang phục vùng đất này.
Toàn bộ những hành tinh này lương thực đầy đủ, có một số hành tinh tốt khác còn phát tin hiệu nói, nếu như cần gì thì chỉ cần mở lời, bảo đảm đáp ứng tất cả những yêu cầu của quân đội.
Sau một hồi trầm ngâm, Ngụy Phi mới nói với phó quan: “Phát tín hiệu cho những hạm đội phía sau, nói bọn họ do gấp rút đi tìm chủ lực phản quân, cho nên chuyện quang phục những hành tinh này làm phiền bọn họ xử lý dùm.”
“Ơ …” phó quan nghe thấy lời này bất giác nghi ngờ, công tích chiếm lĩnh một hành tinh đủ để khiến ột binh nhì được thăng lên hàm tá, ở đây có mấy trăm người, phái một người đi thì có thể chiếm lĩnh hành tinh rồi, công lao to như vậy mà tặng cho hạm đội phía sau?”
Ngụy Phi đương nhiên hiểu được cách nghĩ của phó quan, đứng dậy vỗ vào vai phó quan nói: “Nên nghĩ xa một chút, so với tiêu diệt được chủ lực quân phản, đây chỉ được coi là công lao nhỏ mà thôi, hơn nữa nói như thế nào thì hạm đội liên hợp 1 chúng ta là tiên phong, cho dù không chiếm lĩnh một hành tinh, những hạm đội sau cũng sẽ chia công lao cho chúng ta. Được rồi, đi truyền đạt mệnh lệnh đi.”
“Vâng!” Nghe thấy lời giải thích của sếp, phó quan bất giác không còn nghi ngờ lập tức nghe lệnh hành động.
Lai Uy cười nói: “Đại ca, tin này của anh mà truyền đến phía sau, tin rằng bọn họ chắc chắn sẽ chạy đến đây nhanh nhất có thể.”
Ngụy Phi cười nói: “Chúng ta còn phải lấy danh nghĩ cá nhân nhắc nhở các sỹ quan chỉ huy chiến hạm kia, lựa lời nói với bọn họ nhân lúc quang phục hành tinh, hãy hỉnh đốn lại hạm đội.”
Well nghi ngờ hỏi: “Bọn họ sẽ nghe theo sao? Mặc dù mọi người đều là người của phái trẻ, nhưng bình thường cũng ít qua lại.”
Ngụy Phi cười khổ nói: “Tận sức mà thôi.” Nói rồi vẫy tay, nghiêm túc ra lệnh: “Ta ra lệnh! Hai cánh thu lại, toàn hạm đội tăng tốc vượt qua cùng đất này, thuyền trinh thám trinh sát xung quanh, phát hiện hiện tượng lạ lập tức báo cáo!”
“Tuân lệnh!” tất cả các sỹ quan bao gồm cả Well và Lai Uy đều đứng nghiêm, tuân theo mệnh lệnh hành sự.
Tại một nơi nào đó trong vũ trụ tinh hẹ Mục Lợi, vô số chiến hạm sơn trên mình quân huy Lôi Tư Liên Bang, lặng lẽ đậu tại đây.
“Thưa ngài, hạm đội tiên phong Vạn La Liên bang từ tinh hệ Hữu la đi vào lãnh thổ của chúng ta, không dừng lâu, đã thu quân tăng tốc tiến vào. Theo tin tức lấy được, hạm đội tiên phong giao toàn bộ hành tinh trong phạm vi thuyền trinh thám cho bồ đội phía sau xử lý.” Một thiếu tướng mặc quân phục Lôi Tư Liên Bang, kính chào nói với Lý Đào thân mặc quân phục thượng tướng.
Lý Đào gật đầu, nhìn bản đồ tinh hệ than: “Những tên cứng đầu khó ưa, xem ra phải hy sinh vài hạm đội để chặn bọn họ lại.”
Đang vui vẻ đứng một bên, lau lau quân hàm trung úy vừa mới thay kia, Đường Đặc Lôi Tư nghe thấy lời này bất giác lên tiềng hỏi: “Thưa chú Lý …Ơ, thưa sếp, hạm đội tiên phong của Vạn La Liên bang thật sự khó xơi đến thế sao? Sao nhìn ra được bọn họ khó xơi?
Đã bắt đầu làm lại cuộc đời, Đường Đặc Lôi Tư rất nghe lời cha để hắn học hỏi nhiều điều, vừa nắm được cơ hội liền học hỏi.
Lý Đào cung kính nói với Đường Đặc Lôi Tư: “Trung úy, tin rằng người cũng biết công chiếm lĩnh một hành tinh là rất lớn, nhưng tiên phong đối phương mấy trăm người, chỉ cần phái binh sỹ đi là có thể chiếm lĩnh hành tinh, lại hai tay dâng cho hạm đội phía sau, chuyên tâm tìm kiếm quân chủ lực của ta, điều này có thể chứng minh, sỹ quan chỉ huy hạm đội tiên phong là người có ý chí kiên cường, đồng thời cũng là một người không vì lợi ích nhỏ.
“Nếu nói trắng ra, sỹ quan chỉ huy của đối phương là một người vì lợi ích nhỏ mà đánh mất lợi ích lớn.”
Đường Đặc Lôi Tư hoàn toàn không vì Lý Đào gọi mình là trung úy mà giận dữ, bởi vì cha hăn đã từng nhấn mạnh trong quân đội chỉ có phân biệt quân hàm cao thấp, hoàn toàn không có sự tồn tại cải đại thiếu gia, quân hàm của anh nhỏ hơn người ta, thì phải phục tùng mệnh lệnh của cấp trên.
Đường Đặc Lôi Tư vừa đến chiến ham, đã được Lý Đào lấy một cái cớ ảo thăng lên một cấp, đường này càng khiến cho Đường Đặc Lôi Tư tin chắc rằng chiến trường là nơi thăng quan dễ nhất.
Đương nhiên, Lý Đào mặc dù gọi Đường Đặc Lôi Tư là trung úy, bất luận trong lòng hay là giọng nói đều coi hắn là đại thiếu gia, không, nên nói là coi hắn là thái tử! Đối diện với người sắp trở thành thái tử, Lý Đào sao dám ra vẻ cấp trên được cơ chứ?”
Đường Đặc Lôi Tư gật đầu nói: “Mặc dù sỹ quan chỉ huy đối phương là người như vậy, nhưng cũng không vì thế mà khiến ngài chú ý, thậm chí còn quyết định hy sinh vài hạm đội để ngăn hắn lại, chú không phải là tiêu diệt hắn, nhất đinh là có nguyên nhân gì đó?”
Lý Đào ngạc nhiên gật đầu, trong lòng lầm bầm: “Xem ra thiếu gia này cũng không ngu như trong lời đồn.”
Đương nhiên hắn liền đáp: “Đúng vậy, nếu như chỉ đơn giản như thế, tôi sẽ không phái vài hạm đội ngăn cản hắn. Ngài xem hạm đội liên hợp này so với các hạm đội liên hợp khác.” Nói rồi ấn một cái nút, bản đồ tinh hệ liền thay đổi, xuất hiện mười mấy khối hình màu xanh.
Đường Đặc Lôi Tư nhìn thấy một khối hình tam giác đội ngũ chỉnh tề, liền đoán ra đó là hạm đội tiên phong, bởi vì những khối hình khác có hình dạng kỳ lạ giống như trò chơi xếp hình, toàn toàn không giống với trận hình chiến hạm lúc di chuyển.
Lý Đào nhìn thấy Đường Đặc Lôi Tư đã chú ý được, liền nói tiếp: “Từ trên trận hình nhìn, thì có thể biết được tính kỷ luật và tinh chỉnh hợp của hạm đội này mạnh hơn so với những hạm đội khác. Hơn nữa ngài nên biết, trận hình của những hạm đội khác loạn như vậy, là bởi vì mỗi hạm đội liên hợp có 3 sỹ quan chỉ huy đồng cấp. Từ điều này có thể nhìn ra, người có thể khiến hai đông liêu cùng cấp khác phục tùng mệnh lệnh của mình, là người lợi hại như thế nào.
“Kỳ thực điểm quan trọng nhất là …” Sau khi Lý Đào ấn cái nút liền nói : “Hạm đội này có 10 ngàn chiến hạm cao cấp, sức chiến đấu như vậy tiêu diệt 10 ngàn chiến hạm cấp thấp dễ như trở bàn tay.”
Sắc mặt Đường Đặc Lôi Tư nghiêm trọng gật đầu, người của quân đội đều biết, mặc dù năng lực của sỹ quan chỉ huy rất quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn nữa đó là đẳng cấp của chiến hạm. Những chiến lệ có thể lấy ít thắng nhiều, đều là dưới chiến hạm có đẳng cấp giống nhau của song phương, hoặc là phe có chiến hạm ít hơn là chiến hạm cao cấp như thế mới có thể có được kết quả đó.
Nếu như dùng số lượng giống nhau chiến hạm cấp thấp đối đầu với chiến hạm cấp à muốn thắng, trừ phi nhân viên chiến đấu chủ yếu trên chiến hạm cao cấp đều là thằng ngu, nếu không chỉ có thể nói là người ngốc nói mơ.
“Vậy ngài chuẩn bị dùng bao nhiêu binh lực để ngăn cản hạm đội này?” Đường Đặc Lôi Tư hỏi.
“Năm hạm đội 6, 7, 8, 9, 10.” Lý Đào nhìn bản đồ tinh hệ nói.
“300 ngàn? 1/3 binh lực? Mặc dù đối phương có 10 ngàn chiến hạm cao cấp, nhưng cũng không cần điều động 5 hạm đội do chiến hạm bình thường hợp thành đi đối phó bọn họ chứ? Nếu như vậy, chúng ta chỉ còn lại 10 hạm đội để làm cơ động, quân địch từ tinh hệ Tứ Mục bên kia đi vào tinh hệ Đức la thì làm sao?” Đường Đặc Lôi Tư ngạc nhiên nói.
“Nếu như không phải binh lực bây giờ của chúng ta không còn nhiều, tôi sẽ điều động càng nhiều hạm đội hơn để đối phó với hạm đội đó. Nên biết hạm đội đố ngoài 10 ngàn chiến hạm cao cấp ra còn có 140 ngàn chiến hạm cấp thấp! Chỉ cần ngăn cản được bồ đội chủ lực, cho dù 5 hạm đội kia hoàn toàn bị tiêu diệt cũng đáng.”
“Bởi vì ngoài hạm đội liên hợp này ra, những hạ đội khác chúng ta không cần quan tâm, cho dù kẻ địch tấn công hai phía, 10 hạm đội còn lại của chúng ta cũng hoàn toàn có thể giỡn với bọn họ như trong lòng bàn tay.” Lý Đào có chút đắc ý nói.
Đường Đặc Lôi Tư gật đầu cười nói: “Thưa sếp, người sớm đã đoán được tiên phong của bọn họ vội vã đi tim quân chủ lực của ta mà từ bỏ chiếm lĩnh nhưng hành tinh kia đúng không?”
Lý Đào lắc đầu nói: “Điều này tôi chưa nghĩ đến, nhưng tôi tin rằng bọn họ vội vã chiếm lĩnh những hành tinh kia mà quên đi việc cảnh giới, cho dù quân