Tại khu vực thiên thạch ở giữa tinh hệ Văn Mân Vạn La Liên bang và tinh hệ Vô Loạn, trên một thiên thạchlớn, có sự tồn tại của căn cứ đặc cần số 1 Vạn La Liên bang đã bị người đời lãng quên.
Máy cách ly tín hiệu cách ly khu vực này, hoàn toàn không vì Vạn La Liên bang trở nên hỗn loạn và ngừng làm việc, ngược lại rất trung thành khiến cho tín hiệu của Liên Bang truyền đến đây, thì bị chặn lại.
Mặc dù bị người đời lãng quên, nhưng quân nhân trên căn cứ này, hoàn toàn không thèm để ý đến mình có bị người đời lãng quên hay không, vẫn nhàn nhã sống cuộc sống của mình.
Vị trí của căn cứ nằm ở trong dãy thiên thạch không có hằng tinh, có thể nói nơi này, không có sự tồn tại của ngày và đêm. Nhưng vì để đồng hồ sinh học của cơ thể những nhân viên căn cứ có thể chạy bình thường, thời gian tắt đèn nghỉ ngơi, vẫn chạy đồng bộ với những hành tinh hành chính khác.
Điều này không, sau một hồi còi, ngoài phòng trực ban cửa đổ bộ ra, cả căn cứ chìm trong bóng đêm yên tĩnh.
Các nữ binh tuần tra mặc bộ đồ chiến đấu không gian, bên hông có đeo súng laser cầm tay, cũng bắt đầu công việc về đêm của bọn họ.
Mặc dù Đường Long lấy lý do nơi này nhỏ như vậy lại không có kẻ địch, hoàn toàn không cần phải tuần tra làm gì mà đề nghị không cần có người canh gác, nhưng không những bị các nữ binh đồng loạt phản đối, ngay cả trong đại đội chỉ nghe lệnh của một mình Đường Long như chị Ưu Na cũng phản đối.
Bọn họ đều cho rằng căn cứ thì phải có dáng vẻ của căn cứ, còn nói cả một đống lý do gì đó đại loại như vong chiến tất vong để phản bác Đường Long.
Vẫn chưa biết mình nhanh chóng đã biến thành một binh nhì, Đường Long mặc dù rất muốn dùng quan hàm để ép bọn họ, nhưng suy nghĩ đến bọn họ nhiều người như vậy, còn mình chỉ có một mình, mỗi người trừng mắt nhìn mình, thì mình đã bị họ trừng mắt nhìn chết rồi. Cảm thấy mình thế lực yếu kém, Đường Long chỉ đành đáp ứng mà thôi.
Trong doanh phòng thò tay không nhìn thấy năm ngón tay, yên tĩnh không có một tiếng thở, đột nhiên vang lên tiếng cạch cạch nhỏ, chầm chậm mở cửa.
Một giọng nói nhỏ tiếp đó vang lên: “Khảm Mục Kỳ thật là biến thái! Ngay cả dầu bôi trơn cũng không để lại, khiến cho ta chút nữa là bị dọa chết, cái đoàn kỹ sư kia cũng thật là, sao lại lắp đặt cái cửa mở bằng tay cơ chứ? Là cửa tự động thì tốt biết mấy, sẽ không có tiếng động.”
Chủ nhân của giọng nói này vừa lầm bầm vừa phát ra tiếng bước chân lộp cộp, nhưng cái âm thanh này vừa vang lên một chút liền dừng lại.
Tiếp đó nghe thấy âm thanh gì đó, đồng thời cái giọng kia lần nữa lên tiếng: “Nguy hiểm quá, nếu như đánh thức bọn họ không phải là toàn bộ hay sao?”
Không lâu sau, cái doanh phòng này lại chìm vào trong yên tĩnh.
Nhưng sự yên tĩnh này không duy trì được lâu, một tiếng lạch cạch cùng một màn ánh sáng sương nước xuất hiện tại một nơi nào đó của doanh phòng, còn một bóng người ở trước cửa, sau khi ngoảnh đầu lại nhìn doanh phòng tối thui, liền nhanh chóng luồn người đi vào trong màn sương nước.
Nhưng, sau khi màn ánh sáng sương nước này biến mất, cả doanh phòng đột nhiên sáng lên lạ thường, bóng tối lập thức biến thành bàn ngày. Còn mấy chục cánh của phòng đóng chặt cũng mở ra trong nhát mắt, mấy trăm mỹ nữ mình mặc quân phục lặng lẽ chạy ra.
Lúc những mỹ nữ này ở trước cánh của trên tường nham thạch xếp thành một hàng hình rắn, doanh phòng lần nữa rơi vào bóng đêm.
Trước khi chìm vào trong bóng tối, trên khuôn mặt của những mỹ nữa này xuất hiện nụ cười cổ quái.
“Wa, thật là thoải mái quá đi.”
Đường Long toàn thân lõa thể nổi trên mặt nước, nhắm mắt thoải mái duỗi thẳng tay chân của mình.
Một lúc sau, bắt đầu chậm chậm chìm vào trong nước, Đường Long mới mở mắt ra, sau khi hứng nước rửa mặt, lắc lắc đầu, nhìn xung quanh trống trơn, nói một mình: “Hơ, cuối cùng cũng có thể một mình hưởng thụ cái hồ tắm này.”
Nói đến đây, Đường Long cảm thấy mình thật tội nghiệp, cái hồ tắm lớn hào hoa này, quả thực là giống như là nơi các nữ binh tụ họp vậy, bất luận là lúc nào, nơi này cũn chật ních người, mình đã ở nơi này được mười mấy hai chục ngày rồi, vẫn chưa được ở đây tắm một lần.
Không phải nói là mình không thể đến đây, kỳ thực bất cư lúc nào những nữ binh xinh đẹp kia cũng đều hoan nghênh mình đến, thậm chí còn có rất nhiều người mời mình đi tắm cùng.
Nhưng mình làm sao dám đến cơ chứ?
Nơi này đều toàn là những cảnh khiến người ta phun máu, mình lại không phải là thằng đàn ông vô năng, tư thái xấu của mình làm sao có thể để bọn họ nhìn thấy cơ chứ?
Hài, tội nghiệp khoảng thời gian này đều không được tắm, nếu như không phải là trong căn cứ không gian, mà là trên hành tinh, mình nhiều ngày không tắm như vậy, da sớm đã bị lở loét hết.
Cuối cùng không còn cách nào khác, vì nghĩ đến da của mình, đành phải sử dụng phương án huấn luyện ngày trước mình đã luyện qua, khiến cho những nữ binh này mệt đến nỗi chỉ muốn đi ngủ, chỉ có như vậy, mình mới có cơ hội hưởng thụ cái hồ tắm này.
Nghĩ đến đây, Đường Long bất giác cười hì hì: “Thật là có lỗi, đã để các người toàn bộ mệt mỏi, nhưng như vậy có thể rèn luyện sức khỏe của mọi ngươi, lại có thể khiến ta có thể đi tắm được, các người đừng trách ta ác độc. Còn nữa, cứ như vậy, tin rằng các người sau này sẽ không nửa đêm chạy đến phòng của ta ngủ nữa?”
Đối với việc các nữ binh ban đêm chạy đến phòng mình ngủ, Đường Long quả thật là không còn cách nào.
Mặc dù lúc mới bắt đầu mình đã vận dụng hết nước bọt, kể cả việc dùng quân hàm để phản đối, cuối cùng cũng khiến cho các nữ binh đồng ý để ình ngủ một mình.
Nhưng không biết làm sao, mỗi ngày tỉnh dậy, đều phát hiện mình ngủ giữa một đống con gái.
Mặc dù không làm gì cả, nhưng điều khiến mình đau đầu là, dù gì thì lúc sáng sớm tỉnh dậy bị người khác nhìn thấy thì thật là xấu hổ.
Nhưng điều đau đầu nhất là, lúc hỏi các nữ binh kia tại sao lại ngủ trong phòng mình, nếu không không lên tiếng mỉm cười bỏ đi, thì dùng cái lý do “Em cũng không biết tại sao lại ngủ ở nơi này” để trả lời.
Còn đề xuất ý kiến với bọn họ, những nữ quân quan đó lại nói “Em không có” để trả lời, nữ quân quan không có, nhưng nữ binh thì có!
Nhưng cũng tốt, sau khi bắt đầu huấn luyện đặc biệt, tin rằng các nữ binh sẽ không còn sức đâu mà nửa đêm bò dậy.
Nghĩ đến mình sau này có thể ngủ một mình, Đường Long vui vẻ bắt đầu bơi lội trong cái hồ tắm rộng lớn này, lặn xuống nước.
Nhưng cũng chính vì hắn lặn xuống dưới nước, cho nên không nghe thấy tiếng cửa tự động mở, cũng không nhìn thấy mấy trăm mỹ nữ mình mặc quân phục đã bao vây cả hồ tắm.
Đương nhiên, hắn càng không thể nhìn thấy, dường như tất cả các nữ binh đều nở nụ cười, ánh mắt cổ quái nhìn thân hình không mặc gì đang ở dưới nước kia.
Nổi lên hít thở, Đường Long lắc lắc đầu dùng tay chải lại đầu, nhưng hắn vừa mới thở ra, liền lập tức bị đám người xung quanh dọa đến ngây người tại chỗ, đứng hình động tác chải đầu.
Do Đường Long đứng trong nước, mực nước mới đến đùi hoàn toàn không thể che đậy hoàn toàn bộ phận quan trọng của Đường Long, cho nên ánh mắt của các nữ binh đều tập trung nhìn vào vị trí đó.
Các quân quan như Ưu Na đã nhìn qua một lần, tỉnh sớm hơn so với các nữ binh, hơn nữa còn đồng thanh ho khan.
Các nữ binh bị tiếng ho khan làm tỉnh cúi đầu khuôn mặt bừng đỏ, nhưng bọn họ dường như nhớ ra gì đó đồng thời ngẩng đầu đồng thanh: “Thưa sếp, chúc ngài sinh nhật vui vẻ!”
Dường như bị hóa đá, Đường Long liền phản xạ có điều kiện gật đầu nói: “Ơ, cám ơn …”
Đường Long nói đến đây, mới phát hiện ánh mắt của các nữ binh đang nhìn vào ví trí nào trên người mình, bất ngờ khiến hắn kinh ngạc kêu lên “Mẹ ơi!” liền lập tức lấy hai tay che lại co lại trong nước, hơn nữa đầu giống như chim đà điểu luồn vào trong nước. Bọn người Ưu Na nhìn thấy dáng vẻ của Đường Long, bất giác phì cười, cái cô Ái Nhĩ Hi chỉ sợ thiên hạ không loạn kia thì vừa cởi áo vừa lớn tiếng nói: “Vì để chúc mừng sinh nhật sếp hãy để chúng tôi mở một đại hội khỏa thân.”
Lời nó vừa dứt, đã không mảnh vai che thân nhảy vào trong nước.
Hành động to gan của Ái Nhĩ Hi, lập tức thu hút mấy chục nữ binh làm động tác giống như vậy.
Trong khi bọn người Ưu Na còn đang ngẩn tò te ở đó, dưới sự phản ứng dây chuyền do mấy chục nữ binh kia gợi ra, nữ binh của căn cứ hầu như không mảnh vải che thân nhảy vào hồ tắm, những người vẫn còn mặc quân phục đứng ở bên hồ, chỉ còn lại 5 người quân quan bọn người Ưu Na.
Ái Nhĩ Hi vẫy tay nói với bọn họ: “Chị, nhanh xuống đây, chỉ còn lại mấy người bọn chị thôi đó.”
Đường Long hoàn toàn không biết mình đã bị bao vây, hắn vẫn còn đang ở dưới nước vì cảnh ngộ mình gặp phải mà đau khổ: “Hu hu, ta bị mấy trăm người nhìn thấy hết trơn rồi, lỗ vốn to. Hu hu, ta quên mất hôm nay là sinh nhật 20 của mình, tại sao sinh nhật lần thứ 20 của ta lại gặp phải chuyện như thế này cơ chứ!”
Đường Long không phải là cá, cho nên hắn ở trong mặt nước không lâu sau liền ngẩng đầu lên thở, vừa ngẩng đầu lên, khiến mắt hắn trừng to, bởi vì xung quanh hắn đều là cơ thể người trắng muốt.
Lúc Đường Long còn chưa kịp có phản ứng gì, thì đã bị một thân hình trắng nõn mềm mại ôm chặt, một giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai Đường Long: “Thưa sếp, sinh nhật vui vẻ.”
Vừa nghe thấy giọng nói này, Đường Long liền biết được đó là Lý Lệ Văn người trong số nữ binh dính mình chặt nhất.
Lúc trước Lý Lệ Văn cũng không phải là chưa ôm mình bao giờ, mình cũng không xem là chuyện lớn. Nhưng lần này da thịt trực tiếp tiếp xúc, hắn mới cảm nhận được Lý Lệ Văn là một người con gái rất đãy đà!
Bị thân hình của mình phản ứng dọa hết hồn, Đường Long vừa nói cám ơn, vừa cong eo, vừa cố gắng thoát khỏi vòng tay của Lý Lệ Văn vừa lùi ra sau.
Nhưng Đường Long nhanh chóng thân hình cứng nhắc đứng yên tại chỗ, bởi vì sau lưng của hắn đụng vào một thứ nào đó.
Lúc Đường Long vừa định nhảy lên, một cánh tay trắng nõn đã đặt lên vai của Đường Long, hơn nữa một hơn thở nóng hổi thôi bên tai, cũng một giọng nói vang lên bên tai Đường Long: “Tiểu đệ 20 tuổi, có cần chị khiến em trong chính ngày sinh nhật này trở thành một người đàn ông không?”
Đường Long nổi hết da gà mạnh mẽ nhảy dựng lên, bởi vì người con gái này vừa thổi khí bên tai mình, vừa dùng một cánh tay khác sờ sờ vào bụng dưới của mình.
Đường Long đương nhiên biết đó là tay của Ái Nhĩ Hi, cô gái này so với lúc mình lên 3 tuổi, bình thường rất thích trêu chọc mình, hoàn toàn không giống với ấn tượng lần đầu tiên là một cô gái ngoan ngoãn.
Biến thành như thế, không biết là có phải là vì lý do lúc ở căn cứ cũ, mình nói cô ấy phải biểu hiện ra thần sắc vốn có hay không?
Đường Long cũng không chần chừ, trước lúc cánh tay của Ái Nhĩ Hi còn chưa sờ đến bộ phận quan trọng, đã gạt mạnh tay cô ấy ra, tiếp đó nhảy lên chuẩn bị nhảy ra khỏi hồ tắm này.
Nhưng Đường Long vẫn còn quá non, mấy trăm cặp mắt tập trung một bộ phận nào đó của Đường Long, khiến hắn lại lập tức ngồi xuống núp trong nước.
Che đậy kỹ phần quan trọng của mình, d2 nhìn xung quanh hoảng hốt hỏi: “Các người muốn làm gì?”
Lời nói này của Đường Long vừa mới nói xong, đã bị Ái Nhĩ Hi ở đằng sau đánh vào đầu, đồng thời nghe thấy Ái Nhĩ Hi nói: “Xì, cậu sợ hãi như vậy làm gì? Còn sợ chúng tôi ăn cậu sao? Do nơi này vật tư thiếu hụt, cho nên chúng tôi chỉ có thể dùng tương đối thành khẩn để chúng mừng sinh nhật cho cậu, còn không cám ơn chúng tôi?”
“Ơ, Cô dám đánh cấp trên?” Đường Long sờ đầu phản kháng nói với Ái Nhĩ Hi.
“Ở nơi này không có cấp trên cấp dưới, mọi người đều giống nhau, toàn bộ đều không mặc quần áo. Tôi lớn hơn cậu 3 tuổi, chị đánh cậu không được sao?”
Ái Nhĩ Hi nói rồi, lại đánh đầu Đường Long một cái.
Nhìn thấy dáng vẻ Đường Long sờ đầu cúi đầu không dám lên tiếng, nữ binh xung quan bất giác phá lên cười.
Nhìn thấy Đường Long cúi đầu, Ái Nhĩ Hi thò tay nắm chặt cằm của Đường Long, khiến hắn ngẩng đầu lên, đồng thời nói: “Tiểu tử, chúng ta đều không sợ cậu nhìn, cầu lại còn không dám nhìn? Cậu có phải là đàn ông không vậy? Nào, hãy để chị cậu kiểm tra một lát, xem xem cậu rốt cuộc có phải là đàn ông không.” Nói rồi bước lên đằng trước.
Đường Long sợ vội vã núp sang bên cạnh, vừa núp vừa nói lớn: “Không cần kiểm tra, không cần kiểm tra, tôi là đàn ông, tuyệt đối là đàn ông!”
“Được rồi, đừng làm ồn nữa.” Chị cả Ưu Na này lên lên tiếng đúng lúc.
Nhưng do cô ấy ở bên cạnh Đường Long, cho nên đúng lúc Đường Long tránh núp Ái Nhĩ Hi liền núp vào trong lòng của cô ấy.
Ưu Na mặc dù khuôn mặt lập tức đỏ lên, nhưng cô ấy không có phản ứng gì đặc biệt, chỉ là vỗ vỗ vai của Đường Long tránh ra một bên, tiếp đó thần sắc tự nhiên nói: “Thưa sếp, bây giờ Vạn La Liên bang đã loạn, chúng ta sau này phải làm sao?”
Do Tinh Linh số 2 không muốn rời xa Đường Long, cho nên Lặng Lệ chỉ tùy tiện sửa chữa một lát, Tinh Linh số 2 đã theo chức năng liên lạc của kính đen, khai thông liên lạc của căn cứ này với bên ngoài.
Do đó bọn người Đường Long đối với những chuyện hải tặc làm loạn, phân liệt xâm lược khoảng thời gian này ở Liên Bang, đều rất rõ.
Do những tư liệu này có được từ các nước khác, cho nên tình hình cụ thể đều không hiểu lắm, đây cũng là lý do tại sao Đường Long không biết được mình đã bị giáng xuống làm binh nhì.
Còn về Tinh Linh số 2 một lòng sớm ngày trở về bên cạnh Đường Long, nhưng vì Đường Long cái thằng hay quên này quên lấy kính đen lại, khiến cho cái kính đen này bị đặt trong một cái tủ, khiến cho nguyện vọng của Tinh Linh số 2 không thể thành hiện thực. Do đó Tinh Linh sô 2 đanh phải ở trong hệ thống điều khiển của căn cứ.
“Không phải đã nói đợi chiến hạm đến, chúng ta tự mình làm sao? Còn phải làm sao nữa?”
Trải qua sự làm phiền của Ái Nhĩ Hi, nhịp tim đập mạnh đã dần dần giảm tốc kia, Đường Long nghe thấy lời nói của Ưu Na không hiểu hỏi.
“Hài, ý của tôi là sau khi chúng ta có chiến hạm, sau khi xây dựng thành công căn cứ, chúng ta sẽ làm sao, lẽ nào ngài muốn ở đây mãi?” Ưu Na thở dài nói, kỳ thực cô ấy rất hài lòng với cuộc sống này, nhưng vì vị sếp như Đường Long, cô ấy mới nói ra những lời như vậy, bởi vì cô ấy phát hiện Đường Long chỉ có mục tiêu trước mắt, còn chưa có mục tiêu lâu dài tường tận.
Đường Long không thèm suy nghĩ trả lời: “Đi giải cứu các chị em trại cô nhi.”
“Cần phải giải cứu bọn họ, nhưng đó là chuyện sau này, bây giờ không nói đến chúng ta không biết trại cô nhi ở nơi nào, cho dù chúng ta giải cứu được bọn họ, số lượng nhân viên nhiều như thế, căn cứ này của chúng ta cho dù xây dựng thành căn cứ cấp 4 cũng không thể chứa nổi.
“Thưa sếp, ngài có thể suy nghĩ đến những vấn đề khác không?” Ưu Na nói một cách sâu xa.
“Suy nghĩ đến những vấn đề khác?” Đường Long gãi gãi đầu không hiểu hỏi.
“Nếu Nhưu chúng ta thật muốn thoát hỏi Liên Bang, đồng thời cũng vì muốn an định cho các chị em, không có một hành tinh hành chính do chúng ta khống chế là không được.” Nãy giờ ở bên cạnh Ưu Na không lên tiếng, Sa Lệ đột nhiên lên tiếng nói.
“Một hành tinh hành chính do chúng ta khống chế? Chúng ta có ít người như vậy, có thể không chế một hành tinh hành chính sao?” Ái Nhĩ Hi đã nghiêm chỉnh lại xen vào nói.
“Không còn cách nào khác, nếu như không có sự ủng hộ của một hành tinh hành chính, chúng ta không có binh lính, vật tự, hoàn toàn không thể phát triển được.” Ưu Na than thở.
“Thưa sếp, ngài chuẩn bị phát triển về hướng nào? Về hướng Vạn La Liên bang chúng ta hay là tinh hệ Vô Loạn?” Kinh Đằng lên tiếng nói. Nằm ở khu vực thiên thạch như chúng ta chỉ có 2 hướng phát triển.
“Ơ …” Đường Long nghe thấy lời nói của Sa Lệ, bất giác ngồi bó gối trong nước, chống cằm bắt đầu suy nghĩ.
Đi Liên Bang ?
Bây giờ Liên Bang rất hỗn loạn, mình chỉ có ít người đi đến Liên Bang thì có thể làm được gì? Là nghe theo lệnh Liên Bang chỉ còn tên danh nghĩa sao? Hay là nghe theo lệnh những quân phiệt nắm giữ trọng binh kia? Trong nhiều quân phiệt như vậy. dường như không có ai là mình cò cảm giác tốt cả.
Đi tinh hệ Vô Loạn?
Tình hình bên đó mình ngoài biết được có sự tồn tại của những chế độ chính trị như: chế độ tôn giáo, chế độ gia tộc, chế độ Liên Bang, đế chế ra, thì chỉ biết tinh hệ Vô Loạn rất rộng lớn, rất có nhiều thế lực tồn tại, những cái khác thì cái gì cũng không biết, mình ít người như thế đến nơi đó, e rằng sẽ bị những người khác tiêu diệt mất?
Lúc não của Đường Long không hoạt động tốt lắm, đang ra sức tiêu hao tế bào não, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Lăng Lệ mình mặc quân phục không gian xuất hiện.
Cô ấy nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhưng dường như đã sớm biết là chuyện gì, hoàn toàn không có chút gì là kinh ngạc nói: “Cố một nhóm số lượng gần trăm hạm đội đi vào phạm vi radar kiểm soát của ta, đồng thời nhắn đến nói là Trần Kháng đã đến rồi.”
“Trần Kháng? Nói như vậy chiến hạm của chúng ta đã đến rồi?”
Đường Long vui mừng nhảy lên, tùy tiện cầm lấy cái quần bên hồ rồi bỏ chạy.
Nhưng chạy đến trước cửa lại dừng lại, tiếp đó ngại ngùng dùng cái quần che lại bộ phận quan trọng, trong đống quần áo tìm bộ đồ của mình.
Không lâu sau, Đường Long và các nữ binh y phục chỉnh tề, ở cửa tiếp nối xắp hàng ngay ngắn chào đón Trần Kháng.
Hắn đang bước xuống từ chiến hạm cực lớn dài 2650m, rộng 1780m, có 3000 khẩu pháo, hơn ngàn khẩu phóng ngư lôi đạn đạo.
Trần Kháng bộ âu phục phẳng lỳ, khuôn mặt tươi rói, khiến cho người đã từng nhìn thấy dáng vẻ khúm núm sợ sệt của Trần Kháng như Đường Long kinh ngạc.
Sao giống như biến thành một người khác vậy?
Trần Kháng nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Đường Long, đương nhiên biết là chuyện gì, cho nên giành chào Đường Long trước nói: “Thật là