Nhìn thấy Đường Nạp Văn mang theo mấy chục gia thần, vẻ mặt uy nghiêm nhìn mình, Đường Long trong lòng mặc dù rất không muốn, nhưng vẫn phải giả bộ ra vẻ cung kính, quỳ một gối, chân thành nói với Đường Nạp Văn: “Tham kiến chủ công, chủ công ngọc chỉ giá lâm, khiến thuộc hạ vinh quang đại phát, vinh hạnh sâu sắc, vô cùng tự hào, ơ… vô cùng vinh hạnh, tự hào sâu sắc….’
Lúc mới đầu nhìn thấy dáng vẻ cung kính này của Đường Long, Đường Nạp Văn còn mỉm cười gật đầu, chuẩn bị đợi cho Đường Long nói xong những lời nịnh hót liền lêu hắn đứng dậy, nhưng đến khi nghe thấy những lời nói đằng sau của Đường Long, Đường Nạp Văn liền chau mày lại.
Những gia thần đằng sau Đường Nạp Văn đang thầm mắng cái tên nịnh hót Đường Long này, sau khi nghe thấy lời của Đường Long, bất giác cười phá lên, thật là một tên nhóc dốt nát kém cỏi, ngay cả những lời nịnh hót cũng nói không xong.
“Được rồi, đứng dậy đi.” Đường Nạp Văn vẫy vẫy tay bảo Đường Long đứng dậy, sau khi Đường Long đứng dậy, Đường Nạp Văn có chút hiếu kỳ hỏi: “Đường Long, học lực của ngươi là …”
Đường Long có chút không hiểu Đường Nạp Văn sao lại đột nhiên hỏi cái này, nhưng vẫn trả lời: “Hồi bẩm chủ công, thuộc hạ là tốt nghiệp cấp 3.”
Nghe thấy lời này, Đường Nạp Văn và những tên gia thần kia liền lộ vẻ thì ra là vậy, gật gật đầu.
Lúc này Đường Nạp Văn và những gia thần trực hệ của ông ta đều bắt đầu có chút coi thường Đường Long, bởi vì ở thời đại này, dường như không có mấy người sau khi tốt nghiệp cấp 3 đều không đi học cao thêm, nếu như phân theo học lực cao thấp, Đường Long có lẽ là người có vị trí thấp nhất trong số các gia thần.
Đường Nạp Văn nhìn thấy Trần Kháng sau khi nghe thấy học lực thấp của Đường Long, sắc mặt hoàn toàn không có thay đổi gì, liền biết được người này không phải là không quan tâm đến vấn đề này, mà là rất thân với Đường Long, sớm đã biết được tình hình của Đường Long.
Cái tên Đường Long này có được nhà cung ứng của mình từ lúc nào? Theo lý mà nói hắn là người xuất thân từ Vạn La Liên Bang, nên không thể nào tiếp xúc được với những người buôn bán vũ khí này được.
Nghĩ thì nghĩ như thế, Đường Nạp Văn cũng biết được bây giờ không phải là lúc truy cứu chuyện này, vì thế ông ta đưa mắt nhìn Trần Kháng, miệng thì nói với Đường Long: “Vị này là nhà cung ứng của ngươi sao?”
Không đợi Đường Long trả lời, Trần Kháng liền giành bước lên 1 bước, cúi chào Đường Nạp Văn, đồng thời nói một cách lịch sự: “Tại hạ là thương nhân buôn bán vũ khí Trần Kháng, hôm nay có thể gặp được Đường gia gia chủ đại nhân, thật là vinh hạnh.”
Nghe lấy lời giới thiệu của Trần Kháng, mắt của Đường Nạp Văn sáng lên, bởi vì bình thường những thương nhân buôn bán vũ khí của những gia thần khác lúc giới thiệu về mình, đều nói là: “Tôi là nhà cung ứng của đại nhân nào đó. Bây giờ lúc Trần Kháng giới thiệu về mình, hoàn toàn không thêm tên của Đường Long vào, cũng có nghĩa là hắn là thương nhân buôn bán vũ khí tự do, có thể theo sở thích của mình quyết định cung ứng vật tư.
Đường Nạp Văn nháy mắt ra hiệu cho gia thần bên cạnh, gia thần đó liền cười tươi, nó với Đường Long đang ở bên cạnh không có việc gì làm đang đếm kiến kia nói: “Đường Long đại nhân, chiến hạm này của ngài thật đẹp, có phải là mua của ngài Trần Kháng hay không? Không biết là tốn hết bao nhiêu tiền?”
Đường Long không thèm ngẩng đầng lên nói: “Không nhiều, chiến hạm 22 tỷ đồng Vũ Lai, tàu vận chuyển 1 tỷ hai đồng Vũ Lai.” Đường Long cố ý nói nhiều hơn gấp 10 lần.
Cũng cùng lúc này, một gia thần khác cũng liền nói với Trần Kháng: “Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng muốn mua 1 chiếc như thế để ra chiến trường, chỉ là không biết ngài Trần Kháng có chịu bán hay không?”
Đường Nạp Văn sợ sau khi mình đề xuất yêu cầu, liền bị Trần Kháng cự tuyệt khiến mình mất mặt, cho nên mới để thuộc hạ lộ diện thăm dò.
Trần Kháng vội cười nói: “Ha ha, các vị đại nhân, tôi là một người làm ăn, sao có thể cự tuyệt yêu cầu của khách hàng được cơ chứ? Các vị cần bao nhiêu, hãy nói với tôi.”
Các vị gia thần đã từ chỗ Đường Long biết được giá cả, mặc dù ngạc nhiên Đường Long sao lại có nhiều tiền như thế để mua chiến hạm, nhưng vẫn theo chỉ thị của chủ công, hỏi Trần Kháng: “Ngài Trần Kháng à, một chiếc chiến hạm 22 tỷ, tàu vận chuyển cũng tốn 1 tỷ 2, cái này quả thực là quá mắc đi?”
Nghe thấy cái giá này, Trần Kháng trong lòng mặc dù ngây ra, nhưng cũng lập tức biết được là do Đường Long thay mình nâng giá, cho nên cười lớn nói: “Ha ha, thưa các vị đại nhân, cái giá mà tại hạ để cho ngài Đường Long, đã là giá ưu đãi nhất rồi, không thể thấp hơn được nữa.
“Chiếc tàu vận chuyển cao cấp kia tôi không dám đảm bảo, nhưng chiếc chiến hạm X kia, không phải là tôi thổi phồng, loại chiến hạm này cả vũ trụ chỉ có công ty của tại hạ mới có, ngài đi công ty khác hoàn toàn không thể mua được! Còn về uy lực của loại chiến hạm do công ty chúng tôi sản xuất này, tin rằng các ngài cũng đã rõ, có thể nói trong vũ trụ này, không có loại chiến hạm nào có thể so sánh với nó được.”
Nói xong, Trần Kháng lộ vẻ thích thì mua không mua thì thôi, quay đầu nhìn cảnh biển.
Đường Nạp Văn nghe thấy loại chiến hạm này chỉ có công ty của Trần Kháng mới có bán, cuối cùng cũng tự mình ra mặt gấp gáp hỏi: “Công ty của các người có bao nhiêu người đại diện ở tinh hệ Vô Loạn này?”
Nghe thấy 3 chữ người đại diện này, Trần Kháng trong lòng giật mình, nhưng ông ta nhanh chóng hiểu ra, người đại diện này không giống với người đại diện kia, cho nên lập tức giả bộ ra vẻ ngại ngùng nói: “Công ty của chúng tôi nhỏ, ơt tinh hệ Vô Loạn chỉ có một nhân viên bán hàng là tôi thôi.”
Đường Nạp Văn vỗ tay một cái vui mừng nói: “Thật là tốt! Ta ra lệnh cho … Ơ, ta yêu cầu ngài Trần Kháng có thể trở thành nhà cung ứng độc quyền cho Đường gia chúng ta. Các người còn không cầu xin ngài Trần Kháng? Ông ta vừa khom lưng với Trần Kháng, vừa ra lệnh cho thuộc hạ.
Những gia thần kia nghe thấy lời của chủ công, đương nhiên là lập tức quỳ xuống hành lễ với Trần Kháng, đồng thời tranh nhau khuyên Trần Kháng trở thành nhà cung ứng độc quyền của Đường gia.
Nhà cung ứng riêng hoàn toàn không phải là nhà cung ứng chỉ có thể cung ứng ột thế lực ký kết, mà là chỉ không thể tiến hành cung ứng cho thế lực thù địch của thế lực đã ký kết.
Sớm đã nhìn thấy tình hình không ổn, Đường Long sớm đã ngồi xổm xuống chơi với kiến. Một đám người quỳ trên đất, Đường Long đang ngồi xổm hoàn toàn không thèm để ý đến, cho nên hắn vì thế mà tránh được chuyện phiền phức quỳ xuống cầu xin Trần Kháng.
Trần Kháng giả bộ khó xử nói: “Trở thành nhà cung ứng cho Đường gia cũng không phải là không được, nhưng là nhà cung ứng riêng, cái này công ty của tôi đang cần vốn để mở rộng quy mô công ty, nếu như thế lực thù địch của Đường gia quá nhiều, e rằng không được các quan chức cao cấp của công ty để mắt đến.”
“Hê, xin hãy yên tâm, thế lực thù địch của Đường gia chúng tôi chỉ có Khải Tát gia, cho nên chỉ cần ngài Trần Kháng không cung ứng vũ khí cho Khải Tát gia là được.” Đường Nạp Văn vội nói.
“Khải Tát gia? Hai hành tinh hành chính?” sau khi Trần Kháng chau mày suy nghĩ, nói với Đường Nạp Văn: “Không thành vấn đề, vậy từ hôm nay trở đi, Trần Kháng tôi chính là nhà cung ứng riêng cho Đường gia.”
Đường Nạp Văn tâm tình vui vẻ cười nói: “Tốt, tốt, Chúng ta hãy trở về phủ ký kết, thuận tiện thương thảo con số chiến hạm cần mua.” Nói đến đây, ông ta ra lệnh cho thuộc hạ: “Uhm, lập tức chuẩn bị yến tiệc, không được để ta mất mặt!”
Gia thần lập tức nhận lệnh rời khỏi trước.
Cũng chả trách Đường Nạp Văn vui vẻ như thế, ông ta đã biết được uy lực của loại chiến hạm kia, bây giờ nghe thấy Trần Kháng nói toàn vũ trụ chỉ có hắn mới có loại chiến hạm này, hơn nữa Trần Kháng đã tỏ rõ sẽ không cung cấp cho Khải Tát gia, vậy có nghĩa là, Khải Tát gia hoàn toàn không thể mua được loại chiến hạm khủng bố này, Đường gia trang bị loại chiến hạm này, tiêu diệt Khải Tát gia không còn là mông tưởng nữa!
Các gia thần cũng đã từng thưởng thức uy lực của chiếc chiến hạm kia, cho nên bọn họ cũng có tâm tư giống chủ công, đều đang hoàn tưởng làm thế nào tiêu diệt được Khải Tát gia, còn cái tên Đường Long đang ngồi ở đó chơi kiến, bọn họ sớm đã quên mất tiêu rồi.
Gia thần trực hệ của Đường Long nhìn thấy gia chủ hoàn toàn không để ý đến chủ công, thậm chí mở tiệc cũng không gọi chủ công, bất giác giận dữ nhìn bóng của gia chủ đang khuất dần.
Vài gia thần có thân phận khá cao thậm chí bắt đầu kề sát bên cạnh Đường Long, chuẩn bị an ủi chủ công của mình, bọn họ nhìn thấy Đường Long ngồi xổm ở đó không đứng dậy, cho rằng chủ công giận dỗi.
Nhưng sau khi những gia thần này đến bên cạnh Đường Long, nhìn rõ Đường Long đang làm gì, bất giác toàn bộ đều ngã xuống đất xùi bọt mép, bởi vì Đường Long đang cầm một cái cây nhỏ, hào hứng chọc vào ổ kiến.
Nhưng những gia thần này nhanh chóng phát hiện Lệ Vũ đại nhân người phụ trách quản lý nhân sự hành chính, đeo kính kia, thì dường như không có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ đứng sau Đường Long.
Nhìn thấy cảnh này, gia thần trong lòng giật mình, vội bò dậy chỉnh đốn y phục, đồng thời học dáng vẻ của Lệ Vũ đứng ở đó.
Cảm thấy xung quanh đột nhiên yên tĩnh, Đường Long bất giác ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
Nhìn thấy mười mấy gia thần đang đứng sau lưng mình, Đường Long cũng đứng dậy vươn vai nói: “Lính chiến hạm phân bổ như thế nào?”
Lệ Vũ lập tức đáp: “SZ01, SZ02 cùng với tất cả nhân viên tàu vận chuyển đều đã xắp xếp xong, xin chủ công hãy bổ nhiệm hạm trưởng các chiến hạm.”
“SZ01, SZ02?” Nghe thấy những con số này có chút nghi ngờ, Đường Long đột nhiên vỗ đầu cười nói: “Ờ, là hai chiếc chiến hạm đó à, suýt nữa quên mất số hiệu hạm đội của mình. Hạm trưởng SZ01 là Sa Lệ, hạm trưởng SZ02 là Khiết Ti, hạm trưởng của 40 chiếc tàu vận chuyển, thì để hai người bọn họ từ trong các thành viên của tàu Thiên Thạch chọn ra bổ nhiệm.”
Nghe thấy lời này, Lệ Vũ liền nhắc nhở Đường Long: “Chủ công, nhân viên của tàu Thiên Thạch kia thiếu trầm trọng, mà còn điều người đến các chỗ khác sao!” Đường Long đương nhiên biết, Lệ Vũ là nhắc nhở mình chú ý đến an toàn, không nên để người của hành tinh Trung Châu lên chiếc kỳ hạm hiệu Thiên Thạch này.
Nếu như là lúc mới đến, Đường Long có thể sẽ không làm như vậy, nhưng là Sa Lệ đã từng nói qua những binh sỹ này rất ngu trung, hơn nữa mình cũng đã nhìn thấy sự ngu trung của bọn họ, hoàn toàn không sợ bọn họ phản bội, cho nên Đường Long cười nói: “Ta biết rồi, cô đi nói với Sa Lệ, cô ấy sẽ đồng ý với ý kiến của ta.”
Lệ Vũ sững người, nhưng cô ấy nhanh chóng hiểu được chỉ cần hỏi Sa Lệ, là có thể biết được tại sao sếp lại khăng khăng làm như thế.
“Được rồi, các người cần làm gì thì làm đi, ta dẫn đám tân binh ra ngoài không gian dạo một vòng.” Đường Long vẫy tay nói với gia thần, liền quay người đi lên tàu Thiên Thạch.
Không lâu sau khi Đường Long đi lên tàu Thiên Thạch, những nữ binh trên tàu Thiên Thạch kia đều đi hết. Nguyên nhân không gì khác, hai hạm trưởng Sa Lệ và Khiết Ti vốn đang khổ não một mình đảm nhận nhiệm vụ, sau khi nghe thấy mệnh lệnh của Đường Long, lập tức sắp xếp các nữ binh vốn thuộc quyền quản lý của mình lên đảm nhận các vị trí chủ yếu trên chiến hạm của mình.
Còn những nữ binh được Đường Long bổ nhiệm làm hạm trưởng tàu vận chuyển, đương nhiên là càng không thể nào một mình ở trên tàu, đều kéo thêm vài chị em tốt đến giúp đỡ, nhưng, nhân viên lái tàu và nhân viên thông tin đều ở lại trên tàu Thiên Thạch, dù gì thì tàu Thiên Thạch là kỳ hạm, ai cũng không yên tâm giao công việc lái tàu và thông tin cho những binh lính lãnh địa mới hoàn tất việc huấn luyện.
Lưu Đông, là một chàng trai cao to thân cao 2m, cơ bắp cuồn cuộn. Ngày trước là binh sỹ lợi hại nhất của Hải Thành, bây giờ thì là binh sỹ mạnh nhất trong lãnh địa của Đường Long.
Anh ta trong lúc quân đội tiến hành tuyển chọn, đã trở thành lính chiến đấu chiến hạm như ước nguyện, bây giờ anh ta đang ở trong khoang sắp xếp giường chiếu của mình.
Trên chiến hạm X tiêu chuẩn hóa, theo quân hàm cao thấp phân thành khoang 1 người, khoang 2 người, khoang 4 người, mà khoang 4 người chính là khoang binh lính.
Người giống như Lưu Đông chính là ở khoang binh lính.
Binh sỹ đã sắp xếp xong giường chiếu của mình ngồi bên giường, than thở với 3 binh sỹ cùng khoang này: “Tôi nói này các huynh đệ, từ lúc sinh ra đến giờ tôi chưa bao giờ ở qua căn phòng tốt thế này. Các người xem, ti vi lập thể, phòng tắm bên trong, còn có những vật dụng sinh hoạt này, thấy cũng chưa thấy qua! Cho dù sống ở đây cả đời, tôi cũng đồng ý.”
Lưu Đông không lên tiếng, nhưng hắn gật gật đầu đồng tình, bởi vì quan doanh trên mặt đất là một căn phòng 20 người, hơn nữa ngoài một cái giường ra, thì cái gì cũng không có.
Một binh sỹ vừa mới sắp xếp xong liền lên tiếng nói: ‘Ha ha, lão huynh, anh phải có chí lớn chứ, trên chiến hạm này còn có khoang 2 người và khoang 1 người, thiết bị trong những căn phòng đó càng đầy đủ hào hoa hơn căn phòng này, anh không muốn ở trong những căn phòng đó sao?”
“Hài, tôi nào dám nghĩ đến, đó đều là những căn phòng dành cho quân quan, người giống như tôi làm gì có tư cách.” Binh sỹ kia lắc đầu cười nói.
“Thật không có tiền đồ! Những gia thần kia của chủ công đại đa số đều ở trên mặt đất lo quản lý nội chính, vào quân đội chỉ có vài người, hơn nữa những người này đều là hạm trưởng, phó hạm trưởng, quân quan cấp trung, cấp thấp vẫn còn chưa bổ nhiệm. Lẽ nào anh không muốn là quan sao?” Một binh sỹ khác lên tiếng.
“Ai mà không muốn chứ, nhưng không có công lao, anh muốn làm là được sao?” Binh sỹ thứ nhất bĩu môi nói.”
“Kha kha, công lao? Nhanh chóng sẽ có thôi, anh không phải là không có mắt, lẽ nào không nhìn thấy phi thuyền bay đầy trời hành tinh Trung Châu chúng ta sao?
Đó đều là phi thuyền của thương nhân buôn bán vũ khí, không lâu nữa sẽ có chiến tranh.” Binh sỹ thứ 2 cười nói.
“Có chiến tranh cũng không nhất định giành được công lao, đừng quên chúng ta đều là lính chiến đấu! Hài, thật là, Bố mẹ sinh ta ra cường tráng như thế làm gì? Nếu như là lính pháo hạm thì tốt biết mấy, vậy thì có thể đi tiêu diệt chiến hạm. Nên biết nếu như tiêu diệt được 1 chiến hạm, có thể nhảy lên mấy cấp.” Binh sỹ thứ nhất lắc đầu than.
Lời này vừa nói ra, khiến cho Lưu Đông đang chăm chú lắng nghe cùng những binh sỹ kia đều yên lặng cả, bọn họ cho rằng mình vĩnh viễn không có cơ hội lập công, bởi vì vào thời đại này, lính chiến đấu chiến hạm dường như không có tác dụng gì.
Lúc này, loa trong khoang đột nhiên vang lên 1 giọng nữ: “Lính chiến đấu tàu SZ01 Lưu Đông, anh được điều đến tàu Thiên Thạch, xin hãy lập tức đến tàu Thiên Thạch báo cáo!”
Bốn người trong khoang này nghe thấy lời ngày ngây người, sau đó 3 người còn lại lập tức sắc mặt hung dữ nhào đến Lưu Đông, băt đầu truy đuổi hắn. Bọn họ vừa đuổi vừa nói: “Tên nhóc này người thật may mắn, lại được điều đến kỳ hạm của chủ công.”
Đi theo chủ công chỉ cần biểu hiện tốt một chút, là có thể lập tức thăng quan, tên nhóc này, thăng quan rồi không được quên mấy huynh đệ chúng tôi!”
Lưu Đông vừa tránh sự đuổi đánh, vừa cười ha ha.
Hắn bây giờ rất vui, bởi vì hắn chưa bao giờ nghĩ đến mình lại có thể một bước lên trời, được phân đến dưới trướng chủ công, tiếp nhận sự chỉ huy trực tiếp của chủ công.
Đối với chủ công này, Lưu Đông cảm kích rất sâu sắc, bởi vì vị chủ công này vừa đến, liền tăng lương cho những người tá điền như bố mẹ mình, đồng thời cũng để cho cả nhà 6 người mình vào ở trong căn nhà rộng lớn hằng mong ước.
Nên biết, ngày trước cả 6 người nhà mình đều sống chật chội trong căn nhà nhỏ, không phải là không muốn sống thoải mái một chút, nhưng 1 là không có tiền, 2 là không có đất.
Tất cả đất đai đều là của lãnh chúa, không có sự đồng ý của lánh chúa, đừng mơ xây nhà.
Bây giờ cả nhà mình đều sống tốt, có thể không cảm kích vị chủ công này sao?Lúc mình được chọn làm lính chiến đấu, bố mẹ đã căn dặn mình nhất định phải trung thành với chủ công, chuyên tâm làm việc vì chủ công.
Đường Long không biết, hắn ban đầu vì muốn tá điền chuyên tâm kiếm tiền ình, mới đưa ra chính sách khiến cho nông dân ở tốt hơn, lương cao hơn chút, nhưng đã khiến cho hắn vô tình thu phục được nhân tâm.
Lưu Đông vội vã chạy từ tàu SZ01 sang tàu Thiên Thạch, trên đường, hắn nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc