_Nhan thị_
"Làm đến đâu rồi??" - Nhan Thần bước vào lên tiếng.
"Anh đây rồi! Em còn định chạy qua phòng anh báo nữa!! Em vừa hoàn thành nốt bản thảo số 3 anh làm dở..! Vậy là tổng thể chúng ta đã xong 3 bản thảo thiết kế. Giờ muốn xây dựng bản thảo số 4 và số 5 thì ta phải trực tiếp đi tìm hiểu các khu vực phù hợp với 1 vài thiết bị của Royal..! Em đã chọn sẵn 1 nơi rồi, tòa nhà chuyên sản xuất vi mạch điện tử! Em thông báo cho ông chủ họ là Thôi Nam Khang trước bảo 30 phút nữa ta sẽ tới..!" - Khiết Hạo đưa bản thảo số 3 cho Nhan Thần nói.
"Được! Vậy bây giờ đi luôn..!"
Nhan Thần và Khiết Hạo cùng đi ra xe. Anh và cậu vừa đi vừa chăm chú bàn bạc nên không biết ở phía xa kia đang có cặp mắt theo dõi nhất cử nhất động của họ. Chúng lấy điện thoại ra..
Reeng...reeng...reeng...
"Sao rồi?" - đầu dây bên kia Lam Khả lên tiếng.
"Thưa thiếu gia! Nhan Thần và Hàn Khiết Hạo đã bắt đầu đi rồi! Theo thông tin được ta biết từ trước chúng chắc chắn đến tòa nhà sản xuất vi mạch điển tử để làm các bản thảo..!"
"Được! Thế tụi bây 'chuẩn bị' đến đâu rồi??"
"Haha!! Thiếu gia yên tâm! Chúng tôi đã áp chế cả tòa nhà đó và uy hiếp Thôi Nam Khang! Giờ ông ta chỉ có thể nghe theo chúng ta thôi!"
"Mà khoan! Lãnh Tuyết có theo bên cạnh Nhan Thần không??"
"Lãnh tiểu thư ạ? Không có."
"Tốt! Ở đó chờ ta đến..!"
"Vâng!!"
Lam Khả vừa cúp máy thì... Bốp! Bốp! Bốp! Lục Trí Sơn ngồi cạnh nghe anh ta nói nãy giờ liền vỗ tay, lão ta lên tiếng..
"Kế hoạch không tồi! Cho người dòm thông tin của Nhan Thần, đến nơi mà thằng nhóc đó sắp đến áp chế và chuẩn bị tất cả. Chỉ cần đợi Nhan Thần tới và... BÙM!!!
Hắn biến mất mãi mãi.. hahaha!!
Lam Khả, con khá lắm! Ta cứ tưởng con chỉ cướp mình bản thảo của bên đó thôi chứ?"
"Con vẫn làm theo lời ba đã dạy mà, nhưng có lẽ con sẽ cho Nhan Thần 1 cái kế hoạch nhè nhẹ nếu như Tuyết không thích hắn..! Tự hắn chuốc họa vào thân thôi..!" - Lam Khả nói rồi đứng dậy chỉnh lại trang phục, đưa tay với lấy chiếc áo khoác.
Trí Sơn vừa nghe vừa ngồi hút thuốc đối diện, lão ta nhẹ nhàng nhả trong miệng ra 1 đống khói nhìn Lam Khả thở dài..
"Chỉ vì 1 đứa con gái mà... hầy!"
_________________________________
Phía Nhan Thần và Khiết Hạo..
"Đến nơi rồi!! Ở đây bao gồm có 5 tòa nhà, kia là tòa chính! Chắc chắn ông chủ Thôi đang đợi ta ở bên trong, ta nên vào xã giao chút rồi bàn đến việc tham khảo để xây dựng bản thảo số 4 sau ạ..!" - Khiết Hạo nhìn Nhan Thần lên tiếng.
"Ừm..!" - anh hài lòng khẽ gật đầu.
Khiết Hạo mỉm cười đưa tay mời anh và quay ra sau phất tay vẫy vài người đang đi sau cùng tiến vào mà không hề hay biết có 1 sự chuẩn bị sẵn từ trước có thể khiến họ có đường vào nhưng sẽ không có đường ra. Đột nhiên..
Reeng...reeng...reeng...
Điện thoại Khiết Hạo rung... à mà, đúng hơn là điện thoại Nhan Thần. Chỉ là anh đưa Khiết Hạo cầm vì khi đàm phán hay bàn bạc với đối tác nào đó Nhan Thần không bao giờ nghe điện thoại mà chỉ gắn tai nghe liên lạc vào tai. Khiết Hạo giở máy ra nghe xong 1 hồi quay lại báo với Nhan Thần..
"Anh, lãnh sự quán Pháp vừa đột ngột đến Lãnh Thị. Thư kí gọi điện báo gấp!!"
"Không tiếp!" - Nhan Thần lạnh lùng phun ra 1 câu rồi tiếp tục bước tiếp theo lối dẫn vào trong, anh rất ghét làm việc mà không có lịch trình chuẩn bị, ngay cái lúc lamd việc này lại phải về làm việc khác. Khiết Hạo thở dài, cậu hiểu Nhan Thần quá mà. Đành lên tiếng..
"Anh à! Có phải người ta muốn thế đâu! Vị lãnh sự quán Pháp này hẳn là phải có nguyên do mới sang Hàn đột ngột vậy. Với lại, ngài ấy đến Lãnh Thị... lão đại đi vắng rồi! Dù anh không muốn nhưng cũng phải làm vì danh tiếng của Lãnh Thị chứ..!"
Nghe Khiết Hạo khuyên, Nhan Thần khẽ thở dài. Cậu nói đúng thôi! giờ anh đang phải tiếp quản cả Lãnh Thị nữa mà.
"Anh cứ về làm việc đi còn chuyện bản thảo số 4 để em lo cho! Dù em không có vẽ đẹp được như anh nhưng em thừa sức xây dựng bản thảo thiết kế đó thật tốt..!" - Khiết Hạo nhếch mày mỉm cười tự tin nói.
"Thôi được rồi! Vậy cậu và maya người ở lại đây!" - nói rồi Nhan Thần quay người về 1 mình.
Phía Lam Khả, 1 lúc sau anh ta đã đến nơi. Đỗ xe tại 1 điểm cách xa 5 tòa nhà lớn mà mở điện thoại lên bấm 1 dãy số..
"Nhan Thần đến chưa?"
"Dạ... thưa thiếu gia, hắn đến rồi nhưng mà... không hiểu sao lại bỏ về 1 mình giữa chừng... giờ trong đây chỉ còn Hàn Khiết Hạo và mấy người khác thôi..!"
"Cái gì?? KHỐN KHIẾP!!!"
"Thiếu gia bớt giận! Giờ ta phải làm sao??"
"Nhan Thần, coi như lần này hắn may mắn! Còn bây giờ, có kẻ nào thì gϊếŧ kẻ đó!!!"
"Rõ!!!"
Hạ lệnh xong, Lam Khả vứt điện thoại sang ghế bên rồi quay xe rời đi.
Phía Khiết Hạo, cậu và mấy người đi theo đang ngồi trong 1 căn phòng riêng với ông chủ Thôi. Nhưng Khiết Hạo để ý từ lúc ngoài cửa vào, ông ấy có vẻ sợ sệt điều gì đó, cứ luôn miệng hỏi Nhan Thần đâu. Đến khi bây giờ đang ngồi bàn về ý tưởng làm bản thảo số 4 mà ông Thôi cứ run rẩy, tay chân và mặt mày ướt đầm mồ hôi. Khiết Hạo bèn lên tiếng hỏi thăm..
"Ông Thôi! Nhìn ông không được khỏe.."
"Dạ... dạ... tôi... tôi có... sao đâu..!" - Thôi Nam Khang trả lời lắp bắp.
"Ông đang run kìa! À mà, bây giờ tôi mới để ý! Nhân viên của ông đâu hết rồi? Chả phải tòa nhà chính luôn là nơi nhiều nhân viên nhất hay sao??" - Khiết Hạo nhìn xung quanh hỏi.
"Tôi... tôi... tại vì..."
ẦM!!!
Bỗng dưng 1 âm thanh lớn phát ra, từ các cửa sổ và cửa chính xông vào bao nhiêu là tên áo đen. Khiết Hạo theo phản xạ đứng phắt dậy chuẩn bị tư thế phòng thủ.
"Mấy kẻ này là ai?? Thôi Nam Khang, ông dám giở trò???"
"Không phải tôi!!! Không phải tôi!!! Hàn thiếu gia, xin lỗi cậu!!" - Thôi Nam Khang run bần bật nói, vừa dứt lời thì đột nhiên mặt ông ta tím tái, miệng sùi bọt mép rồi ngã phịch xuống sàn tắt thở.
Ông ta vừa chết, Khiết Hạo vừa tròn mắt ngạc nhiên thì tên cầm đầu lũ áo đen kia quát..
"MAU Gϊếŧ HẾT!!!"
ĐOÀNG!!! ĐOÀNG!!! ĐOÀNG!!!
"AAAAAAAA!!!"
________________________________
_Lãnh Thị_
Nhan Thần giờ mới đến nơi, anh vừa bước ra từ thang máy giành cho chủ tịch thì thấy Lãnh Tuyết cũng vừa đi tới.
"Tuyết! Em đi đâu vậy??"
"A, Nhan Thần! Anh tới rồi!!! Có vị lãnh sự quán Pháp bất ngờ tới Lãnh Thị, lúc đó không có anh nên tôi đành phải giao tiếp với họ. Giờ còn định ra ngoài gọi anh về nè! Anh mau vào phòng chủ tịch đi, họ đang đợi anh ở đó đó..!!!"
"Ừ, Được rồi!"
Anh và Lãnh Tuyết cùng đi vào phòng chủ tịch.
2 tiếng sau..
Lãnh Tuyết cùng thư kí đứng trước cổng Lãnh Thị giao tiếp bằng tiếng pháp với đối tác rồi tiễn họ ra về. Xong xuôi, cô đi lên phòng chủ tịch. Mở cửa vào đã thấy Nhan Thần ngồi ở sofa nhíu mày, tay cứ đặt lên chiếc tai nghe cài trên tai. Lãnh Tuyết liền hỏi và tiến tới ngồi cạnh..
"Nhan Thần, anh sao thế?"
"Sao thế này? Không liên lạc được với Khiết Hạo!!"
"Khiết Hạo à? Chắc anh ta đang phải làm bản thảo mà không nghe."
"Không đúng!! Lúc nào tôi và cậu ta ra ngoài cũng đeo tai nghe liên lạc. Chỉ cần tôi gọi là cậu ấy trả lời ngay..!!!"
Nhan Thần chợt linh cảm điều gì không ổn, anh đứng phắt dậy nắm tay Lãnh Tuyết kéo cô cùng đi.
Ít phút sau, Nhan Thần và Lãnh Tuyết đến tòa nhà sản xuất vi mạch điện tử ban nãy. Khuôn mặt anh bỗng chốc tối sầm lại khi nhìn cảnh tượng trước mắt, Lãnh Tuyết đứng kế bên cũng nhíu mày kinh ngạc..
"Các tòa nhà... đều đã sụp đổ như bị san bằng.."
Trước mắt 2 người bây giờ chỉ toàn đống đổ nát to nhỏ khắp nơi. Có cả cảnh sát ở đây, họ đang làm việc và điều tra hiện trường thì thấy người của Nhan Thần đến, tất cả phải dừng lại dạt hết ra..
"MAU LỤC SOÁT!!!" - Nhan Thần giận dữ quát lên khiến Lãnh Tuyết cũng giật nảy mình.
Thuộc hạ nhanh chóng chia nhau ra tìm kiếm trong các đống đổ nát và trong những xác chết mà cảnh sát vừa đưa ra. Lãnh Tuyết đứng cạnh Nhan Thần, cô khẽ đưa mắt nhìn anh. Dù gì Khiết Hạo cũng là người luôn bên cạnh Nhan Thần, cậu ta mà gặp chuyện gì thì cô không biết Nhan Thần có moi tim kẻ chủ mưu ra không nữa. Lãnh Tuyết thở dài, cô nhẹ nhàng nắm lấy tay cánh tay của anh trấn an. Nhan Thần quay sang bên thì bắt gặp ánh mắt của Lãnh Tuyết đang nhìn anh, cảm giác như sự tức giận được giảm bớt, anh bất giác ôm chầm lấy cô.
1 lúc sau...
"Thưa Nhan tổng! Bọn tôi tìm kĩ mọi nơi, chỉ thấy xác của ông chủ Trương và mấy người đi theo Hàn thiếu gia đến chứ không thấy Hàn thiếu gia đâu ạ!!"
"Có hi vọng rồi! Chưa thấy xác có nghĩa là Khiết Hạo chưa việc gì... chắc chắn anh ta đã thoát ra ngoài rồi!!" - Lãnh Tuyết thở phào lên tiếng với Nhan Thần.
"Mau cho người đi tìm!!!" - Nhan Thần lạnh lùng hạ lệnh.
"Tuân lệnh!!!"
Bỏ lại hiện trường cho cảnh sát thích làm gì thì làm, tất cả thuộc hạ thay phiên nhau lên xe, Nhan Thần nắm tay Lãnh Tuyết cũng định bước lên 1 chiếc xe riêng thì tự dưng...
Reeng...reeng...reeng...
Điện thoại cô rung liên hồi, là Tiểu Di gọi tới. Lãnh Tuyết liền bắt máy nói chuyện thì..
"TIỂU DI!!! CẬU BẢO SAO???"
"Tuyết! Có chuyện gì vậy??" - Nhan Thần quay lại hỏi, Lãnh Tuyết sốt sắng nói với anh..
"Nhan...Nhan Thần à! Khiết Hạo... tìm được Khiết Hạo rồi!!!"
__________________________________
1 lúc sau, bệnh viện..
"Tiểu Di à! Mọi chuyện là sao??" - Lãnh Tuyết hỏi.
"Tớ... tớ không biết!! Tớ đang trên đường đi học thêm thì bắt gặp Khiết Hạo ca ca